Tiểu Phú Bà

Chương 282 :

Ngày đăng: 09:15 18/04/20


Bộ Hành thấy năm nay Trác Chu khẳng định kiếm không ít tiền, mắt thấy trên bàn toàn các món quý báu sơn trân hải vị, không nhiệt tình ăn thì rất lãng phí.



Thất thần trả lời: “Ở Tô Thành Nam Phụng bên kia.”



“Nam Phụng à……” Giang Kỳ Nhã cố ý kéo dài âm, cười cười, “Giai tỷ, nhà chị ở khu Phổ Ninh nhỉ?”



“Đúng vậy,” Từ Giai nghe Bộ Hành nói là người Nam Phụng, không khỏi khinh miệt mà cười, “Mẹ tôi ở khu Tân Ninh, bố tôi ở khu Phổ Ninh, nhiều đời sống ở Phổ Ninh rồi!”



Lời nói ra chỉ cần nghe qua cũng có cảm giác của tầng lớp thượng lưu.



Tô Thành là đô thị lớn, người từ bốn phương tám hướng đến đây công tác, sinh hoạt, học tập rất nhiều.



Phổ Ninh đúng là trung tâm nội thành Tô Thành, kinh tế đương nhiên cũng phát đạt nhất, Tân Ninh xếp thứ hai.



Trong mấy khu ở Tô Thành, khu Nam Phụng, trong mắt người ở Phổ Ninh và Tân Ninh, đó chính là nông thôn.



Giang Kỳ Nhã liền nói: “Nhà bạn trai tôi cũng ở khu Tân Ninh, nghe anh ấy nói, Nam Phụng là nơi nghèo nhất Tô Thành.”



Bộ Hành cười, “Đúng vậy, đó là nông thôn.”



“Đương nhiên, nhưng có lẽ ngày nào đó sẽ phát triển đến bên đấy đấy!” Giang Kỳ Nhã thay đổi ngữ điệu, “Nhà cô có trồng dưa hấu không?”



Câu hỏi này cố ý làm khó Bộ Hành.



Nam Phụng là nơi duy nhất ở Tô Thành chưa được quy hoạch hoàn toàn, người dân dựa vào bờ biển để sống. Nghe nói muốn giữ lại nguyên hệ sinh thái, đến Nam Phụng có thể nhìn thấy những vườn rau, vườn trái cây lớn, đặc biệt nổi tiếng về dưa hấu.



Bộ Hành ra vẻ ngạc nhiên, “Cô nói đúng, ông bà tôi đúng là trồng dưa hấu. Chúng tôi nhờ vào dưa hấu mà có của ăn của để, trong tay sở hữu vài cái nông trang, tốt hơn nhiều so với các ông chủ lớn, ông chủ nhỏ thiếu nợ bên ngoài. Con trai của chú tôi cuối tuần đều đi Ferrari Porsche gì đó vào thành phố chơi, còn bình thường vẫn ở nhà theo bố mẹ trồng dưa hấu.”



Từ Giai cười nhạt một tiếng, chỉ cảm thấy Bộ Hành đang khoa trương thanh thế.



Giang Kỳ Nhã có phần không chắc chắn, chỉ cảm thấy mình không thăm dò được Bộ Hành, nghi ngờ quan sát cô.



“Thật đúng thế đấy!” Triệu Văn đột nhiên nói chen vào, “Tôi có bạn học lấy chồng ở Nam Phụng, vốn dĩ cho rằng nhà trai chỉ có một biệt thự nhỏ với vài mẫu dưa hấu, ai ngờ đâu trong nhà có bảy tám vườn trái cây, còn có một trang trại tên Nông Gia Nhạc, gara có vài siêu xe, chiếc nào cũng cỡ mấy trăm vạn. Cô ấy lúc đó đã bị sốc!”



Bộ Hành ngẩng mặt nhìn Triệu Văn, Triệu Văn cực nhanh nháy mắt cười với cô, không khỏi trong lòng mỉm cười.


Có lẽ hôm nay là một ngày đặc biệt, Tiểu Chu tổng hôm nay so với ngày thường bình dị gần gũi hơn rất nhiều, mọi người đều không kiêng kỵ gì.



Một cái ôm thôi mà! MC dường như cũng không khó xử, vui đùa hỏi Kiều Mỹ Lâm, “Cô Kiều, cô vì sao lại muốn ôm Chu tổng? Yêu cầu lợi ích thực tế có lợi hơn nhiều chứ!”



Kiều Mỹ Lâm nghiêng đầu nhìn MC đứng cạnh Chu Mộ Tu, cười cười trả lời: “Những lợi ích thực tế đó tôi có thể phấn đấu theo thời gian, còn ôm Chu tổng lại là khả ngộ bất khả cầu, tôi cảm thấy rất có lời rồi!”



Bộ Hành ở dưới khán đài không khỏi cười rộ lên, nữ nhân này diện mạo ôn hòa, hành sự lại tự tin lớn mật, nếu cô là nam nhân, nói không chừng cô sẽ vì cô ấy mà rung động.



Lại nhìn những người khác bên cạnh, cũng đều là vẻ mặt kinh ngạc, cực kỳ hâm mộ, thán phục.



Vẻ mặt Từ Giai trông phức tạp tối nghĩa, có lẽ cô hy vọng lúc này trên khán đài người đứng đó chính là cô.



Mọi người cho rằng chỉ là một cái ôm, Tiểu Chu tổng hôm nay dễ nói chuyện hơn so với mọi ngày, sẽ không cự tuyệt. Thậm chí Kiều Mỹ Lâm đã chủ động đi đến trước mặt Chu Mộ Tu, bình tĩnh mà nhìn anh ta.



Chu Mộ Tu lại chỉ đưa tay ra, xin lỗi mà cười cười, “Xin lỗi, cái ôm của tôi chỉ có thể để dành cho vợ tôi.”



Kiều Mỹ Lâm sửng sốt, không nghĩ tới sẽ là câu trả lời này, cuối cùng chỉ có thể đưa tay ra bắt tay anh ta, miễn cưỡng mà cười cười.



Dưới đài “Woa” một tiếng, cũng không nghĩ tới kết quả này.



Kiều Mỹ Lâm quay mặt đi xuống vẫn tự tin như lúc đầu.



Bộ Hành nghe anh ta nói mà muốn phun thức ăn. Nói bậy! Cái gì mà để lại cho vợ tôi? Đêm qua anh ta lăn qua lộn lại với ai ở giường, buổi sáng ôm nháo nhào dính với ai?



Đột nhiên lại nghĩ tới buổi sáng anh nói “Không bằng em kết hôn với tôi”, không khỏi kinh ngạc. Anh sẽ không yêu cô chứ?



Lúc này lại nghe giọng anh trên khán đài truyền đến.



“Còn đây là giải đặc biệt, chỉ có một người, lì xì hai mươi vạn, đích thân tôi sẽ chuyển tiền ngay tại đây.”



Thấy tạm thời có thêm giải thưởng, MC có trong nháy mắt ngơ ngác, ngay lập tức nhanh nhẹn cho người đem hộp số lên.



Dưới khán đài sôi nổi hoàn toàn.



(Hẹn thứ hai gặp lại mọi người nha, chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ)