Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể
Chương 54 :
Ngày đăng: 14:45 30/04/20
Hàn Nam Thịnh cũng không nghĩ tới Hứa Thanh Gia không cùng quan lớn kết thân mà lại trở về quê cưới nữ nhi nhà đồ tể. Vị Hứa nuonhgư tử này hắn cũng gặp rồi, là mộtngười không kiêu ngạo không siểm nịnh. Đứng cùng một chỗ với Hứa Thanh Gia thậtsự rất xứng đôi vừa lứa, thực sự không nhìn ra nàng xuất thân từ gia đình đồ tể phố phường.
hắn cũng nhớ tới phụ thân của Hứa Thanh Gia – trước đây cũng là một người nổi tiếng tài hoa, làm người chính trực ngay thẳng, ánh mắt nhìn người cũng không kém, chắc phải có lý do gì đó thì hắn mới để Hứa Thanh Gia cưới nữ nhi nhà đồ tể!?
đã có thể bước vào cửa Hứa gia, chắc Hồ Kiều cũng phải có chỗ hơn người, không thể vì xuất thân mà xem nhẹ người khác được.
Hàn Nam Thịnh cũng không muốn bởi vì phu thê Hứa Thanh Gia mà cùng phu nhân nhà mình cãi nhau, công việc của hắn ở nha môn còn chưa xử lí hết làm sao có thời gian ở hậu viện đôi co với người khác vì vậy hắn liền phẩy tay áo bỏ đi, hành động này của hắn cũng làm Hàn phu nhân giận dỗi nửa ngày.
Hứa Thanh Gia mang theo Hồ Kiều rời khỏi Hàn phủ, phu thê hai người ngồi trên xe ngựa đi dạo phố một chút, khi đến chỗ đông người, náo nhiệt thì để phu xe trở về dịch quán cất xe, còn hắn thì mang theo Hồ Kiều đi dạo phố. Từ lúc đi khỏi Hàn phủ Hồ Kiều cũng chưa đề cập nửa chữ về quận trưởng phu nhân. Hứa Thanh Gia cảm thấythật hối hận khi dẫn lão bà đến chào hỏi quận trưởng phu nhân, dựa theo biểu hiệncủa Hồ Kiều thì lần bái kiến này…thật sự không vui vẻ gì.
Đợi Hồ Kiều dạo phố, rồi chơi chọi gà thắng được 50 văn tiền, tâm trạng vui vẻ chở lại, Hứa Thanh Gia mới dám dò hỏi chuyện gì sảy ra khi nàng đi bái kiến Hàn phu nhân.
Sau khi Hồ Kiều thắng được 50 văn tiền, tâm trạng liền vui vẻ hơn, không còn để ý đến những chuyện không vui nữa. khi nàng thấy Hứa Thanh Gia nhỏ nhẹ dò hỏi bên cạnh thì cũng chỉ nói: “ Đạo bất đồng, bất tương vi mưu.” ( nghĩa là: Tư tưởng, quan niệm khác nhau thì không cùng nhau bàn luận trao đổi được.)
Lão bà nhà mình từ trước đến nay đọc sách chỉ là để cho có, nàng nói chỉ cần khôngphải mù chữ là được, có đọc nhiều hơn cũng không thể đi thi làm quan được, cần gì phải phí thời gian trong đống sách vở, còn không bang luyện tập, hoạt động than thể để khỏe mạnh hơn. hắn thật sự không nghĩ tới đến khi gặp chuyện nàng lại chỉ nói ramột câu thành ngữ nho nhã như vậy.
Hứa Thanh Gia suy nghĩ câu nói của Hồ Kiều mấy lần, trong nội tâm ngũ vị tạp trần, nhất thời không nói được lời nào.
Hàn phu nhân xuất than từ danh môn thế gia, điều này hắn sớm đã biết, còn A Kiều lại xuất than từ đồ gia phố phường, tựa như trên trời dưới đất. Trong chuyện này thực sựlà hắn đã làm có chút gượng ép rồi. hắn không chỉ muốn tạo phúc cho dân mà còn muốn tranh thủ chút quyền lợi cho vợ con, hắn muốn A Kiều có thể gia nhập vào cuộc sống quan trường của hắn.
Nhưng hắn không ngờ…hắn thực sự không muốn A Kiều chịu ủy khuất.
Hứa Thanh Gia thuận thế ôm nàng vào trong ngực, hôn nhẹ lên môi nàng một cái, bàn tay nhẹ nhàng mò đến trước ngực nàng, nhẹ giọng thì thầm: “ Như vậy A Kiều chuẩn bị báo đáp vi phu như thế nào?”
Hồ Kiều nháy nháy con mắt cười thập phần nịnh nọt: “ Ta lấy thân báo đáp có được hay không!?”
“ Gãi đúng chỗ ngứa của ta!”
Ngày hôm sau Hồ Kiều eo chân bủn rủn, tỉnh tỉnh mơ mơ được Hứa Thanh Gia dẫn xuống lầu ăn sáng. Còn huyện lệnh đại nhân thì một bộ thần thanh khí sảng, thần thái sáng láng ngồi đối diện nàng, còn thỉnh thoảng gắp thức ăn vào bát nàng, nói mấy câu quan tâm trăm sóc: “ A Kiều muội muội ăn nhiều một chút, món này cực kỳ bổ dưỡng đấy!~”
Hồ Kiều ngáp một cái rồi trừng mắt với hắn: “ Bổ cái đầu ngươi!” Tối hôm qua hắn như hòa thượng 18 năm mới được ăn thịt vậy. Giờ nàng thực hối hận vì sao mình cả ngày muốn bắt hắn rèn luyện thân thể chứ, hiện tại thì tốt rồi, thể lực của hắn thì càng ngày càng tốt, chính mình mỗi đêm chỉ có thể cam bái hạ phong.
Hứa Thanh Gia nghe nàng nói vậy chỉ có thể sờ sờ mặt trực tiếp bỏ qua lời của nàng, thập phần yêu thương trấn an nàng: “ Nàng mau ăn no đi, tí nữa lên xe lại ngủ mộtlát, ta đảm bảo chỉ ôm nàng sẽ không làm gì.”
Hồ Kiều:…
một lúc sau thì Hồ Kiều và Hứa Thanh Gia thấy phu thê Thang Trạch từ trên lầu đixuống. Phu thê hai người nhìn thấy họ cũng rất bình tĩnh, nhưng Thang Trạch khi nhìn thấy phu thê Hứa Thanh Gia thì lại hơi kinh hoảng: “ Hứa hiền đệ cũng ở đây sao? Đây là…hai người mới tới hay là muốn rời đi vậy?”
“ Bọn ta vừa ăn xong rồi, giờ muốn rời khỏi đây, ở trong nhà còn có trẻ nhỏ nên ta cũng không tiện ở lại.” Hứa Thanh Gia khách khi trả lời hắn.
Thang Trạch đang lo lắng chuyện tối qua mình quát mắng phu nhân nhà mình bị phu thê Hứa Thanh Gia nghe thấy nhưng từ thái độ của phu thê bọn họ thì có vẻ khôngnghe thấy gì. Hơn nữa dịch quán hiện giờ có rất nhiều phòng trống, mà di quán diện tích rộng năm tòa nhà trong di quán cũng cách nhau khá xa, mà có thể bọn họ khôngcùng ở một tòa. Nghĩ như vậy Thang Trạch cũng dần yên lòng, chào hỏi xã giao mấy câu rồi đường ai nấy đi.