Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Chương 9 :

Ngày đăng: 04:03 22/04/20


Sau khi băng bó xong cho bé, hắn bị cô y tế quạt cho 1 trận :



_Em có biết là bị thương nặng lắm ko hả??? “Bạn gái của mình” mà ko bít wan tâm, chăm sóc sao hả??? Sao lại để cô bé bị như thế này !!? Nhớ chăm sóc cô bé tốt hơn nghe chưa hả??? Lần sau mà còn vào đây với cơ thể bầm dập như thế này thì cậu chết với tôi.



Hắn chỉ bít lí nhí :



_Dạ!!! Em sẽ ghi nhớ – Mà chả hỉu gì hết trơn.



Sau khi dặn dò hắn xong, cô y tế đi ra ngoài. Để lại mình hắn và bé trong phòng……



_



Cô đã làm xong nhiệm vụ mấy em nhờ roài đó. Vào chăm sóc bạn đi, cô đi ra ngoài 1 chút nhé! – Cô mỉm cười với cái lũ iu wái đang thập thò thập thụt ở ngoài……. ^^



_Con cảm ơn cô nhìu nghe!!! – Vũ Doanh nắm lấy tay cô cười rạng rỡ.



Làm bà cô đỏ ửng mặt, ngại ngùng (Thầy cô mà cũng ko tha…. Hix!! )….



Còn bọn còn lại thì che mặt cười…….típ tục xem kịch.



HẮn ngồi xuống cạnh bé, cầm nhẹ lấy bàn tay bé…….và im lặng suy nghĩ…..



_Tớ xin lỗi Thiên Thanh nhé!….. Tại tớ ẩu quá ko wan tâm đến you, sao này dù có chuyện gì đi chăng nữa thì tớ cũng sẽ ở bên cạnh you và bảo vệ cho you………



Nước mắt bé bỗng chảy ra :



_Thành Vũ!!!……



Và bé ngồi bật dậy, ôm chặt lấy hắn, khóc nức nở :



_Huhuuhu….. Tớ cứ nghĩ là you sẽ ko đến cứu tớ……



Hắn cười nhẹ , cũng ôm lấy bé và cố an ủi bé :



_Làm gì có chuyện đó chứ bé ngốc… Dù you ở đâu đi chăng nữa thì cũng ko thoát khỏi tớ được đâu…… Yên tâm roài chứ?



_Uhm! You nhớ đó nghen……. – Bé gật đầu thôi khóc.



_Này! Lúc you bị bọn nó bắt ấy, you nhớ đến tui hả???



_Sao you bít??? – Bé ngạc nhiên.



_Do tui nghe tiếng you gọi. -Hắn cười thú nhận.



Bé ngây ra :”Từ xa mà hắn cũng nghe được tiếng gọi của bé sao?? ” và đỏ ửng mặt. “Hix!!! Tiêu mình roài ”



Hắn nhẹ nhàng nói với bé :



_Tui có điều mún nói cho you nghe nè!!……



_Sao cơ???



_Thật ra…….. – Hắn chợt lấp lửng – Tui….. Hix!!! Khó nói wa”.



_You sao cơ??? – Bé hồi hộp “Chẳng lẽ hắn định tỏ tình với mình àh!! ”



_Tui mún nói là……



_Sao???



Bị hối, rối wa” hắn nói đại :



_Lúc bồng you áh!!…… Tui thấy you……… nặng wa”…. Chắc you ăn nhìu lắm phải hok??? – Và nhăn răng cười méo xẹo (^^!)



Bé nghệt mặt ra, thở dài ngao ngán :



_Thui! Cảm ơn you đã cứu tui. Tui ngủ típ đây.



Bé bỏ hắn ra và lăn ra đắp mền ngủ típ…..



HẮn hấp tấp :
Bé chu miệng :



_Kệ you, theo ai mặc xác gì đến tui. Hehheh……



_Nhớ nghen…. – Hắn nhăn mặt cốc vào đầu bé 1 cái.



_Ai cho you đánh tui hả???? – Bé đánh hắn lại = gối.



_Yu đánh tui hả???? – Hắn cươì và đánh bé = cái gối khác….



=> Chiến tranh bắt đầu…… Kẻ đánh ngươì đá…. (Vầy mà nói mơí tỏ tình cũng hay !!…)



_Lại nưã!!! – Cả bọn ngồi xem phim lắc đâu ngao ngán.



Minh Duy nói :



_Hay hum ni mình đi chơi nghen…. Cả đám lun…



_Đúng đó!!! Mấy cô đi lun nghen!! – Đám con trai hưởng ứng.



_Cũng được, dù sao tối nay bọn này cũng rãnh mà. Ok !!!



Hà Oanh kêu to :



_Nè!!! 2 con ngươì đang oánh lộn kia, tối nay rãnh đi chơi vơí bọn này hông???



Cả hắn và bé đều dừng lại , gật đầu và trả lơì cùng lúc :



_Ok!!! Khi nào? Mấy giờ??



Cả bọn cùng phì cươì trước thái độ của cả 2 :



_Tối nay, 7h…. Tại nhà Thiên Thanh đó nghe. Nhớ chuẩn bị đó…



_Ok!!!



_Vậy………



Cả bọn hét ầm lên :



_TỐI NAY CHƠI XẢ LÁNG LUÔN BÀ KON……… KO DZUI KO VỀ…… ^^



Tối đó, bé đang nghĩ suy lung tung về chuyện hồi chiều :



“Hắn đã nói thích mình rồi sao??? >__



Đang mải suy nghĩ, bé ko để ý đã đến giờ hẹn. Bỗng :



_Tính…. Tong……….



Bé chạy nhanh ra mở cưả (Quên mang kính ) :



_Chào!!! Đến sớm vậy???



Bọn con gái ngây ra :



_WOA……. Bà ko mang kính dễ thương cực kỳ…….



Bé ngây ra :



_Sao cơ??? – Và như hỉu ra, bé đỏ mặt quay đi….



_Nè nhỏ!!! Ko cần phải mang kính khi có bọn này đây…. Bọn này hỉu ấy mà…… ^^



_Ơ!! Xin lỗi, mình đã giấu các bạn…. Thật ra……..



_Có chi đâu nà!! Dù bạn xấu hay bạn đẹp thì bạn vẫn là bạn của bọn này…. Hihihi…..



_Ui!!! Mấy bạn…. dễ thương chít được àh!!! – Bé xúc động ôm chầm lấy lũ bạn.