Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể
Chương 44 :
Ngày đăng: 14:45 30/04/20
Buổi tối, Hứa Thanh Gia cùng Cao Chính ở phòng khách chủ viện hậu viện huyện nha nâng cốc chạm ly với Thôi Ngũ Lang. Để trợ hứng, lúc Cao Chính đến còn mang đến mấy tỷ muội xướng khúc. Huyện lệnh đại nhân tửu lượng bình thường, Cao Chính nhận được chỉ thị của lãnh đạo, cần phải chuốc say Thôi Ngũ Lang. hắn với mấy nhân vật trong quân đội cũng không giao hảo gì, năm ngoái khi bị Thôi Thái nhốt vào trong ngục, may mà còn có Hồ Kiều đưa cơm nên mới không chịu bao nhiêu khổ. Nay có cơ hội thân cận với Thôi Ngũ Lang, không cần Hứa Thanh Gia phân phó thì hắn cũng dốc hết toàn lực.
Tiệc rượu được bảy tám phần, đều là được Lạp Nguyệt thêm rượu thêm mồi, bà tử đứng hầu. Cuối cùng Hứa Thanh Gia hơi lảo đảo, còn Cao Chính say tí bỉ mà về, bị tôi tớ nhà hắn kéo lên xe ngựa, còn níu cửa xe gào lên: “Sáng mai…sáng mai…uống tiếp...”
Về phần Thôi Ngũ Lang... Nghe nói sau khi trở về thì nửa đêm nhảy vào hồ sen tắm. Hai gã hộ vệ Ninh Vương lưu lại đứng canh chừng ở hồ sen, sợ hắn say quá mà chết đuối. Kéo hắn đi lên, hắn lại khôngchịu.
Ngày hôm sau ở trong Huyện Học tìm Hồ Kiều tính sổ, còn chưa mở miệng đã phun ra hai tia máu mũi, Hồ Kiều tỏ vẻ thân thiết: “Thân thể Ngũ lang không khỏe sao?”
Thôi Ngũ Lang rút khăn ra bịt mũi, cắn răng nói: “thật sự đa tạ chiêu đãi tối qua của phu nhân!” không phải chỉ cười Huyện lệnh đại nhân nhà người bị dân chúng nhiệt tình quan tâm một hồi thôi sao?
thật sự là độc nhất phụ nhân tâm!
Tối hôm qua hắn uống đến say chếnh choáng, Cao Chính cũng quá thịnh tình, đến cuối cùng làm sao biết được mình đã uống phải cái thể loại rượu nào chứ? Cũng không biết nha đầu nàng sai đến kia đã rót cho mình mấy chén rượi lộc tiên nữa, chờ khi hắn trở lại trong viện liền cảm thấy cả người khô nóng, giống như trong bếp lò vậy. Rốt cuộc còn trẻ, đúng là thời điểm nhiệt huyết trào dâng, ngày thường lại chỉ ở trong quân, giống như ném một mồi lửa vào trong đống củi khô, lập tức hừng hực bùng cháy, áp cũng áp không được.
hắn làm sao còn không biết mình đã bị Hồ Kiều chơi khăm?
Hồ Kiều cười cực kỳ chân thành: “Ngũ lang khách khí!”
“một bụng ý nghĩ xấu!” Thôi Ngũ lang trừng nàng liếc mắt một cái, thấy nàng không hề áy náy thì chỉ có thể đại bại mà về.
Lạp Nguyệt thấy phu nhân vui vẻ thì nàng cũng thật cao hứng: “Phu nhân như vậy thật tốt, không cần động thủ động cước, đại nhân cũng yên tâm hơn.” Nha đầu kia từ khi theo nàng, ngày càng trở nên lải nhải, Hồ Kiều còn cảm thấy, không đợi nàng sinh hạ đứa nhỏ này thìLạp Nguyệt đã biến thành một bà tử dong dài.
“Tính tình phu nhân kia… nói tốt thì là giống nam nhi, nói không tốt,thì chính là... chính là tính tình thổ phỉ. Nàng nghĩ lại những chuyện mà nàng ấy làm xem! Nương tử nhà của ta không hề như vậy, dịu dàng hiền lành, biết săn sóc người khác, biết ta ở trong nha môn bận rộn, mới không thêm phiền cho ta!”
Trong lòng Cao phu nhân đang có ủy khuất, nhớ tới lúc hoài khuê nữ Cao Chính ngày ngày chui trong phòng tiểu thiếp mà cũng bị những lời này chọc cho nở nụ cười.
“Nếu như phu nhân biết chàng sau lưng nghị luận nàng có tính tình của thổ phỉ, cẩn thận nàng tìm chàng tính sổ cho biết!”
“Nương tử không nói, ta không nói, ai có thể biết?!”
Cao nương tử nhìn thấy bộ dáng Hồ Kiều buồn bực không vui, nghĩ đến bộ dáng nàng ở trên chiếu bạc hét năm quát sáu, nhịn khôngđược che miệng cười, bộ dáng kia đúng là có chút thổ phỉ.
Giờ bắt nàng nhàn rỗi ở phía sau trạch im lặng dưỡng thai, thật đúng là có chút làm khó nàng.
“Nếu như phu nhân rảnh rỗi, không bằng làm một ít xiêm y đứa nhỏ gì đó giết thời gian cũng tốt.”
Hồ Kiều thấy thật khó mới có người đến, hận không thể trút hết nỗi khổ bấy lâu: “Cao tỷ tỷ, tỷ là không biết, Hứa đại ca cái này cũngkhông cho ta làm cái kia cũng không cho ta làm, ta cầm kim hắn nóihại mắt, ta xuống bếp hắn nói nhiều khói dầu, ngay cả gà trong hậu viện cũng không làm cho ta đến gần nữa, nói có bà tử đến cho ăn rồi. Chuyện gì cũng không làm cho làm, cũng không phải là sắp buồn chết ta sao?”
Cao nương tử bật cười: “Phu nhân đây là đang khoe với ta đại nhân có bao nhiêu thương yêu muội sao?”
Hồ Kiều choáng váng, trời đất chứng giám, nàng thật sự không phảiđang khoe khoang ân ái đâu!