Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười
Chương 22 :
Ngày đăng: 04:04 22/04/20
_Ơ! Lãng mạn vậy sao???
_Tui thì khác…. Tui k mún cầu hôn you ở đây đâu!! Chỗ khác…
Bé ngố ra, lè lươĩ :
_You chuẩn bị sắp giống ng’ lớn rùi đó. Suy nghĩ mấy chuyện đó chi cho rắc rối vậy??? Mệt lắm…. Ơ!!! Nhưng mà ở đâu thế???
Hắn bật ngưả, phì cươì :
_Hahahahh….. Vậy mà you nói ko wan tâm. Để khi nào cần thiết tui sẽ cho you biết!! Hén…
_Hem!!! Nói đi mà…. – Bé nhìn hắn cầu khẩn , mắt long lanh….. long lanh….
Hắn mỉm cươì, hôn nhẹ lên má bé :
_Hem nói đâu! Đừng lấy kế mỹ nhân ra dụ tui….. ^^
Bé đỏ mặt :
_Keo!!! HẺm thèm hỏi nưã….
Cả 2 ngồi cãi nhau inh ỏi…. về chuyện hắn khi nào cầu hôn bé….. Shock!!!
_ cuộc đời vẫn vui vẻ và an lành……
Nhị vị phụ huynh từ trên lầu (đang ăn trưa) nhìn bé và hắn nãy giờ….
_2 đưá này chắc có nhìu chuyện vui hơn bọn mình hồi xưa ấy nhỉ??? ^^
_Uhm! Bọn nó còn ngây thơ lắm….
====================================
Mọi chuyện về hắn
và bé coi như đã giải quyết xong….
Tình cảm của cả nhóm cũng đang trên đà đi lên ^^..
Nhưng có nhìu chuyện mới về họ.. Bắt đầu từ bây giờ….
===================
Bây giờ là đang là mùa đông…. Mới hết noel mờ.. Nhà trường tổ chức lễ hội ẩm thực cho sinh viên tham gia… Mỗi lớp 1 không gian riêng để trổ tài… ^^
Các bé và bọn hắn ko tham gia cùng lớp mà xin phép đc làm riêng với nhau, làm cùng quán, chuyện dễ ẹt…
Tối hum đó, cả bọn tập trung nhà bé bàn bạc : (biệt thự!!!)
_Vậy đồ mình sẽ xin chị Vân Khánh mượn mấy ngày nha…. Cơ hội mà… Hahhah…- Vũ Doanh nêu ý kiến tiết kiệm.
_Tốt , tụi mình mặc đồng phục hay đồ của tiệm đây!??? – Yến Nhi thắc mắc.
_Cái đó sao cũng đc, mình nghe nói hình như là tự do hay sao ấy. Mún mặc 1 cái gì đó đẹp vào ngày bán hàng wa”…. – Ngọc Anh mơ mộng, cô nàng thích trang điểm cho cả bọn.
_Hi, vậy là hợp gu với mámy mình rùi đó…. ^^ – Bé cười tươi
Ngay lập tức, cánh cửa phòng khách bật mở :
_Hello mấy cô cậu nhóc dễ thương, bà chủ sành thời trang đã về rồi đây!!
Bà Lâm xuất hiện vô cùng ấn tượng trong chiếc váy đỏ nhung sang trọng, bên ngoài khoác áo lông màu trắng tinh ấm áp, đeo chiếc gương màu đen to oạch nhưng trong bà vẫn rạng rỡ và đầy sức trẻ…. ^_______^ Ở bà toát ra vẻ trẻ mãi ko già của sự lạc quan…
Cả đám ngớ ra, bất động vì mẹ bé….. hoành tráng wa”….Ngoài sức tưởng tượng… Còn bé và hắn đã wa” wen nhưn cũng đàng im lặng chịu trận..
Bà cười rạng rỡ, bỏ kính ra nháy mắt 1 cái, nhanh nhẹn ngồi lại ghế salông :
Lập tức xoang nồi chảo chén dĩa ly giày dép…. bay tứ tung…. vào chỗ bọn hắn đứng…
Và cũng theo dây chuyền….. Cả bọn kéo nhau chạy…
_ÁH!! ÁH!!! ĐAU QUÁ HELP ****…
_CHÍT TUI….. LETS GOOOOOO………
1 đám nháo nhào , ng’ văng đồ đuổi , ng’ chạy bán sống bán chết…. 1 cảnh hỗn độn.
_Giờ mấy ông mún tụi tui xử sao đây hả??? Có biết như thế thì tụi con gái bọn tôi chết ko hả???? Mấy ng’ vô duyên vừa thui nghen……..
_Vào sao ko gõ cửa hả???? Cứ xộc xộc chạy vào àh!!
_Bọn tui mà “ống chề” là chít mấy ông nghe chưa hả?????
Mấy bé lên bài thuyết giảng bọn hắn…… Còn bọn hắn thì ko thể thảm hơn… U mấy cục trên đầu, khóc lóc thảm thiết
_Đâu có cố ý đâu…. Tưởng mấy ấy tay xong oài chứ bộ… – Vũ Doanh minh oan
YẾn nhi liếc nhanh hắn :
_Thay xong rồi ở trong đó chi hả???? Crazy ah’ !!
_Thì… ở trong đó nói chuyện…. – Nhăn răng cười
_Nói chuyện nè…. Ông sai rùi thì đừng có cãi… Ẩu tả, bộ ông bị cận hả???? Nói thì phải nghe ko đc cãi… HỈU CHƯA HẢ????
Yến Nhi đột ngột hét to bên tai làm Vũ Doanh nhăn mặt bịt tai, ko dám hó hé ji’ hơn.
Mấy tên còn lại thì im lặng chịu trận, nhìn cảnh Vũ Doanh bị Yến Nhi hành hạ.. bọn nó thấy ớn wa” rồi…. Mấy bé cũng (tranh thủ) lên lớp bọn hắn xa xả…..
15″ sau…. Cực hình cũng đã xong…
_Thui! Đc rùi…. Bọn ông phải nhớ dùm mấy cái bọn tui nói nghe chưa??? “Tốn nước bọt we”.. 0____o ”
Cả bọn gật đầu, ngoan ngoãn :
_Uhm! Biết rùi….
Bé chỉ vào phòng :
_Mấy ông vào thay đồ đi, ra bọn này thắt tạp dề và cà_ra_vát cho!!
Cả bọn kéo nhau vào phòng thay đồ….. để lại mấy bé ôm nhau cười :
_Hahahhah…… Nhìn mặt bọn hắn méo xẹo thấy thương ghê ha!!
_Uhm! Đúng đó… Cái tội lách cha lách chách, chuyên gia vào phòng con gái…. mà ko gõ cửa… ^^!
_Hì… Cho chừa… Con gái ko dễ ăn hiếp đâu nhỉ???
_Chính xác !!! ^___________^
“Mấy bà này mà ai ăn hiếp nổi – Minh Duy vừa thay đồ vừa nghe lén… ”
_Tụi tui xong roài…. Thắt dùm cái này đi, sao mà rắc rối wa”…. – HẮn nhăn mặt, loay hoay với 1 mớ dây lộn tùng phèo….
Cả bọn khăn áo đi ra, đầy chất lãng tử…. Bọn này đi chung 5 ng’ có mà con gái tự nhiên lăn ra xỉu liền…
Mấy pe” cũng ko ngoại lệ (lâu rùi nên wen) mẩn mê nhìn bọn hắn
Oh my god!!
Nice bodyyyyy………….