Tiểu Long Nữ Bất Nữ
Chương 49 :
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Kem khối cùng kem quế
☆ ☆ ☆
Đầu tháng tám, đội bóng rổ của Hoa Hải ngừng bước ở tứ cường toàn thành phố, huấn luyện của Vương Mân cũng theo đó mà chấm dứt.
Thời gian tự khiển tự nhạc của Tiếu Lang ở đội mô hình vẫn tiếp tục như mọi khi, từ năm sáu tiếng một ngày dần dần biến thành bảy tám tiếng một ngày, thậm chí đến mức mỗi lần có thời gian rảnh liền ôm lấy máy bay giấy ngồi thưởng thức, lúc này Tiếu Lang đã hoàn toàn vì sở thích mà biến ma~
Máy bay giấy cùng với mô hình máy bay dùng tay phóng hiện tại không cách nào lấp đầy được khát khao của Tiếu Lang dành cho máy bay, dạo gần đây cậu bắt đầu nếm thử làm các loại mô hình máy bay dùng ngoại lực tác động, một số kiểu như mô hình máy bay trực thăng dùng dây thun, tàu lượn dùng sức bắn để bay, vân vân…
Xế chiều ngày hôm qua, thầy Trầm cùng thầy Viên hỗ trợ giúp cậu hoàn thành một chiếc tàu lượn dùng dây dẫn bay lên, hơn nữa thử nghiệm bay còn rất thành công! Tiếu Lang cực kỳ hưng phấn ôm máy bay về nhà, muốn treo ở trong phòng Tiếu Lang.
Nhưng là, trong nhà lúc này đã treo rất nhiều máy bay do Tiếu Lang làm ra, kệ sách trong phòng Tiếu Mông nhất quyết không chịu dỡ xuống để đặt máy bay.
Cùng em trai cãi cọ một trận, Tiếu Lang chiến bại, chỉ đành phải đem máy bay ôm trở về trường học.
Khoảng giữa trưa cuối tuần, Vương Mân cùng Tiếu Lang theo thường lệ cùng đi tiệm Net chơi game.
Lúc Vương Mân trở lại phòng ký túc xá ở trường thì, Tiếu Lang đang nằm trên giường ngủ trưa.
Tiết trời tháng tám, ký túc xá trong lẫn ngoài đều nóng bức vô cùng, cái quạt treo ở trần nhà kẽo kẹt kẽo kẹt xoay a xoay, Tiếu Lang trên người chỉ còn mặc mỗi cái áo trắng mỏng cùng quần cộc, mền cũng không thèm đắp, cứ như vậy mà khoe khoang một đống da thịt ở ngoài nằm phè ra ngủ.
Vương Mân đứng ở cửa phòng ký túc, kinh ngạc nhìn trong chốc lát.
Bộ dáng lúc ngủ của Tiếu Lang phi thường đáng yêu, cổ rụt lại còn có một chút, giống như một con mèo nhỏ biếng nhác.
Vương Mân không có đánh thức cậu ngay, mà đảo mắt nhìn một vòng, thấy ở đầu giường Tiếu Lang có treo một cái máy bay màu trắng, trên cánh xiêu vẹo mấy ký tự biểu thị đời “XL08-B”… phía dưới bụng máy bay còn có một ống cuộn, Vương Mân tò mò, bèn bước qua quan sát gần một chút.
Vừa mới chạm vào máy bay, Tiếu Lang liền mở mắt “A~~~ bà xã!!!!”
Vương Mân “…”
Tiếu Lang “A~ anh? Anh đến rồi!”
Vương Mân liếc mắt nhìn máy bay một cái, nhướng mày “Bà xã?”
“Phải a!” Tiếu Lang từ trên giường bật dậy, thật cẩn thân dùng tay nâng “bà xã” từ trên đỉnh giường tháo xuống, nhẹ tay nhẹ chân vuốt ve “Đẹp hông? Cho anh sờ cái đó!”
Vương Mân chạm chạm vào cánh máy bay, hỏi “Sao tự dưng lại biến thành bà xã của em?”
Tiếu Lang vẻ mặt hạnh phúc, nói “Thầy Trầm nói đó, nếu yêu mô hình, liền coi máy bay như bà xã của mình!”
Vương Mân nghẹn lời, hỏi lại “Bên dưới có một ống cuộn, là cái gì?”
Tiếu Lang nói “Là dây dẫn a, có thể dựa vào thứ này giúp nó bay lên trời!”
Vương Mân “Sao giống thả diều quá vậy?”
Tiếu Lang “…Đúng là rất giống.”
Vương Mân sờ sờ “bà xã” của Tiếu Lang, lại cầm nó treo lên đầu giường lại, nói “ML1100 đừng dùng dây diều, nhìn ngu lắm.”
Tiếu Lang “Biết rồi, làm cho anh máy bay điều khiển mà! Bay thẳng lên luôn, không cần dây dẫn!!”
Vương Mân vừa lòng nói “Ừm.”
Tiếu Lang đứng dậy bước tới tủ kiếm quần áo thay, sau đó ra ngoài cùng Vương Mân.
☆ ☆ ☆
“Phu nhân, thấy vui không?”
“…”
Tiếu Lang ngồi trước màn hình, nhìn chằm chằm câu kia, trái tim lại không thể tự chủ bắt đầu đập nhanh hơn.
Âu Dã Tử trở lại như cũ, lại cùng Tiếu Lang đứng song song nhau, cảnh tượng trong mắt đều là giống nhau, ngay cả hồ nước âm u hắc ám cũng giống như bị rải lên một tầng sắc phấn hồng sáng lấp lánh, Tiếu Lang dùng buff kem cho Âu Dã Tử, lại bắn ra vài cái pháo hoa kem tuyết.
Giữa màn hình xuất hiện tầng tầng kem tuyết từ trên bầu trời chậm rãi hạ xuống, tựa như tuyết đang rơi vậy, có điều hiệu quả chỉ duy trì được mười giây.
Tiếu Lang nói “Em muốn cùng anh biến thành cây kem.”
Vương Mân “Anh cũng có dịch dung đan biến kem.”
Tiếu Lang “Nhưng mà anh biến em thành kem rồi, em không thể sử dụng đạo cụ, anh vẫn là người.”
Vương Mân “Anh thấy hình như có thể sử dụng với chính mình.”
Tiếu Lang nhìn lại mô tả đặc tính của dịch dung đan, bên trên ghi rõ : “Có thể đối sử dụng với người chơi, biến người chơi thành một loại kem, hiệu quả kéo dài liên tục ba mươi giây.” không hề viết là “chỉ với người chơi khác”!?
Ngay lúc đó, Âu Dã Tử dứng cạnh đã tự mình dùng dịch dung đan biến thành một cái.. kem khối!
Tiếu Lang “ha” một tiếng, dùng chuột định lại đối tượng sử dụng là bản thân, sau đó bấm chuột phải vào hình cây kem nhỏ trong hành trang——Tiểu Long Nữ biến thành một cây kem quế.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, nhìn nhau không nói lời nào.
Kem quế nhảy tưng tưng vài cái đến gần, cùng kem khối dựa vào nhau.
Kem khối: “Phần dưới của bạn nhọn thế.”
Kem quế: “Còn bạn thiệt là vuông.”
Kem khối, kem quế: “…”
Đối thoại giữa hai cây kem này thực sự rất thiếu dinh dưỡng, rất nhàm chán! Vậy mà lại khiến cả hai kẻ giống như bị nghiện vậy, cứ thế tiếp tục đối thoại.
Kem khối: “Nghe nói bạn rất ngọt.”
Kem quế: “Bên trong mình có chocolate a.”
Kem khối: “Mình không có…”
Kem quế lại hướng sang kem khối nhảy tưng một cái, nói: “Cho bạn nếm thử nè.”
Kem khối: “Thôi vậy, bạn dựa vào mình đi, sẽ không bị hòa tan.”
Kem quế: “Ùa.”
Cả hai cây kem dính cùng một chỗ, chờ ba mươi giây qua đi, lại một lần nữa tự biến mình thành kem, câu được câu không tán gẫu với nhau.
Sau một lúc, kem biến thân của Vương Mân xài hết, Tiếu Lang còn bốn cái, cậu liền biến Vương Mân thành kem, sau đó lại tự biến bản thân mình, một hồi sau dịch dung đan đều bị hai người dùng sạch.
Chơi hóa trang kem chán rồi, Tiếu Lang nói “Đi thôi đi thôi ~~ trở về thành!”
Âu Dã Tử: “Ừ, em về trước đi.”
Tiếu Lang nghĩ chắc là Vương Mân sợ người khác phát hiện hai người bọn họ lại đây hẹn họ biến kem, liền nghe lời trở về trước.
Đợi đến lúc Tiếu Lang đi rồi, Vương Mân mới chuyển hình thức từ tư tán gẫu sang kênh phụ cận, nói : “Ai núp ở đó, đi ra!”