Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười
Chương 11 :
Ngày đăng: 04:03 22/04/20
Mấy hum nay, mấy cô nàng chăm chỉ làm lắm, dù có bị “la mắng” đến cỡ nào thì mấy bé vẫn im lặng lắng nghe và gật gù…. ngủ. TT___TT
Lâu lâu bất đồng ý kiến là cãi nhau inh ỏi…… Xóm chợ mà!!! ^^ nhưng vẫn lun tuân thủ ai có ý kiến đúng hơn…
Nói chung mọi việc đều diễn ra tốt đẹp và trôi wa trong sự bình yên…. những ngày đầy nắng… ^^
Hum ấy, trời mưa to……
Tại quán…
_Ôi! Hết đường rồi, sao đây hả Vũ Doanh…….
_Để tui chạy ra ngoài mua, Yến Nhi có thể làm tiếp hok??
_Ôi ko!! Tui chưa biết cách pha chế món này….. Hay ông nhờ ai ngoài đấy mua hộ nhanh đi.
_Uhm! Để tui chạy ra xem sao?
Vũ Doanh chạy nhanh ra quán. Nhìn quanh thì thấy hắn đang rãnh , hỏi nhanh :
_Hết đường rồi , you đi mua cho tui được ko?
Thành Vũ gật đầu :
_Uhm! Cứ để tui đi……..
Đang định đi thì bé gọi hắn :
_Nè! Bàn số 5 có mấy cô bé mún nói chuyện với you đó…..
Hắn ngó theo tay bé chỉ, trợn tròn mắt :
_Hử??? Ai wen mấy bé đó đâu??? Tự nhiên bảo tui nói chyện????
Bé liếc xéo hắn :
_Biết gì you……. Lại đi, khách đợi đó……
Hắn nhăn mặt, quay lại nói với Vũ Doanh :
_Mày nhờ đứa khác đi, tao mắc rồi..
_Uhm…. – Vũ Doanh gật đầu và chạy wa chỗ những người khác.
Còn hắn thì đi lại chỗ những cô bé kia, mỉm cười……… Bé liếc nhìn theo….
Tong lúc bé còn đang nhìn hắn thì Vũ Doanh chạy ngang wa nhăn nhó , bé hỏi với theo :
_Có chuyện gì mà ông nhăn dữ vậy???
_Tôi định nhờ người nào đó đi mua đường. Chưa có ai cả…
_Để tui đi cho…. Mua ở đâu đây????
Thành Vũ lắc đầu :
_Ko được, trời mưa to lắm, Thiên Thanh đi cho nó mắng tui àh. Để tui đi, bà vào chỉ Yến Nhi trộn trái cây đi……
_Tui làm gì biết lạm thui tôi có thể đi được. Hắn ko mắng ông đâu, đừng lo. Ghi địa chỉ vào đây nhanh đi – Bé giục.
Miễn cưỡng Vũ Doanh gật đầu, ghi địa chỉ vào tờ giấy trao cho bé , nhắc nhở :
_Đi cẩn thận nghen……
_Uhm !!!
Lấy dù, đọc nhanh địa chỉ, bé dợm bước thì tiếng cười nói tại bàn số 5 làm bé chú ý quay lại……….
Hắn và mấy cô bé kia đang nói chuyện gì mà trông vui lắm… Hừ…..
_Hahhahaaaa……………
Bé liếc hắn, hậm hực :
_Dzui lắm hay sao mà cươì hả???
_Ra you ghen àh………..
Chợt , bé đỏ ửng mặt , lấp bấp :
_Ghen….Gh…. Hồi….hồi…. nào???? Mấy con bé đó mà tui thèm ghen vơí you sao????
Hắn cươì típ, lần này to hơn :
_Hahah……. Đúng là như vậy roài. Mặt you vui ghê!!!!
Bé nóng bừng mặt, nước mưa cũng ko thể che nỗi xấu hổ đến đỏ ửng mặt của bé :
_Cươì cái con khỉ!!! Cươì hoài, coi chừng gãy răng bây giờ…….. hừ….
Hắn nhịn cươì, ngước lên nhìn bé….
Lúc này bé cúi gầm mặt nhìn xuống đường, mặt đỏ ửng lên…. Dươí ánh đèn mờ ảo của phố , nhìn bé thật xinh , nhất là lúc này đang mưa….
Hắn nhìn bé thật lâu , bé cũng nhìn lại…… (4 mắt nhìn nhau… Heheh…)
Hắn đứng lên, tiến lại gần bé từ từ, nhìn thật sâu vào đôi mắt đẹp kia, vòng tay ôm ngang wa eo , nâng cằm bé lên…. và đặt vào đôi môi hồng của bé 1 nụ hôn ấm áp và ngọt ngào…
Bé như nín thở trong vòng tay và đôi môi của hắn…..
Dù ko phải nụ hôn đầu tiên nhưng nó tuyệt vơì y như thế…… ^^ ÔI!!!!!!!!!!
Và dù đang giận hắn điên ngươì nhưng bé cũng ko thể ngăn lại được… vì nó wa” tuyệt vơì….
Mưa vẫn rơi nhưng ko ngăn cản được nụ hôn của hắn và bé lạnh nhạt mà nó như ấm áp hơn và dịu ngọt hơn………
Nụ hôn dươí mưa………. (Chắc VA xỉu we”… )
Oh my god!!!! Ước gì nó lâu hơn thế…..
Được 1 lúc, chợt bé run lên. Hắn hỏi bé :
_Lạnh àh!!!
Bé gật đầu, mỉm cươì…
Hắn cươì theo, cốc nhẹ lên đầu bé (tranh thủ ăn hiếp ngươì lúc ko phòng bị) :
_Vậy về nhé!!!
Hắn đi trước, cầm tay bé dắt đi…. Hát inh ỏi còn bé thì đỏ mặt lóc cóc theo sau….
Một buổi tối đáng nhớ và ngọt ngào……….
(hahahha…….. Ngưỡng mộ mình we”!!! Hơi nổ, sr bà kon )
Về đến tiệm, mọi ngươì bổ nhào ra, lo lắng cho bé và hắn vì cả 2 ướt như chuột lột. (Cũng đáng mà!! Ko sao đâu bà kon )…….
Và ngay lập tức bị đẩy ngay vào phòng thay đồ dành cho nhân viên (nam nữ thay chung 1 phòng. Sr!!! ^^! )
Trong lúc bé còn đang lúng túng vì nụ hôn hồi nãy chưa bít ứng xử làm sao thì hắn vẫn hồn nhiên như …… ko có gì xảy ra. Tìm nhanh cái khăn lớn cho bé lau khô ngươì , hắn cươì :
_Lau nhanh đi nè rồi đưa tui…
Hắn ngồi phịch xuống ghế chờ bé.
Bé ậm ừ, cúi mặt nhận lấy cái khăn và quay lưng đi lau tóc…. vì :”Đồ chết tiệt, sao chứ nhìn mình chằm chằm thế nhỉ????