Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười
Chương 32 :
Ngày đăng: 04:04 22/04/20
Cả bọn ngớ ra :
_Vậy còn bé thì sao!???
Hắn cươì nưả miệng, kéo cả lũ đi ko trả lơì……
Tại 1 quán nước…..
Kỳ Phong thả phịch ng’ trên bàn, ng’ đau tê vì bị dần nãy giờ , cảm giác kinh dị vẫn còn… Hix!
“Chưa thấy đưá con gái nào quái nhân như cô ta, sao mình lại ngu ngốc đến nỗi dẫn cô ta đi chơi nhỉ??? Típ con gái này mà Thành Vũ cũng để ý đc, coi như số cô ta may mắn. Về chắc tĩnh dưỡng cả tháng wa”… >”
Bé nhịp nhịp tay lên bàn, nhìn nó :
_Đang nguyền rủa tui ảh???
Kỳ Phong ngồi bật dậy, giả vờ ngơ ngơ :
_Đâu… Ko có… Đừng nghĩ tui là ng’ như thế??? Ng’ như tui… ko bao giờ nghĩ xấu ai cả??
Bé cười mỉa 1 bên miệng :
_Ko nghĩ xấu nhưng nguyền rảu thì có chứ nhỉ???
“Khỉ thật sao con nhỏ này bít hay thế nhỉ!??? Mắt nhìn y như là bít het61 tâm can ng’ khác vậy!??? ”
_Ko có đâu! Gọi ji’ uống đi, tui khác roài…..
Nó chưa kịp gọi thì chị tiếp viên đã bưng 1 khay đồ uống và bánh ngọt lại bàn nó, đưa cho bé , chị mỉm cười :
_Đồ của em đây!!!
Bé nhận khay đồ ăn , gật đầu :
_Cảm ơn chị!!! – Và nhấm nháp ăn ngon lành để mặc tên kia trố mắt ngạc nhiên.
_Nãy giờ cậu có gọi đâu sao bây giờ chị đó lại tự mang đồ ăn đến hay vậy!?
Bé lạnh lùng nói y như đã bít trước :
_Khỏi cần gọi cũng có ng’ tự gọi cho tui mà…. Mà cậu gọi đồ ăn đi chứ!?? Hay mún nhìn tui ăn đây! – Bé bỡn cợt.
Kỳ Phong nở nụ cười… đã tập nhuần nhuyễn để cua gái nhưng bây giờ sao nó méo xẹo thế này???
“Con nhỏ này dám chọc gáy mình!??? >”
Cách đó ko xa, tại 1 cai bàn ở gần khuất :
_Sao ông bít bé đến đây! – Vũ Doanh khoát vai hắn khâm phục.
Hắn quấy quấy ly nước , cười :
_Tui và bé có ji’ mà ko hỉu nhau chứ!? ^^ (Tự mãn)
Hắn way bước đi… Kỳ Phong nhìn sang bé, chỉ thấy bé mỉm cười nháy mắt , cậu ta cũng chột dạ theo sau…
Cả bọn ùa vào bàn bé, vui vẻ xôm tụ hẳn lên :
_ê nhỏ! Bà ghê nha… Đi chơi mấy trò bà chơi tui còn đau tim vậy mà nhìn bà tỉnh bơ như ko có ji’… Lại còn cười tươi như hoa nữa chứ!?
_Lâu rùi ko đi thấy cũng hay hay…. Lo bù đầu vào học tranh thù bà bị ông kia “quyến rũ” tụi này theo lun… Nic3 !!! ^^
_Mà bà ko bít đâu , mới sáng sớm bị cả bọn réo chuông inh õi roaj’… Làm mất giấc ngủ ngon! Y_____Y Vừa chơi vừa gật gù….
Cả bọn cười phá lên… Bọn con trai thì sướng hết bít đc mấy bé ôm chặt cứng (Í.. *___*) , đau lắm cũng phải chịu.. hy sinh vì ng’ đẹp mờ! Hix…
Bé mỉm cười :
_Tranh thủ dẫn mấy ng’ đi chơi lun! Mấy bữa bọn mình làm ji’ có thời gian rãnh để chơi như thế này nhỉ??? ^^ Thấy ở đây sao nào!?
_Vui cực kỳ nhưng trò chơi hơi shock tí tẹo (như con kiến á!!)
_Thế là đc roài…. ^__________^!!
Bé nháy mắt với bọn con trai : “Kế hoạch thành công nhé!!!)
Cả bọn cười khì…. hiểm !!!
(Bé nhận lời đi chơi với Kỳ Phong là để kéo cả bọn đi chơi khu giải trí lun… Vừa rình bé vừa đc chơi trò chơi !! Thú vị hơn nhìu! Nên cả bọn ở đâu làm ji’ là bé bít liền… ^^)
Đc 15″ sau thì Thành Vũ đi đến…
Bé hỏi hờ hững như đã bít trước :
_You nói ji’ lâu vậy!? – Gắp 1 miếng dâu đưa lên miệng hắn.
Hắn kéo ghế ngồi cạnh bé, ngậm miếng dâu vào miệng rồi mới thong thả trả lời (Đừng ai chụp lén cảnh này nha… Nếu ko sẽ ghen vì mức độ thân mật của hắn và bé đó ^^!)
_Uhm…thì cũng ko có ji’ đâu! Đại loại là chỉ nói về chuyện của Kỳ Phong thui và…
Mặt hắn chợt đỏ lên bất thường…. (Oé, có chuyện ji’ vậy ta!? 0___o)
Bé nghiêng nghiêng mặt, mỉm cười :
_Sao thế you!? Tự nhiên mặt đỏ như gấc là sao vậy cà!?
Hắn chối phăng , lấp lửng :
_Ko! Ko có chuyện ji’ hết, Kỳ Phong gửi lời với you là nhớ tân trang lại nhan sắc cho xinh hơn 1 chút để hợp với tui! Và cảm ơn you vì nh~ cái mà you đã nói với nó.
_Uhm! Thế you bảo ji’ với hắn!?
_Thì cũng chỉ là nói thíck tui chả sao cả nhưng đừng làm ng’ ta hỉu lầm là đc. Tui ko thíck ng’ ta bàn tán ồn ào về chuyện này…>”
_You ngại àh!?
_Cũng ko ngại nhưng như thế sẽ gây nhìu hỉu lầm và rắc rối lắm… ^^!