Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Chương 19 :

Ngày đăng: 04:04 22/04/20


_Vậy là xong……. Bực mình thật!!! Hôm nay ngày gì xui dữ ta… Tao nhớ hồi snág đi ra đường có gặp bà bầu nào đâu!!! TT_____TT



_Ặc!!! Nói ác dữ may.. Mà xui thiệt.. Chuẩn bị tốn nước bọt dỗ dành mấy bé đây!!



_Ờ! Mệt thật!



Hắn leo nhanh lên xe, có điều gì đó thôi thúc hắn nhanh về nhà nếu ko sẽ muộn mất , hắn nói to :



_Bọn mày tự xử đi nha. Mọi chuyện đều do mấy ông tướng bọn ngươi ra hết đó. Tao về nhà chút đã…..



_Này…… Nói vậy mích lòng wa”đo” nghen…….



Hắn chạy như bay ,lao thẳng về nhà….. Lòng đầy lo lắng….



Quả như hắn nghĩ, bé đang sắp xếp đồ đạc , chuẩn bị leo lên xe, về nhà…. Hắn gọi to :



_THIÊN THANH……. CHỜ CHÚTĐÃ…..



Bé giật mình, quay lại, vưà thấy hắn bé vội leo nhanh lên xe , tránh mặt hắn….



Hắn vứt xe đạp chạy nhanh lại ô cưả, đập mạnh :



_Ra nhanh đi Thiên thanh, tôi có chuyện mún nói vơí you…..



Bé lạnh lùng nói ko nhìn mặt hắn :



_Mọ chuyện kết thúc rồi, tôi và you ko có chuyện gì để nói vơí nhau hết.



_Đừng như vậy mà! Mọi chuyện đều là hỉu lâm…. Tui xin you hãy nghe tui……



Bé lắc đầu mạnh, che tai lại :



_Tui đã nghe hết rồi……. Thật dối trá… You im đi!!! Sau này ta ko còn gì vơí nhau nưã…. Tạm biệt!!!



Nước mắt bé chạy dài……



Hắn đứng sững ra :”Tạm biệt sao??? ”



Hắn vẫn cứ đập cưả, gọi bé mặc cho chiếc ôtô dần dần chuyển bánh…..



Xa mù…..



Hắn đứng nhìn theo……..lòng đau đớn……



Chiếc xe chạy xa dần rồi mất hút như khoảng cách mà hắn cố tạo ra vơí bé đang xa dần…. xa dần…..



Bé về đến nhà mà lòng nặng trĩu 1 nỗi đau ko tên…. Ông bà Lâm ríu rít đón con gái về , ôm gì bé vào lòng :



_AH! Con gái iu wi” của taaaaa……….. Nhớ con chít đc…. ^___________^



Bé gượng cười :



_Con xin lỗi vì đã ko nghe lời daddy và mámy, con cũng nhớ 2 ng’ nhìu lắm…….



_Hiihiiii….. Thiếu 2 bọn ta sao con dzui đc he. Vậy con đừng xa daddy và mámy nữa nghe.



Bé gật đầu :



_Dạ, mọi chuyện kết thúc roài. Thôi, con đi lên phòng đây! Có gì chút gặp nghen daddy.. Con hơi mệt!



Nói rồi bé đi thẳng lên nhà trên để lại sự ngạc nhiên trong ông bà :



_Trong con iu ko còn sức sống gì nữa, sao vậy nhỉ????



Trong phòng bé………



Bé lăn lên giường , mệt mỏi. Cái giường êm nhất , mịn nhất cũng ko xoa dịu đc bé lúc này….Cảm giác trống vắng và đắng cay……..




_Mẹ…… Chưa gặp sao biết đc. Nhưng con….



_Con hãy nghe mẹ đi, chủ nhật đi gặp mặt. Cô bé tên Lâm Thiên Kim, cùng tuổi với con đó nên chắc chuyện tìm hỉu nhau cũng dễ thui ha.



Hắn buông xuôi :



_Thui vậy đi ạh! Dù sao mọi chuyện cũng đã đc sắp xếp hết rồi!



_Ok! Như vậy đi , con cưng ha!



Vậy là bé và mình chia tay rồi!!! Mình sẽ nói chuyện với bé vào thời điểm thích hợp mới đc… ko tin bé lại ko có tình cảm gì với mình



\Post tiếp tập mới đây



Trưa hôm sau……..



Bọn hắn rủ nhau đến căn_tin ăn, mấy bé lơ hắn roài đành móc tiền túi ăn vậy….. Hix!!! Dở ẹt……..TT_____TT. Còn hắn thì ra sân sau , ko wen ăn ở căn_tin, bọn con gái ồn ào lắm.



Mấy bé hẹn nhau ở sân trường, bé ra sau do còn chút chuyện….



Nhưng….



Hắn gặp bé đang lơ ngơ ở sân sau. Hắn chạy vội lại , vui sướng xen lẫn ngạc nhiên :



_You tìm gì sao?



Bé giật mình, quay nhanh lại , lúng túng :”Mình muốn nói chuyện vơí hắn nhưng….. ” :



_Àh… Ờ!!! Tui tìm mấy nhỏ bạn…. Ko biết đi đâu….



Hắn chỉ ra sân trường :



_Nãy nghe mấy you hẹn nhau ra sân trường ăn trưa mà….



Bé gật gật đầu :”Hắn vẫn để ý đến mình sao???” :



_Vậy àh! Cảm ơn…..



Bé toan chạy đi, chợt hắn nắm tay bé, nắm lại :



_Tui…. có thể…. nói chuyện vơí you 1 chút hok? Tui có chuyện mún nói….



Bé giật phắt tay hắn ra :



_Xin lỗi!!! Tôi



và you ko có chuyện gì với nhau hết…. Bỏ tay ra đi…



Hắn cau mày lại :



_Sao you ngang bướng và khó hỉu như vậy chứ??? Chẳng lẽ….



Bé quay mặt lại :



_You đang nói cái gì vậy hả?



Hắn mỉm cười, nhanh như cắt kéo mạnh tay bé và kéo về phía mình, ôm chặt lại sau lưng :



_You muốn mình nói chuyện như thế này sao?



Bé giãy nãy, mặt đỏ ửng lên :



_thôi đi! Bỏ tui ra, you đừng đùa giỡn với tui như thế này đc ko??



_TUI KO ĐÙA GIỠN VỚI YOU….. TẤT CẢ LÀ SỰ HỈU LẦM THÔI, SAO YOU KO TIN TUI HẢ??? – Hắn hét toáng lên, giận dữ.