Tiểu Phú Bà
Chương 23 :
Ngày đăng: 09:15 18/04/20
Nói xong, Chu Mộ Tu khởi động xe đi ra khỏi Trác Chu.
Bộ Hành mắt nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, không dám nhìn vẻ mặt của anh ta, cũng không muốn anh ta nhìn thấy vẻ mặt của mình.
Trong lòng cô lúc này đầy hoài nghi có phải vừa rồi mình nói những lời thèm khát anh ta quá không? Đối với cơ thể của anh, cô có vượt qua được tưởng tượng về tình yêu của chính mình hay không? Hơn nữa cô nghĩ lại, nói muốn ngủ với anh, rồi lát nữa rốt cuộc sẽ ngủ như thế nào?
Hai người đều không nói lời nào, đề tài lúc trước là đề tài thô bạo mà nhạy cảm, bầu không khí trong xe trở nên ngột ngạt.
Quãng đường không dài, đi hai mươi phút liền đến cửa Dật Cảnh Hoa Đình.
Chu Mộ Tu không đi vào ngay, mà dừng lại ở bên đường có vẻ định xuống xe.
Bộ Hành cho rằng anh chỉ đưa cô đến đây, khẽ thả lỏng người, người ta chỉ đang vui đùa, thế mà bản thân cô lại suy nghĩ phức tạp.
Nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút hụt hẫng.
Cô bỏ dây an toàn, cũng định xuống xe ngồi sang vị trí lái.
Chu Mộ Tu đã mở cửa xe, nghe được âm thanh mở cửa phía bên cô, quay đầu lại, “Sao thế?”
Bộ Hành liếc nhìn anh, không biết anh định làm gì, dường như không biết việc gì liền hỏi: “Anh dừng lại làm gì thế?”
Chu Mộ Tu nháy mắt, nói nhỏ: “Tôi đi mua áo mưa.”
Lập tức trên mặt Bộ Hành thoáng hiện một tia kinh ngạc, tay ấn then cửa không tự chủ được run lên.
Chu Mộ Tu hiếm khi thấy cô thất thế như thế này, khẽ chớp mắt, khóe môi cong lên, “Không phải cô muốn —— ngủ với tôi sao?”
Bộ Hành nghe như thế nào lại cảm thấy anh ta khiêu khích cô, cười lạnh lùng dùng sức đóng cửa xe, nhìn vào mắt anh ta nói từng câu từng chữ, “Mua —— nhiều —— chút.”
Chu Mộ Tu trong lòng buồn cười, mặt vô cảm gật đầu, lập tức xoay người đi về hướng cửa hàng tiện lợi.
Thấy anh ta rời đi, Bộ Hành không ý thức được cô vừa nuốt nước miếng và cô vẫn đang rất lo lắng. Cô một mình ở trên xe lại suy nghĩ hỗn độn, cuối cùng đi đến kết luận, đêm nay không thể thua người cũng không thể thua trận, nếu không muốn sau này ảnh hưởng đến địa vị của người bao dưỡng trước mặt anh ta.
Đợi khoảng bốn năm phút Chu Mộ Tu mới ra tới, ngồi vào trong xe, trên tay xách theo túi to đưa cho Bộ Hành.
Bộ Hành nhìn vào trong túi, có một ít đồ ăn, bánh mì, sữa bò, còn có chocolate, hồng ngưu và một hộp bao cao su.
Chu Mộ Tu biểu lộ sự quan tâm, “Cô chưa ăn cơm phải không? Phải ăn gì đó đi, không lát nữa thể lực lại không đủ.”
“Anh lại đây.”
Vì thế, hai người lại đổi vị trí cho nhau.
Chu Mộ Tu trong lòng mừng thầm, mới vừa bắt đầu thì cô lại hét lên lần nữa.
“Ai u...... Không, không được! Đau...... Anh cho tôi xuống!”
Vừa nói vừa động thủ dùng chân đá anh ta.
Tức giận, “Anh không thể làm sao, nhìn thế này mà không làm được à?”
“……” Chu Mộ Tu bị cô làm cho đổ mồ hôi trán, lo lắng rồi lại dày vò, cảm thấy lòng tự trọng của mình đã bị đem ra khiêu chiến.
Anh tự nhận mình không có thao tác gì sai lầm, nguyên nhân chính ở cô, một chút cũng không phối hợp, chưa đụng tới đã hét toáng lên, không khỏi nghi ngờ, “Cô không phải rất có kinh nghiệm sao?”
“Tôi đương nhiên có kinh nghiệm...... Tôi xem phim chắc chắn nhiều hơn anh!”. Cô nói giọng vẫn rất tự tin.
Chu Mộ Tu hít sâu một hơi, “...... Cô cố chịu một chút, chịu đựng một chút là sẽ được thôi.”
“Vì sao anh muốn tôi phải chịu đựng? Là anh kỹ thuật kém!”
“Bộ Hành!” Chu Mộ Tu nghiến răng nghiến lợi, nhịn không nổi, cúi đầu hôn lấy cô.
Ngay sau đó chỉ nghe tiếng rầu rĩ kêu đau, không gian yên lặng.
Lần đầu tiên đối với hai người mà nói, đều có chút bi thảm.
Bộ Hành trong nháy mắt đau đến nghiến răng nghiến lợi, đây chính là điều mà cô hay ảo tưởng về quan hệ nam nữ ư? Nên dừng ở đây!
Chu Mộ Tu tuy đau nhưng hạnh phúc, đang muốn tiếp tục, giây tiếp theo đã bị cô ấy đem hết sức lực đẩy anh đến cuối giường.
Ngay sau đó bị một câu nói không lương tâm của cô chọc đến vỡ nát.
“Hợp đồng hủy bỏ, con tôi cũng không muốn nữa, tạm biệt!”
(Hẹn gặp lại mọi người vào thứ hai nhé, chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ....)