Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 133 : Mời người lớn

Ngày đăng: 18:17 30/04/20


Editor: Linh Ngọc



Sau khi xóa bỏ cảnh báo SARS, dường như toàn thành phố thức dậy từ một giấc ngủ sâu.



Trong cửa hàng, trong siêu thị, lại bắt đầu có người đến có người đi, trong công viên, sân chơi, lại bắt đầu tấp nập người.



Thấy tháng 6 đã sắp đến, cách kỳ thi của Trình Chi Ngôn chỉ có hai tuần cuối cùng.



Nhưng mà mỗi ngày thoạt nhìn dáng vẻ Tiểu Thỏ đều có tâm sự nặng nề.



Mẹ Tiểu Thỏ vẫn bận rộn công viện ở bệnh viện, mẹ Trình Chi Ngôn đi ra ngoài sáng tác, sưu tầm dân ca, ba Trình Chi Ngôn bởi vì tỉnh tổ chức trận đấu cầu lông, nên phải chạy đến Nam Kinh để so tài.



Đột nhiên giống như người bên cạnh cô đều bộn bề công việc.



Tiểu Thỏ ngồi trong phòng học, không yên lòng nhìn bảng đen.



Khoảng thời gian trước vì lo lắng cho mẹ, cho nên nên các cuộc thi cô đều không thi tốt lắm, cô giáo Ngụy nhân cơ hội nào bỏ chức vị đại biểu môn Ngữ Văn của cô, cho một bạn học khác làm đại biểu môn Ngữ Văn.



Mấy ngày gần đây cô giáo Ngụy giống như ngày càng ghét cô, bất luận việc gì, đầu tiên đều nhằm vào cô.



Trình Thi Đồng nhìn cũng thấy sốt ruột trong lòng, nhưng lại không thể giúp cô ấy được cái gì.



Tiểu Thỏ thở dài một hơi, từ sau khi cô giáo Đinh đi, cô đã cảm thấy ngày càng khó nhịn.



Kèm theo một tiếng chuông vào học vang lên, cô giáo Ngụy cầm một xấp bài thi cuốn đi vào phòng học.



“Hôm nay làm kiểm tra, mọi người cất sách vào hết.”” Cô giáo Ngụy đứng phía trước bục giảng, giọng nói nghiêm nghị nhìn bọn họ.




Bước chân của cô giáo Ngụy hơi dừng lại một chút, quay đầu nhìn thoáng qua Trình Thi Đồng, giọng nói có chút trở nên nhu hòa nhìn cô: “Tôi cũng không phải muốn chửi em ấy, chỉ làm dẫn em ấy đến phòng làm việc để tìm hiểu tình hình một chút thôi, bạn trai trong lớp có ý với em ấy, chắc là em ấy cũng phải biết chứ?”



“Nhưng mà cậu ấy...” Lúc Trình Thi Đồng còn muốn nói thêm gì đó, cô giáo Ngụy đã nhìn cô phất tay, đi thẳng ra khỏi phòng học.



Tiểu Thỏ quay đầu lại đưa mắt nhìn Trình Thi Đồng trong ánh mắt tràn ngập cảm kích, vào lúc này, nguyện ý đứng ra nói giúp cô, cũng chỉ có một người chính là Đồng Đồng.



“Đi chưa, còn đứng đó làm gì?” Cô giáo Ngụy đi phía trước, cảm giác được Tiểu Thỏ không có đi theo, thì xoay người lại hối thúc cô.



Động tác Tiểu Thỏ dừng lại một chút, cúi đầu, đi theo cô giáo Ngụy.



Trong phòng làm việc.



Cô giáo Ngụy ngồi trước bàn làm việc của mình, nâng ly trà lên, nhẹ nhàng hớp một cái, sau đó ánh mắt quan sát trên dưới Tiểu Thỏ một chút nói: “Nói đi, tờ giấy này, em có ý kiến gì không?”



“...” Tiểu Thỏ đưa mắt cô giáo Ngụy, không biết mình nên nói cái gì.



“Cái này có phải bạn trai của em truyền cho em không? Hả?? Con nít bây giờ lá gan cũng không nhỏ nữa, chỗ kiểm tra thi cử cũng dám truyền giấy liếc mắt đưa tình sao?” Giọng nói cô giáo Ngụy kỳ quái nói với Tiểu Thỏ.



“Em không biết tờ giấy này là do ai truyền!” Tiểu Thỏ nghe lời này xong, chỉ cảm thấy trong lòng có cảm giác gì rất khó chịu.



“Em không biết? Em không biết còn ai biết??” Cô giáo Ngụy cười lạnh một tiếng, tiếp tục nhìn Tiểu Thỏ nói: “Em nhìn em đi, gần đây học tập cũng không nghiêm túc, thành tích xuống dốc không phanh, không phải là len lén yêu đương, thì còn là cái gì chứ?”



“Là vì em...” Tiểu Thỏ vừa muốn nói chuyện, thì bị cô giáo Ngụy thô bạo ngắt lời: “Bởi vì sao em không cần phải nói với tôi, tôi cũng không muốn nghe, em nhìn em đi, suốt ngày chỉ biết ăn mặc thật xinh đẹp, em nhìn các bạn học nữ khác, người nào mặc nhiều quần áo như em? Hả?? Mỗi ngày đều thay đổi, nếu không bởi vì thế, thì tại sao các nam sinh khác cứ hết lần này đến lần khác để ý em?? Tốt nhất em nên tìm hiểu nguyên nhân ở trên người mình, nói đi, là ai đã truyền tờ giấy cho em?”



“Em không biết!” Tiểu Thỏ nhất thời nóng giận, không vui nhìn cô giáo Ngụy trả lời một câu.