Tiểu Phú Bà

Chương 101 :

Ngày đăng: 09:15 18/04/20


Bộ Hành ở bệnh viện được bốn ngày, Tưởng Dung đi công tác về gọi điện thoại cho Bộ Hành. Bộ Hành nói với cô mình đang nằm viện, Tưởng Dung ngay lập tức tới bệnh viện.



Xách theo hai túi hoa quả to đến, Tưởng Dung vừa thấy Bộ Hành như vậy không khỏi kinh hãi, “Ôi trời! Như nào lại thành ra thế này? Rốt cuộc có chuyện gì? Cậu như thế này mà không nói sớm với tớ?”



Bộ Hành cười nói: “Thì cũng định nói cho cậu, mà cậu đi công tác còn có thể vì chuyện nhỏ này mà trở về sao?”



Tưởng Dung ngồi vào mép giường, thực sự quan tâm mà nói: “Đây không phải là chuyện nhỏ. Mà cùng lắm tớ có thể nhờ Viên Hạo chạy qua xem cậu thế nào!”



Viên Hạo là bạn trai của Tưởng Dung.



“Không sao, tớ không phải vẫn sinh hoạt bình thường đấy thôi, tớ ổn mà!”



Tưởng Dung lúc đến nhìn phía tủ cạnh đầu giường có trái cây và hoa, hoa héo một chút, không khỏi chỉ chỉ vẻ mặt tinh quái, “Ai tặng?”



“Một người không quen biết...”



Bộ Hành do dự nói nhỏ: “Bạn.”



Cẩn thận suy nghĩ, quan hệ của cô cùng Hugh đúng thật có điểm không minh bạch, miễn cưỡng xem như... Bạn được không nhỷ?



Tưởng Dung truy vấn: “Nam giới hả?”



“Ờ!” Bộ Hành vẻ mặt nghiêm túc.



“Người theo đuổi cậu à?”



“Không phải, cậu biết mà, tớ chủ nghĩa không hôn nhân” Bộ Hành đổi đề tài, “Chúng ta lâu không gặp, công việc hiện tại của cậu thế nào?”
Cô thở dài, “Tớ nằm đây thật sự quá nhàm chán, cậu kể cho tớ nghe chuyện ở công ty đi. Có thật có quy tắc ngầm hay không, có lục đục, lừa gạt nhau nhau giống trong phim truyền hình không?”



Tưởng Dung lập tức có hứng thú mà nói nhiều, đến 9 giờ tối mới rời đi.



Ba ngày nữa trôi qua, xương sườn đã bớt đau, vết thương trên cánh tay cũng đã lành, Bộ Hành quyết định về nhà tĩnh dưỡng.



Bác sĩ dặn dò cô cẩn thận về chú ý ăn uống nghỉ ngơi, không nên làm việc nặng.



Buổi chiều làm thủ tục xuất viện, trở về nhà ở Nam Phụng, nơi này hiện giờ chỉ có mình cô ở.



Mới vừa về đến nhà cô cảm thấy có điều gì đó không ổn.



Trên mặt tủ giày cô để một lọ thủy tinh thả đầy sao, lúc này bình hoa bên cạnh lại có một bông hoa khô rơi xuống, cô không xác định được bông hoa khô này tự nhiên rơi xuống hay có có người cố tình làm nó rớt xuống.



Trong lòng liền hoài nghi, cô không cởi giày, nhanh chóng đi vào phòng xem xét ngăn tủ để giấy tờ, bên trong quả nhiên có người đụng tới.



Đồ vật vẫn được xếp gọn gàng, nhưng cô dễ dàng phát hiện thứ tự sắp xếp khác lúc trước.



Mà bên cạnh có ít tiền mặt lại không mất một xu.



Không phải ăn trộm, hơn nữa đối phương muốn cho cô không phát hiện ra.



Bộ Hành sắc mặt trầm xuống, người tới đây đã biết là ai rồi.



Bọn họ hẳn là đến vì con dấu cá nhân, định độc chiếm tiền chuyển nhượng cổ phần.