Tiểu Thụ Nhật Kí

Chương 2 :

Ngày đăng: 21:14 18/04/20


Thứ sáu ngày 17 tháng 9



Ngày hôm nay vừa gặp phải học tỷ theo đuổi Hạo Minh kia, hình như tên là “Hà Hân Di”, buổi trưa lúc đang ăn cơm thì nàng vừa vặn cùng bạn tới đây.



Ngày hôm qua ta ham ăn thức ăn nên không nhìn rõ nàng, nguyên lai nàng lớn lên có điểm giống “Trương Bách Chi”(1), vóc dáng cũng tốt rất, Hạo Minh thật là có phúc a. Nghe nói nàng đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại tới kí túc xá cho hắn, tiểu tử kia chưa từng nói cho ta biết, lẽ nào hắn là sợ ta ghen tị? Ai, cùng hắn làm bằng hữu bảy năm, ta thật tức chết rồi, dù sao hắn được nữ sinh hoan nghênh cũng không phải chuyện mới một hai ngày,ta ở bên cạnh hắn quả thật là làm nền mà. Ta van ngươi hãy mau tìm một cô bạn gái sống yên ổn đi, không biết lần này cái học tỷ kia có cơ hội hay không.



Ta cũng phải tìm một bạn gái mới được, nếu không cũng thật quá mất mặt, lớp ta hơn một nửa nam sinh đều đã có rồi, hơn nữa đều là kết giao từ khi còn học cao trung, hiện tại ta thật sự rất hối hận a, khi đó vì sao như vậy không hy vọng tìm người yêu. Khi đó còn đang học cao nhị(hình như là lớp 11 bây giờ), căn bản là không cần như vậy khẩn trương ôn tập, thật vất vả mới có một học muội gửi cho ta thư tình… Ta hết lần này tới lần khác… Ai… Không muốn nói ra, quá khứ coi như qua đi.



Ngày hôm nay cũng không gặp hội trưởng, hiện tại ta lại có điểm do dự… Rốt cuộc có nên hay không đổi hội đây. Chỉ là vì muốn được nữ sinh hoan nghênh mà đơn giản đổi hội nói như thế hình như có điểm ấu trĩ a… Ai… Phiền.



Thứ hai ngày 20 tháng 9



Ta đã quyết định không đổi hội rồi. Không lẽ nữ sinh nào cũng thích nam sinh chơi bóng rổ sao, ân! Ta muốn khẳng định ưu điểm của chính mình!



Buổi chiều ngày hôm nay đi thư viện gặp phó hội trưởng, nàng gọi là “Triệu Nhã Cầm”, là học tỷ trên chúng ta hai khóa. Tuy rằng không phải rất đẹp, nhưng tính tình rất là khó tìm được, vừa ôn nhu lại vừa cẩn thận tỉ mỉ. Ta chỉ cùng nàng tại buổi họp của hội gặp qua một lần, nàng cư nhiên mới một chút liền nhận ra ta. Khi đó người nhiều như vậy a… Nữ sinh trong hội văn học kỳ thực không ít, nói không chừng có người nào trong hội coi trọng ta thì sao, ha ha.



Học tỷ mượn một bộ “Thế giới bình thường”(2)cho ta về xem đó, là của Lộ Dao viết, nghe nói rất không tồi. Thật tốt quá, tối nay không sợ nhàm chán rồi.



Ngày hôm nay nhân tiện viết đên đây, mau lên đi đọc sách!




Hạo Minh lão huynh, ta van ngươi ngươi buông tha ta đi, ngươi thích thế nào thay ta báo thù đều được rồi, ta không muốn lại bị xả nữa đâu… Ta sao mà bất hạnh a…



Ngày hôm qua còn có một sự kiện nữa. Không biết người nào miệng rộng nói cho Hạo Minh biết, hắn tối hôm qua hơn bảy giờ nổi giận đùng đùng tới tìm ta, ngay cả tắm cũng chưa tắm… Một thân mồ hôi rất bốc mùi a…



Hắn cái kia bộ dạng… Nhớ tới lại phát lạnh… Ta cũng không bị thương, chỉ là bị nhéo cổ mà thôi, ta vốn cũng sinh khí, nhưng ngươi cũng không cần phải nhất nhất mở miệng là nói cái gì giết cả nhà a?? Ngươi đường đường là con trai bí thư thị ủy, sao lại giống như một tên xã hội đen thế. May là ta khi đó đã tỉnh táo lại, kịp thời đem hắn ngăn cản. Nam sinh kí túc xá chúng ta cũng thực là khi thiện sợ ác, mấy ngày hôm trước mới đòi đem Hạo Minh mắng chó huyết lâm đầu, tối hôm qua nhìn hắn hung ác như vậy chỉ sợ trốn một bên, là nam nhân đáng lẽ phải đứng ra khuyên hắn vài câu a. Ta xui xẻo nhất, bị đám người đó bỏ rơi đem ta giao cho cọp…



Hại ta ngày hôm nay không ngủ đủ giấc cộng thêm chưa ăn uống gì, ai…



Hắn khi tối muốn đi tìm cô hoa khôi kia “nói rõ ràng”. lão đại, ngươi cũng đừng đem xự việc xé ra to a, ta cũng chịu không nổi cứ phải lăn qua lăn lại a.



———————————————



(1) Trương Bách Chi (Trương Bá Chi) là một diễn viên xinh đẹp nổi tiếng của Trung Quốc (có thể lên gg tìm hiểu thêm a~)



(2) QT là “Bình thường địa thế giới” >: mình chưa nghe nói đến cuốn này và cũng chưa nghe qua tác giả a, bạn nào biết tên chính của nó thì nói cho mình vs nhé. Cảm ơn trước ^^~



(*) hình như là một câu thành ngữ của Trung Quốc mình cũng không biết nên edit thế nào cho hay nên thôi để nguyên:”> *các bạn thông cảm nếu biết (lại) chỉ cho mình vs >_