Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể

Chương 36 :

Ngày đăng: 14:45 30/04/20


Edit: A Huyền 152



Trong ánh mắt lo lắng của Hồ Hậu Phúc và Hứa Thanh Gia, Hồ Kiều cười sắp thắt hết cả ruột.



Thông linh? Ngày thải dương đêm bổ âm?



Nàng xoa xoa bụng, hậu tri hậu giác nhớ tới, hai tháng này, mỗi lần bọn nhỏ học chữ trong Huyện học từ nhà trở lại thì luôn mang theo chút chuyện nhờ nàng chỉ điểm, như là việc hôn nhân của a tỷ có được hay không, a cha xuất môn ra ngoài có thể thuận lợi trở về hay khônglinh tinh, hoàn toàn coi nàng là vu sư đến cầu cát hung.



Lúc ấy nàng trả lời như thế nào ấy nhỉ?



Hồ Kiều lau mồ hôi lạnh nghĩ nghĩ, hình như... mấy lời lúc ấy của nàng đều là lời tốt, vì trấn an bọn nhỏ mà lời của nàng đều rất may mắn.



Nhưng bởi vì một vụ án giết người mà thu về nhiều fan hâm mộ như vậy, đây là điều mà Hồ Kiều chưa từng đoán được.



Chẳng qua lo lắng của Hồ Hậu Phúc và Hứa Thanh Gia hoàn toànkhông ở trong dự liệu của nàng. Vốn sau khi Hứa Thanh Gia trở về từ bên ngoài, nàng cũng muốn nói với hắn chuyện mình đã làm. Nhưng vì ở thế giới này việc trong nhà, ngoài nhà phân biệt rất rõ ràng. Nàng đãvi phạm điều đó rồi, cũng không biết Hứa Thanh Gia có thể cao hứng vì điều đó hay không nữa, nên mới không hề nhắc tới việc này.



Trong quan niệm của nàng, khi vợ chồng ở chung tốt nhất đừng vượt qua điểm mấu chốt của nhau, miễn cho trong cuộc sống hôn nhân nảy sinh điều không thoải mái.



Có thể bao dung cho mình hết thảy, là lão nương, không phải lão công.



Ôm quan niệm như vậy, nàng liền an ổn ở lại hậu trạch, ngẫu nhiên mới ra ngoài một lần, lại làm bộ mình chưa từng làm việc này. Hứa Thanh Gia không đề cập tới, nàng cũng vui vẻ giả ngu.



Tất nhiên sẽ không đòi khen thưởng, dù sao thì thu nhập của huyện lệnh đại nhân đều đã được nộp, lại từ tay nàng mà nhận tiền tiêu vặt. Cho dù có thưởng thì cũng bất quá là lấy từ túi tiền bên trái bỏ vào túi tiền bên phải mà thôi, căn bản không có gì khác nhau.
Trò gieo xúc xắc còn gọi hô lô, một khối năm quân, do đó gọi là ngũ mộc. Cách thức chơi đen trắng. một quân sẽ có hai mặt, một mặt đen vẽ nghé con, một mặt trắng vẽ gà rừng. Nếu như ném được cả năm đen thì là đạt được mức cao nhất, gọi là lô. Nếu bốn đen một trắng, gọi là trĩ, này đã là nhất đẳng. Từ đó mà thắng.



Khi ném mạnh, chỉ có thể xuất hiện sáu loại tình huống, một là toàn đen, hai là bốn đen một trắng, ba là ba đen hai trắng, bốn là hai đen ba trắng, năm là một đen bốn trắng, sáu là toàn trắng.



Mỗi khi Cao nương tử ném Hồ Kiều sẽ ở bên vỗ tay kêu to: “Năn trắng năm trắng năm trắng...”



Mấy thị thiếp kia của Cao Chính cũng chia phe, có mấy người trợ uy cho Cao nương tử: “Năm đen năm đen năm đen...” Cũng có mấy ngườiđi theo Hồ Kiều hô: “Năm trắng năm trắng năm trắng...” Dù sao trênsòng bạc chẳng phân biệt được lớn nhỏ, lúc bắt đầu còn có chút câu nệ, sau lại cảm thấy không bằng uống rượu cho kích thích hơn nữa, đơn giản lấy rượu đến. Có hai lần Hồ Kiều uống đến say, liền xấu tínhkhông chịu đổ, làm cho Cao nương tử và một bầy thị thiếp cười khôngngừng.



“không nghĩ tới phu nhân cũng sẽ đùa giỡn như vậy…”



Cao nương tử thay nàng biện bạch: “Các ngươi nào biết rằng, phu nhân đây là nhớ Huyện lệnh đại nhân, thế này mới mượn rượu nhập sầu, hóa thành tương tư lệ, mượn rượu nhớ người đâu!”



Hồ Kiều bị nàng chọc xấu hổ xắn tay áo lên: “Cao tỷ tỷ cứ đùa đi! Chúng ta hôm nay tái chiến!”



Cao gia lão phu nhân còn sống, tuy rằng Cao nương tử quản gia, nhưng trên đầu có một bà bà tóm lại có chút câu thúc, mượn việc bồi Huyện lệnh phu nhân mà phóng túng một ngày. Thị thiếp nhà nàng cũng luôn giữ quy củ, cũng liền gia nhập sòng bạc cùng Huyện lệnh phu nhân chơi đến chẳng phân biệt được lớn nhỏ, không hề câu thúc. Huống chi Cao Chính cũng không ở nhà, không cần hầu hạ nam nhân, ngày dài nhàm chán, ai cũng đều ngóng trông nàng đến.



Hồ Kiều cách mấy ngày không đi, liền có thị thiếp đến trước mặt Cao nương tử hỏi một chút: “Thái thái, phu nhân đã nhiều ngày làm cái gì đâu sao lại không thấy đến?”



Cao nương tử cũng đang buồn, dứt khoát kêu mấy thị thiếp nghe lời tới: “không bằng hôm nay các ngươi theo giúp ta đến huyện nha nhìnmột chút xem phu nhân làm cái gì. Mang theo trò gieo xúc xắc, giấu thêm mấy hũ rượu, chúng ta đi thay phu nhân giải giải buồn đi, đỡ cho nàng một người buồn hỏng.”



Đoàn người chậm rãi ngồi xe ngựa thẳng đến huyện nha, kết quả vỗ cửa hông nửa ngày mà không nghe hề thấy động tĩnh, lại nghe trong vườn sau truyền tới tiếng cười, liền đoán: “Hay là phu nhân đang ở trong Huyện học?”