Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Chương 3 :

Ngày đăng: 04:03 22/04/20


Hắn mắt nhắm mắt mở, hỏi :



_Ai vậy???



Nhưng rồi bé sực nhớ ra, giật nảy mình , tống thẳng hắn vào nhà. Bé la lên:



_You vô duyên wá đi mất. Sao lại ăn mặc như thế này mà cưả cơ chứ??? Có đi thay đồ nhanh cho tôi nhờ ko hả ??



Bé thở hồng hộc, lấy tay che gương mặt đỏ ửng …. Con trai gì mà … Hix!!!



Hắn dụi dụi mắt, lấy 2 tay che ngươì lại , la bài hãi :



_Ai cho you nhìn thấy thân hình tui hả??? Trời ơi!!! Kiếp này sao tui lấy vợ được đây!! TT__TT



Bé trợn mắt cãi :



_Gì hả??? Tự you…..chứ tui có…..



Bé chợt lấp lửng nữa chừng, thấy mặt mình sao cứ dần dần nóng lên….



Còn hắn thì cươì tươi như hoa :



_Thui kệ, tui lỗ 1 tí ko sao đâu. Dù sao you cũng ko đến nỗi nào. ^^ Hì! Làm bx tui được đó!!! nghen…. nghen….



Hắn chạy chạy xung quanh bé (nhí nhảnh dễ sợ !!) , trêu tức bé.



_Nghen… nghen…cái đầu you á!! – Bé tức mún xì khói – Làm ơn thay đồ dùm tui cái đi. Sao lại có loại ngươì trơ trẽn như ông nhỉ???



Nói xong bé đạp thẳng hắn vào nhà tắm…. Hắn thì cươì nức , còn bé thì mặt cứ đỏ lên.



Không phải vì bé tức hắn mà bé thấy ngượng…. ^^



Sắp xếp đồ đạc lên kệ bếp nhà hắn, bé nhìn quanh :”Hắn là con trai mà nhà cưả gọn gàng và ngăn nắp thật. Đồ đạc hiện đại nưã, đúng là con nhà đại gia”



(Bé cũng vậy mà bé ơi sao lại so bì như thế !! ^^)



Đang mãi suy nghĩ, hắn ở đằng sau bé lúc nào hok hay :



_Nè!! You sao thế??



Bé giật mình, quay nhanh ngươì lại thì chạm ngay ngực hắn , mùi thơm thoang thoảng…..



Hum nay, hắn mặc áo sơ mi carô và quần dài. Trông lịch sự và đẹp ra phết nhỉ?



Bé đâm ra lúng ta lúng túng, đẩy ngươì hắn xê ra :



_Đứng xa ra 1 chút được hok??? Nóng …..



Hắn mỉm cươì , ôm nhẹ lấy bé từ sau lưng :



_Hehhehe….Ok! Giờ you mún học làm món nào??



Bé cú 1 phát vào bụng hắn :



_Món nào cũng được , nhưng làm sao đừng ôm tui tự nhiên như thế ??? Hâm …



_Thế you thíck làm bánh ngọt hok???



Bé cươì tươi :



_Tất nhiên !!! bánh nào dễ làm lại ngon í ???



_Làm biếng dễ sợ lun!!!



_Kệ tui!! Mắc mớ gì đến you???



Hắn thở dài, ra vẻ am hỉu sự đời:



_Nhưng dù sao chừng sau này, you là bx của tui nên ko cần phải làm gì hết!!! ^^. Hén…




Hắn bưng 2 ly nước hoa quả lại cho bé. Bé cươì tươi :



_Đơị nãy giờ!!(Đơị ai vậy hén ^^) Ăn nghen!



_Hì! Ăn đi!!!



Bé hí hửng gắp 1 miếng thiệt to nhưng chưa kịp đưa miếng bánh lên miệng, thì :



_Ring….. Ring……. Có khách đến !!!…….



Bé giật mình, ho sặc ra , nhăn mặt:



_Trơì đánh còn tránh miếng ăn!!!! Chưa kịp ăn gì hết…..



Hắn mún cươì lắm nhưng kịp bụm miệng lại vì thái độ ngộ ngộ của bé:



_Để coi ai đến đã nhé!!! You cứ giữ im lặng nghen!



_Uhm!



Hắn đi đến cưả , và giật nảy mình :



Đẹp cực kì ….. nhưng lại khiến hắn giật mình khi trông thấy.!!!



………



Đó chính là lũ bạn hot boy trong đội bóng rổ của hắn….. ^____^ Aaaaaa…. Thíck nói về mấy tên boy này cực kỳ!!! ^^ (Ko cóa thời gian để nói nhìu về mấy tên …. háo sắc này!! Thông cảm nha)



Cóa thời gian rãnh thì VA sẽ kể thêm, bây giờ thì tập trung về 2 nhân vật của chúng ta nhé!!



Hắn cuống quých sau khi thấy cả lũ (1 đống tên) xuất hiện ngay trước cửa nhà mình, lật đật kéo nhanh bé vào phòng mình :



_Cầm đồ nhanh lên, ko sẽ tai họa đó!!!



Bé ko hỉu gì nhưng cũng thực hiện nhanh lời hắn nói, lòng tự hỏi :”Hắn ăn nhằm thuốc gì mà sao wái thế nhỉ???”. Đã yên vị trong phòng, bé mới kịp hỏi :



_Này ! Ai ngoài đó mà you hốt hoảng vậy???



Hắn vừa thở vừa dặn dò bé :



_Bọn bạn tôi đấy! You đừng ra ngoài nhé. Cứ ở yên trong này! Tui sẽ đuổi bọn nó nhanh nhanh thui. Nếu thíck cứ ăn bánh trước đi, khỏi chờ.



_You ko cần đuôi bọn họ đâu.



Tui chờ được mà. Cứ nói chuyện với họ đi! Chắc có chuyện gì wan trọng lắm đó…. Tui ko sao đâu!! ^^



Bé mỉm cười, đẩy nhanh hắn ra ngoài. Hắn gật đầu:



_Ăn ngon miệng nghen!!! ^^



_Ko sao mà….



nghen !! ^___^



Cả bọn xúm xích lấy hắn, năn nỉ ỉ ôi, mắt long lanh nước…. dụ dỗ hắn. Còn hắn thì cươì gian manh:



_Thức ăn chế biến cho con dog nhà tao và nhà hàng xóm, bọn mày ăn chi ???



Cả bọn đông cứng trong vài giây ….. sau giây thứ 10, cả lũ té xỉu tại chỗ.



Ặc….ặc….



1 tên gắng gượng hỏi :



_Chi vậy mày?? Món ăn mơí cho dog àh!!? Bộ mày chuyển ghề sang nấu ăn cho dog á !



_Bậy bạ hok àh! Dog nhà tao mún wen em Milu nhà hàng xóm dễ thương nên mấy hum nay mất ăn mất ngủ “thầm thương trộm nhớ ” em í !!! Tao bít chuyện,thấy tội nghiệp nó wá nên làm món bánh cho nó tặng làm wen vơí nàng Milu kia.