Tiểu Long Nữ Bất Nữ

Chương 58 :

Ngày đăng: 11:03 18/04/20


Em là của riêng anh



☆ ☆ ☆



Có một vài người nghe vậy, cố gắng nhìn kỹ vẻ mặt của Tiếu Lang, đều gật đầu đồng ý, quả thực là so với mấy nam sinh thông thường khác, tướng mạo của Tiếu Lang có vẻ non nớt hơn một chút, lại thêm ngũ quan có vẻ nhu hòa, một loại xinh đẹp lại sạch sẽ chưa dậy thì hoàn toàn… ngoại trừ những điểm này ra, cũng không còn điểm nào khác đặc sắc đến mức khiến người khác nhìn thấy liền động tâm.



…Ai, vẫn là mấy em gái đáng yêu hơn a, nếu Tiếu Lang là nữ sinh thì hay biết mấy.



Đang nghĩ đến đây, đột nhiên nhìn thấy Vương Mân vươn ngón tay, hơi hơi nâng cằm Tiếu Lang lên.



Mọi người : cảm giác như đang đùa giỡn con gái nhà lành…



Hai người nhìn nhau vài giây, Tiếu Lang có chút bối rối né tránh.



Vương Mân cười cười, buông tay xuống, thật lòng nhìn Tiếu Lang, hỏi “Em nguyện ý ở trước mặt mọi người, thực hiện đánh cược giữa chúng ta sao?



Kỳ thật, nếu như Vương Mân thực muốn như vậy, Tiếu Lang sẽ lập tức đồng ý ngay… Nhưng là, Vương Mân sẽ đưa ra yêu cầu như thế nào đây? Có khi nào làm cho mình khó xử không? Dù gì nhiều người đang nhìn như vậy…



Vương Mân lại nói “Nếu em cảm thấy xấu hổ, chúng ta chỉ làm một chút việc đơn giản thôi, được không?



Vừa nghe thấy “xấu hổ”, Tiếu Lang tự dưng lại cảm thấy… hưng phấn. Cậu rõ ràng một điều là Vương Mân tuyệt đối không bao giờ ép buộc mình làm cái gì, nhưng là thực kỳ quái a, trong lòng lại giống như có chút chờ mong đối phương thực sự sẽ làm chút gì đó với mình, tại sao lại có ý nghĩ như vậy ! 囧…



Vương Mân đó giờ vốn là người suy nghĩ tinh tế, nhìn một cái liền nhận ra Tiếu Lang đang bất an, bàn tay đang khoác trên vai Tiếu Lang nhẹ nhàng trượt xuống, thuận thế hơi vuốt ve lưng của Tiếu Lang, an ủi “Em có quyền lợi cự tuyệt, còn nếu như em không muốn tham gia…” nói tới đây, chợt dừng lại, khóe miệng hơi hơi câu lên một chút, cười nói “Anh có thể buông tha cho em.”



Trái tim của Tiếu Lang trong phút chốc đập thật mạnh, giống như bị ma ám vậy, không tự chủ được lắc lắc đầu.



Vương Mân xác nhận lần nữa “Quyết định rồi chứ? Nếu như em muốn cự tuyệt, anh sẽ không yêu cầu bất cứ thứ gì khác nữa.”



Tiếu Lang lại gật gật đầu, tất cả mọi người xem quang cảnh này đều có chút không kiên nhẫn, lên tiếng thúc giục “Mân ca, đừng thừa nước đục thả câu nữa! Bắt đầu nhanh lên đi!”



Vương Mân thoải mái nói “Anh muốn cùng em chơi một trò chơi.”



Tiếu Lang hỏi “Trò chơi thế nào?”



“Tạm thời không thể nói cho em biết,” Vương Mân nói “Em chỉ cần phối hợp với anh, trước khi trò chơi chấm dứt, phải tuyệt đối phục tùng anh về mặt tinh thần, có thể làm được chứ?”



Tuyệt đối phục tùng cả về mặt tinh thần? Là cái gì vậy…



Tiếu Lang đột nhiên có chút bất an, trong tiềm thức cảm thấy trong lời nói của Vương Mân như có điều gì đó, nhưng vẫn là không có biện pháp nào, một mực tình nguyện cam tâm bước vào bẫy rập mà đối phương giăng sẵn.



Tiếu Lang ừ một tiếng, Vương Mân nhìn cậu, thu lại nụ cười trên môi, nghiêm mặt nói “Vậy chúng ta bắt đầu.”



Mọi người vây thành một vòng tròn xung quanh hai người họ, tò mò nhìn.



Vương Mân rút tay đặt trên lưng Tiếu Lang lại, nói “Đưa tay cho anh.”



Tiếu Lang nghe lời đưa tay đặt lên tay Vương Mân, bàn tay của hai người chồng lên nhau, Vương Mân dùng ngón cái nhè nhẹ cọ xát lòng bàn tay của cậu.



“Tốt lắm.” thanh âm của Vương Mân đột nhiên trở nên trầm thấp, nghe có vẻ rất nghiêm túc, tinh thần của Tiếu Lang cũng theo đó mà khẩn trương lên.



Vương Mân “Nghe đây, tất cả những lời mà em sắp sửa nói ra, tất cả đều nhất định phải phát ra từ nội tâm.”



Tiếu long “Ùa.”



Vương Mân lại nói “Anh sẽ nói trước cho em biết em phải nói những gì, sau đó, anh hi vọng nghe được em dùng ngôi thứ nhất tiến hành thuật lại.”



Đây là tuyệt đối phục tùng?



Tâm của Tiếu Lang không hiểu sao có chút run lên, miệng nói “Ùa.”
Hai người nằm xuống, Vương Mân mạnh mẽ duỗi thẳng tay kéo cậu ôm vào lồng ngực mình, cằm gác ở hõm vai cậu.



Tiếu Lang nghe được hô hấp nhàn nhạt của Vương Mân, ngửi thấy mùi hương trên thân thể đối phương, trái tim bất giác lại thình thịch thình thịch đập loạn. Cậu theo bản năng dùng tay đẩy Vương Mân ra, nhỏ giọng nói “Xích ra chút.”



Vương Mân phảng phất như không nghe thấy, giống như đã ngủ mất rồi, Tiếu Lang lại không dám quấy rầy, hôm qua cậu ấy chạy cả 10,000m…



Ai, mày còn tức giận cái gì nữa a, không thấy kiêu quá sao! Tối hôm qua rõ ràng chỉ là một trò chơi hết sức bình thường, tại bản thân mày tự đoán mò thôi…



Tiếu Lang buông lỏng tay khoác trên lưng Vương Mân, khiến cho Vương Mân đang dần chìm vào say ngủ khe khẽ nhíu mày lại, cánh tay ôm lấy Tiếu Lang lại gắt gao xiết chặt hơn một chút.



Nằm im một hồi, Tiếu Lang lại ngủ.



Một lát sau, Nhạc Bách Kiêu tỉnh giấc, lúc cậu chàng bước ngang qua giường Vương Mân thì, kỳ quái dừng lại trong chốc lát : hai đứa này tối qua hình như đâu có nằm chung giường đâu ta, tại sao tới sáng Tiếu Lang lại chạy qua giường Vương Mân nằm?



Nhạc Bách Kiêu oán hận nghĩ thầm : tên Tiểu Long Nhân ngu ngốc, còn chối đây đẩy nữa! Ta xem ngươi cứ tiếp tục như vậy, sớm hay muộn cũng có ngày bị Vương Mân ăn sạch sành sanh, bị người ta bán còn giúp người ta đếm tiền cho mà xem!



◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊•◊



Tiểu kịch trường 008



[ Các loại phiên bản não bổ "đặc sắc" ]



Chọn ra một đoạn trong chính văn, thay đổi một chút——



【 Ver. 01 】



Tiếu Lang nháy mắt thẹn quá hóa giận, xù lông rống lên “Ông mới là của Vương Mân! Ông cả nhà đều là của Vương Mân!”



Nhạc Bách Kiêu “…”



【 Ver. 02 】



Tiếu Lang nháy mắt thẹn quá hóa giận, xù lông rống lên “Ông mới là của Vương Mân! Ông toàn thân cao thấp kể cả tiểu JJ đều là của Vương Mân!”



Vương Mân “…” một ngụm máu nghẹn ngay họng.



【 Ver. 03 】



Tiếu Lang nháy mắt thẹn quá hóa giận, xù lông rống lên “Vương Mân là của tui! Vương Mân toàn thân cao thấp đều là của tui!”



Vương Mân “…” đang mừng thầm.



【 Phía sau cánh gà 】



Tiểu Long quang quác gào to “Đạo diễn Miêu, có thể tan tầm hay chưa! Cứ cut như vậy hoài cổ họng tui tắt tiếng luôn bây giờ!”



Nhạc Nhạc ai oán nói “Đạo diễn Miêu, trả trong sạch lại cho tui! Tui là của nhà Thuần Thuần mà!!!!”



Vương Mân “…”



Mèo cha “Tới đây kết thúc, đám nhỏ đâu ~ lại đây sờ đầu cái coi ~”



Mọi người “Ye!!!”, đều ngoan ngoãn xếp hàng chờ được sờ đầu, lưng đeo cặp nhỏ, vô cùng cao hứng, về nhà thôi~



【 Tổng kết 】Cái quỷ gì đây?



~ END