Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Chương 16 :

Ngày đăng: 04:04 22/04/20


Lục đục 1 lúc sau, cả bọn mới yên vị ở chỗ ngủ , mệt kinh khủng….. Đi mà cứ dò đường cứ như đi trong nhà ma, sợ trúng đồ đổ vỡ nữa mệt lắm.



Cả bọn chồm dậy, nói nhỏ vào tai mấy pe” :



_Chúc ngủ ngon!!



Nhẹ như gió…..



Và cũng lăn ra ngủ……………..



Kết thúc đêm giáng sinh tuyệt vời và ấm áp.



Chúc bà kon giáng sinh vui vẻ!



_You ơi! Sáng bảnh mắt roài sao còn chưa dậy hả?



Bé ngọ nguậy che mắt…. thấp thoáng hình ảnh 1 ng’ con trai ko rõ mặt :



_Ư…. Ư… Còn sớm mà…



_Sớm ji’ mà sớm….. 8h roài đó!



_HẢ????



Như chợt tỉnh, bé mở tròn mắt… Hắn hiện ngay trước mặt bé… sát rạt và đang cười phá lên trước gương mặt ngố tệ của bé…



_HAhahhah!!! You lúc ngủ dậy bùn cười ác…



Bé trợn mắt nhìn hắn rồi nhìn snag lũ bạn cũng đang bị bọn kia hành hạ….



Bé nào ngủ dậy cũng hé toáng lên thất thanh vì mới mở mắt gặp….. ác ma.



Bé còn đỡ chứ mấy đứa khác bị kêu kinh hơn :



_Cưng ơi! Dậy đi.



(Hay là) _ Bé iu dậy đi nè!!! Hay mún “anh” nựng hả?



Có pe” tội hơn bị cắn nhẹ vào tai…..



_Trời!…….. Sáng nào cũng bị gọi như vậy chắc tui chết wa”



_Chết đâu mà chết!! Sống nhăn răng mà chết. – Bọn hắn cười nhăn nhở.



Cả bọn chỉ biết ôm nhau khóc thét, đau tim chít đc.



_Con lạy mấy ông tướng….. làm ai chứ đừng làm bọn con, bọn con tim yếu.



_Ta đâu dám làm ji’ các con đâu! Chỉ tại nó xui vậy thui…….. Hahhahahaa….
Mệt ghê! Thà cãi nhau với hắn còn vui hơn……. Chợt, bé nhớ đến hắn..



“Mà cũng kì ha!!! Gặp từ hum wa đến giờ rồi, tự nhiên mới xa chút giờ lại nhớ….” – Bé phì cười với cái ý nghĩ thoáng đó – ” Hok bít giờ này hắn về nhà chưa? ”



Mãi nghĩ về hắn, bé ko bít mẹ gọi từ khi nào :



_Con iu… Con thử cái áo này thử đi. Mámy thíck cái này nữa……



Bà Lâm giơ cái áo 2 lớp : áo dài tay màu trắng ở trong và áo ngắn tay màu đen ở ngoài. Họa tiết trang trí xì_tin và đơn giản nhưng bé lại thíck thíck cái áo này. Bé cười :



_Cái áo đó cũng đc !



_Vậy hả?? Tuyệt, mẹ cũng nghĩ vậy. Cái quần bò đen đây nữa chắc hợp hen! Thêm đôi giày



viền đen…… v.v..v.v..



Bé chóng mặt với cách lựa đồ của mámy :



_Vậy để con vào thay đồ !! Mámy cứ chọn típ đi.



Bé từ từ đi vào phòng thay đồ :”Cho đến khi nào thì mámy mới thôi ko chọn đồ nữa đây! Mệt ghê……. ”



Lựa wa lựa lại, lựa 1 đống đồ , từ siêu thị này đến shopping cao cấp kia, chỗ nào bé cũng đc mámy lựa cho 1 đống đồ…. nhìn mún ngộp thở.



Trưa đó, cả 2 ăn ở nhà hàng . Bà Lâm hẹn ox tối ăn tối luôn vì mình còn mắc…..mua đồ chưa về đc. Tường daddy sẽ từ chối , ai gờ còn ủng hộ 2 tay. Bé thở dài ngán ngẫm….



Ôi! Cái chân…. TT____TT



Tối……..



Bé diện bộ đồ màu trắng tinh = vải mềm , phủ lớp voan bóng ở ngoài . Áo 2 dây, viền áo là 1 dãy hoa to chìm màu hồng phấn.Tóc uốn giả thành lọn xõa đều wa 2 vai…. Trông bé xinh xắn và nữ tính cực kỳ…. Bé thì nhăn nhó trong lòng :



“Sao mình lại phải mặc bộ đồ kì cục này nhỉ??? Khó chịu we”…. >___



Còn bà Lâm thì cứ suýt xoa :



_Ui!! Con iu xinh woa”. Thấy mámy chọn đồ cho con hợp hok??? HìHi’….Hì…



_Dạ! – Bé thở dài đánh thượt. Trời ạ! Mong sao chóng kết thúc bữa ăn tối này!! Nếu hok mình chết mất.



Ông Lâm đang chờ bx và bé, ông nhìn bé , trêu :



_Thiên Kim trang điểm lên nhìn khác hẳn nhỉ?? Nhận ko ra….



Bé tức mún hộc máu dù bít tính bố chuyên gia chọc mình kiểu đó :



_Daddy cứ chọc con !!! Con nhà bình thường đc roài, mặc chi cầu kỳ ra ngoài đường. Lỡ ai thấy người ta xin chữ ký con nữa phiền lắm ạh!