Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười
Chương 27 :
Ngày đăng: 04:04 22/04/20
Hắn nhìn bé say sưa, ánh mắt trìu mến đến lạ lùng , làm má bé đã đỏ nay càng đỏ tợn, mún xịt khói lun…. Bé hấp háy môi :
- Sao…sao… cứ nhìn tui như thế!? Bộ mặt tui có dính nhọ àh!
Hắn lắc đầu , nghiêm túc :
- Hok! Chỉ là chợt mún ở bên you mãi mãi thui, ko cãi cọ hờn dỗi nưã…
Bé nhìn lại hắn :
- Vậy mơí vui chứ you!? Yên bình wa’ chúng ta sẽ mau chán đó!
- Tui ko mún you phải đau bùn mỗi khi hỉu lầm tui…
- ai làm ra nh~ hỉu lầm đó thì phải bít cách sưả chưã đi chứ!? Giờ nói ji`!? – Bé liếc hắn nói kháy cho bỏ tức…
Hắn giả vờ lơ đi chỗ khác :
- ai bít đâu đc… ^^!
Bé cươì cươì rồi……ngã nhẹ vào ng` hắn….
Hắn giật mình, đỡ nhẹ lấy bé , mỉm cươì :
- Hì! Bé ham ngủ wa’… Ngáy khò khò rùi đây này…
Hôn nhẹ lên cái má bồng bồng xinh xinh của bé, hắn đặt bé lên tay mình,…… ngủ cùng mình..(Chuyên gia lơị dụng!! heheh/…)
Bé cũng ôm nhẹ lấy ng` hắn, nép thật sâu vào ngực, ngủ ngon lành…..
Lại 1 đêm dài, thật dài nhưng dzui… thật dzui!!!
Lại 1 buổi sáng yên tĩnh….
Bầu trời trong sáng, mây trôi lơ lửng lửng thửng , cây cối sau 1 đêm mưa trông thật… xơ xác (gió ầm ầm thì làm sao mà xanh tốt đc hả trời!) , chim hót dzéo dzon, ồn ào, náo nhiệt….. vì ở dưới cây học sinh đang vác đá lia kịch liệt…. ^^!
Trong phòng nghỉ…
Hắn cảm thấy có ai đó đang lay hắn dây… = chân…
Mở con mắt bên trái, he hé con mắt bên phải, cả 2 con mắt hắn cùng trố ra nhìn… cả đám đang bu đông bu đỏ nhìn hắn và bé ngủ. Mặt đứa nào cũng như đang cố nhịn cười…. (Trong nhóm thui)
Chân của Ngọc Anh đang khều khều vai hắn , nhỏ cười gian trá :
_Giỏi… giỏi!!! 2 ng’ này ngon hén….. Ở đây suốt đêm mà cũng ko pm cho bọn này 1 tiếng, để cả tối hôm wa bọn này mất ngủ chờ 2 ng’!!! >”
Bé cũng mở mắt, dịu dịu mắt nhìn cả đám, ánh mắt tròn xoe :
_Ủa??? Sao mấy ng’ đến sớm vậy!? Còn sớm mà….
Nguyệt Trân ôm mặt cười :
_Uhm! Thì ôm chặt chàng ngủ thế kia, ấm thế mà. Nào chịu dậy chứ!?
Bé ngớ ra :
_Sao cơ!?
Cả đám cười phá lên :
_Hahahhaha….. Thử nhìn lại đi pe” ơi!
_Uhm! Chàng cũng hot như hoàng tử chứ hén… Vả lại chưa có ng’ thương, bọn mình bầu phiếu chắc chắn chàng để ý đến , còn hơn là hoàng tử nụ cười…
_đúng đó!!! Hoàng tử handsome thế mà lại đi chọn 1 con ngốc xấu xí , nhìn wa nhìn lại tưởng con nhỏ từ dưới wê lên, ko xứng chút nào… >”
Bé nghe bọn nó bàn tán mà giật thót , chuyện bầu chọn bé đã nghe hắn kể hết :
“Hắn rất kỳ vọng vào chuyện này, đừng nói vì bé mà hắn bị hụt nghen. Như thế hắn sẽ bị bọn kia giành sân mất!! Vì cái sân đó mà hắn đi “lừa “bé mà… ”
Càng nghĩ bé càng…. cú vì nhớ lại chuyện cũ, nhưng cũng lo cho hắn.
“Mình phải giải thích với mấy con bé kia để nó bỏ phiếu cho hắn mới đc, còn hắn hỉu sao thì hỉu!??? ”
Nói rồi bé nhìn hắn, hắn vẫn bình thường , có vẻ ko suy nghĩ ji’ về chuyện này hết..
Bé chạy lại chỗ bảng thông báo, nói to :
_Mọi ng’ hãy nghe tôi nói……
Tất cả giật mình, way lại nhìn bé…. HẮn cũng ngạc nhiên ko kém :”Bé đang làm ji’ vậy!? ”
Bé cố giữ bình tĩnh :
_Tôi mún nói rõ với mọi ng’ về chuyện của tôi và Thành Vũ… Mọi chuyện trong bảng thông báo này nói hoàn toàn ko có thật, tôi và cậu ta ko có chuyện ji’ với nhau hết /.. Mong mọi người đừng hỉu lầm , tôi thấy nó thật phiền phức…
Bé thở dốc khi câu nói cuối cùng….
Tất cả ở đó như vỡ lẽ ra :
_A! Vậy là hoàng tử với ocn bé đó hok có ji’ với nhau hết na!?
_Thì nó nói hết rồi đó… Tuyệt ghê ta!
Đám con gái nhìu chuyện típ tục bàn tán….
Hắn ngây ng’ ra trước câu nói của bé :
“Bé hoàn toàn ko có tình cảm với mình sao!? Thật sự…. ”
Bọn con gái sau khi nghe bé nói xong, bu đông bu đỏ wanh hắn, hỏi :
_Hoàng tử, vậy là chàng với con nhỏ hok phải như trên kia viết ạh!?
_Đúng hok ạh! Sao chàng im lặng vậy!?
_Nếu như thế thì thật tuyệt! Em vẫn lun hâm mộ anh…
_Lần này em sẽ bỏ phiếu cho anh nhìu nhất…
_Hok! Em…
………………….
Túa lua xua câu nói làm hắn mệt mỏi. Bé nhìn hắn từ xa, nhẹ cười…
“Bé có bít hắn đau khổ thế nào ko mà lại cười như thế!? Tình cảm của hắn mà bé nỡ đùa cợt như vậy sao!? ”
Bé vẫn hok bít hắn đang giận dữ :
“Ok! Vậy là hắn có thể giành lấy cái sân tập mà hắn thích rồi….! ”