Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể
Chương 60 :
Ngày đăng: 22:29 20/05/20
Hứa Tiểu Bảo và Vũ Tiểu Bối thấy Thôi Ngũ Lang cũng bắt đầu nuôi thỏ thì liền lập tức sinh ra cảm giác tri kỷ với hắn, trong lòng hai đứa nhanh chóng phân loại hắn vào loại tri âm khó gặp. Hai đứa không có việc gì thì liền ôm thỏ của mình cả ngày xoay quanh Thôi Ngũ Lang, bỏ mặc Vũ Sâm nằm trên giường dưỡng thương một mình.
Sau khi nghỉ tết nửa tháng, Hứa Thanh Gia mở nha môn trở lại. Miệng vết thương của Vũ Sâm cũng đã kết vảy, giờ cũng đã có thể đứng dậy đi dạo vài vòng trong vườn.
Trong thời gian Vũ Sâm ở huyện Nam Hoa dưỡng thương, Thượng mỹ nhân đều thời thời khắc khắc hành động dịu dành, lời nói êm tai ở phía sau sẵn sàng phục thị hắn, nàng thực kỳ vọng có thể nhân cơ hội này chiếm được sự sủng ái của Ninh vương. Đáng tiếc mọi nỗ lực của nàng chỉ đổi lại được một câu: “ Từ nay về sau cách Tiểu Bối xa chút, không được quấy rầy cuộc sống của nó!”
“ Thiếp thân...thiếp thân chỉ là thương tiệc tiểu quận vương tuổi còn nhỏ đã mất mẫu thân, vì vậy chỉ muốn có cơ hội thì thương yêu hắn nhiều một chút thôi ạ.”
Nghe thấy nàng nói vậy Ninh vương liền mỉm cười, nói một câu đem Thượng Mỹ nhân đánh vào địa ngục: “ Tiểu Bối còn nhỏ đã mất mẫu thân không phải là công lao của ngươi sao?!”
Thượng mỹ nhân nghe vậy mặt trắng như giấy, ‘ Bịch’ một tiếng quỳ xuống trước mặt Ninh vương điện hạ: “ Điện hạ oan uổng, thật sự là oan uổng cho thiếp!”
Chuyện này dù có thế nào thì đánh chết nàng cũng không thể nhận!
Ninh vương điện hạ lùi lại lại hai bước thản nhiên nói: “ Ta để ngươi sống cũng chỉ vì ngươi là người do phụ hoàng ban tặng. Phụ hoàng ban thưởng cho ta hai mỹ nhân,một người đã khó sinh mà chết, một người còn lại ta giữ lại cũng chỉ để nhớ đến ân sủng của phụ hoàng thôi.” Về phần Vương mỹ nhân đã chết..., Trong nội cũng các tiểu thiếp phu nhân tranh sủng mà bày mưu tính kế hại chết vô số kể, Vương mỹ nhânkhông phải người đầu tiên cũng sẽ chẳng phải người cuối cùng. Vì vậy giờ có tách thìcũng chỉ có thể trách nàng quá ngu ngốc mà thôi.
Thế giới này mạnh được yếu thua, không có gì phải oán than cả.
Thượng mỹ nhân sau lưng mồ hôi lạnh chả ròng ròng, quần áo lót đều ẩm ướt. Nàng lúc này cảm thấy trái tim lạnh buốt, từ trước đến giờ nàng chưa từng hiểu được suy nghĩ của nam tử tôn quý trước mặt mình.
“ Tri phủ đại nhân năm nay không thể nào để ta ở lại huyện Nam Hoa đảm nhận vị trí huyện lệnh một nhiệm kỳ nữa.” Nếu hắn cố tình xin ở lại huyện Nam Hoa thì chỉ sợ Hàn Nam Thịnh sẽ hoài nghi hắn có tư tâm với huyện Nam Hoa.
“ Ta thấy nàng thực sự có tình cảm với đám hài tử kia, nàng luyến tiếc bọn nhỏ, khôngnỡ xa bọn nhỏ ta có thể hiểu.”
“ Đúng vậy, ta thực không nỡ rời xa bọn chúng.” Hồ Kiều nằm trong ngực Hứa Thanh Gia, cơ thể cũng dần ấm lên, lại dặn dò hắn: “ Mấy ngày nữa chàng để sai dịch trong nhà lại đi chọn thêm mấy đứa trẻ gia cảnh khó khăn đưa vào huyện học đi, chúng ta thừa dịp chàng vẫn còn đang nhậm chức ở đây giúp đỡ thêm bọn trẻ một chút.” Nếu huyện học có thể duy tri mãi thì thật tốt.
Hứa Thanh Gia nghe nàng nói vậy cũng đồng ý ngay, rồi ở trên trán nàng hôn một cái: “ Phía trước nha ta đã suôt ngày nói về công sự, sao giờ đêm đến về nhà cũng thành bàn công chuyện công sự với nương tử vậy!? Nàng để vi phu nghỉ một lát đượckhông!?” Miệng hắn vừa nói muốn nghỉ mà chân tay lại ở trên người nàng không yên phận.
Hồ Kiều bị Hứa Thanh Gia dày vò đến hơn nửa đêm, mệt đến nỗi không mở được mắt,nói nhỏ: “ Trời sắp sáng rõ rồi, chàng còn không muốn ngủ sao!!?”
Nghe Hồ Kiều nói vậy huyện lệnh đại nhân liền nói: “ Trời cũng sắp sáng rồi, ta dậy chuẩn bị đi trước nha, nàng nghỉ ngơi đi. Hôm nay để cho vú nuôi cùng nha hoàn chăm sóc bọn nhỏ là được, dù sao mấy ngày nay nàng cũng mệt mỏi rồi, hôm nay nghỉ ngơi một ngày đi!”
rõ ràng chuyện tốt này là do hắn gây ra mà!!!
Hồ Kiều tức giận liền cắn viên đậu đỏ trên ngực hắn, nàng cán đến khi huyện lệnh đại nhân phải hít một ngụm khí mới nhả ra, căm hận nói: “ Hơn nửa đêm không cho người ta ngủ, chàng thật sự là người vô tâm không biết chăm sóc, sau này ai sẽ sinh con cho chàng!?” hắn làm nàng sắp mệt chết rồi.
Huyện lệnh đại nhân nghe Hồ Kiều hỏi vậy thì nói: “ không phải nàng sinh sao!” trong giọng nói còn mang đầy ý cười vui vẻ.