Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Chương 25 :

Ngày đăng: 04:04 22/04/20


Như lần trước , bé hất mạnh tay hắn ra khỏi tay mình, lạnh nhạt :



- Để yên cho tôi! Ko cần you phải đụng vào ……



Quá bất ngờ với hành động của bé, hắn đứng sững .



“Chắc bé thấy chuyện hồi nãy rồi! Rắc rối thật!!”



Bé dựa tường chậm chạp bước đi nhưng …



- Ơ!!… Úi… – Té nữa .



Hắn chạy lại đỡ . Nhăn mặt :



- Đừng cố làm đau mình nữa, để tui đỡ you…



- Bỏ ra… Tui ko cần you giúp….



- You có bị sao ko? Sao lại nói như thế khi chính mình lại ko thể tự đi đc cơ chứ!! Ngốc vừa thôi!



- Ngốc kệ tui! Bỏ ra coi ….



Mặc cho bé giãy nãy, hắn cứ ôm ghì lấy bé vào lòng /…



Im lặng …



Tôi là Lâm Thiên Kim (cũng là Doãn Thiên Thanh) , tui hiện giờ là… e hèm… girl friend của cái tên “hắc dịch” Thành Vũ kia!! (Hehheheh… chữi boy friend của mình là tên hắc dịch nữa chứ ^^). Uhm… Tui cũng hok bít là mình có thíck hắn hok nữa.. HẮn có nụ cười wa’ đẹp , có phần lạnh lùng nhưng lun tỏa sáng…. ^^! Nụ cười của hắn đẹp đến nỗi bọn điên trong trường đặt là “HT nụ cười”. Mới đầu tui nghĩ nó thật wai’ đản nhưng sau cũng thấy đúng… !!



Tui cảm thấy bên hắn thật vui nhưng lắm ai oán… Các bạn cũng bít rùi hén!!! Dù bọn nó có giở ra chiêu ji` với tui thì… tui vẫn tin hắn và thíck hắn (Ngu dễ sợ! ) vì hắn lun ở bên cạnh và bảo vệ tui.. Gừ!!! (Cái này thì tui tin oài!)… Tui đang gặp 1 chiện rắc rối với cái đầu mình đây… Hắn lại làm tui 1 lần nữa đau đớn….



*************************



************



Bé đẩy mạnh hắn ra, quay mặt đi :



- Đừng có dỗ tui bằng cái cách của you… Và đừng có mà đụng vào tôi!!!!



Hắn nhăn mặt :



- You ko thấy you đang lạnh sao??? Quần áo cũng đâu còn lành nguyên nữa mà đi đâu vậy!??



Bé nhìn xuống đồ mình : Ặc! Sao mà nó tơi tả đến thảm hại thế này hả trời !! Bọn này ra tay với mình ác wa’. Bữa sau thì đừng hòng mình nhẹ tay với bọn chúng.



Bé tặc lưỡi :



- Chả sao cả???Đâu bằng “ng` ấy” của you chờ trong đêm mưa gió đâu!?



- Hở! Ng` ấy nào! – Hắn “ngây thơ” hỏi.



- Chả nào cả!?? Ai biết đc you….Mà này, bỏ ra coi.. Làm ji` mà cứ tranh thủ ôm cứng ng` ta thế hả???



Bé nhìn hắn gầm gừ… trong lúc bé mải mê nói đông nói tây thì hắn vẫn ôm bé , mỉm cười… thích thú.



- You đừng có trêu chọc trên tình cảm của tui nữa có đc ko??? Tui chán ghét you oài… – Bé đẩy hắn ra và quay lưng đi…



Hắn ko cản.. chỉ ú ớ…. định nói ji` đó nhưng bé mặc kệ….



Mình căm thù nụ cười của hắn… Hừ!!!



ẦMMMMM…..ÂẦMMMMM……..



Chớp chói trời, điện xẹt tưng bừng y như bắn pháo hoa….



- E hèm! Trời như thế thì you cứ tự về nha… Tui ko cản đâu!!! – Hắn đút tay vô túi quần, đứng dựa vào cửa, cười… đểu.



Bé liếc xéo hắn :



- Tin tui bẻ 2 cái răng “nanh” đáng ghét của you hok!?



Hắn nhún vai :




Ngồi phịch xuống 1 cái ghế, hắn nói :



- You lau dùm tui tóc đi!



- Tự lau đi! Nhỏ em lắm na….



Hắn năn nỉ :



- Đi mờ – Mắt long lanh nước



Bé nhìn hắn, trợn mắt :”Chơi tuyệt chiêu này với mình nữa cơ đấy!!”



- Đc rùi, đc rùi…. You nhìn tui ớn wa’…



Hắn cười khoái chí, bé chậm chậm lại gần dùng khăn xoa đều tóc hắn, tóc ji` mà thơm thế hok bít???



Từng lọn tóc mềm mượt đc xoa nhẹ nhàng wa khăn… tóc xoã nhẹ wa mắt hắn khiến gương mặt thêm phần lãng tử….



Bé chăm chú nhìn tóc hắn, còn hắn chăm chú nhìn bé…. ^^!



Định nói điều ji` đó với bé nhưng hắn lại thôi….



- Trễ rồi! Đi ngủ thui!…..



- Uhm! You ngủ ở trên giường đi, tui có trải sẵn cho you rồi đó! Tui ngủ ở dưới đất…



Bé gật đầu, leo lên giường. Hắn nằm ngủ ở phía dưới cạnh bé…. (Cái giường chỉ cao cỡ 30cm thui! Gần mờ!)



Bé ko sao ngủ đc, câu chuyện lúc nãy vẫn ám ảnh bé… về mối quan hệ giữa hắn và cô gái đó…. có thật là hắn iu cô bé ấy hok nhỉ??? Nếu đúng như thế thì bé sẽ….



Bé ngọ nguậy , lục đục đến bức bối….



- You chưa ngủ sao???



Tiếng hắn nói với lên làm bé giật mình..



- Uhm! Vẫn chưa!?



- Ko ngủ wen hả???



- Ko phải!? Do có nhìu chuyện chưa nghĩ ra nên….



- Chuyện ji` vậy!? Kể tui nghe đi, có khi sẽ dễ ngủ hơn đó.



Bé chợt buồn, hắn tốt wa’, tốt đến nỗi mình ko thể rời xa hắn. Mình thấy ghen tị với cô bé đó! Ng` hắn thíck thật sự….. Có lẽ nh~ ngày vừa wa wa’ đủ với mình rồi! Mình nên chấm dứt với hắn cho hắn đỡ khó xử vậy!



- Tui đang nghĩ…. mình…. nên… kết thúc… you ạh!



Bé nói từng tiếng như đứt quãng, nghẹn nghẹn ở cổ /..



Hắn lập tức ngồi bật dậy, mở tròn mắt nhìn bé :



- You đang nói cái ji` vậy!? You ko tin tui sao!?



- Đây ko phải là tin hay hok tin mà là…. có lẽ… là tui đã hết thíck you rồi!///



- Hở!???…..



Hắn như ko tin vào tai mình….



- You ko còn… vậy sao!?



- Ờ! Ko… còn ji` nữa…. – Bé như suýt khóc



- Giải thích với tui vì sao đi!…



Bé quay mặt vào trong, nói rõ ràng nhưng thấy cay cay ở sóng mũi :



- You ko thick1 tui, ng` you thíck là cô gái đó… ng` con gái lúc nãy… Tui đã hỉu khi nghe cô ấy nói tất cả với you… hai ng` rất xứng đôi , thật đó. Hãy quay về bên cô ấy đi. tui ko mún làm phiền you nữa đâu, mọi chuyện đã wa’ rắc rối rồi! Tui mún chúng ta đều đc giải thoát… You cũng mong như vậy mà đúng hok!?