Tiểu Thư Thần Toán

Chương 1 : Sự phản bội không có lời giải đáp

Ngày đăng: 16:30 27/05/20


Translator: Nguyetmai



Trên đỉnh Thương Lan.



Nữ tử mặc y phục màu trắng mừng rỡ khi nhìn thấy thảo dược đung đưa trong gió bên rìa vách đá. Trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng không giấu được vẻ hân hoan. Nàng bỗng nhiên nở nụ cười, khiến cả đất trời dường như cũng chao đảo theo. Đứng sau nàng là một nam tử dáng vẻ anh tuấn, mặc y phục màu xanh tím, hắn không nói lời nào, chỉ yên lặng dõi theo hành động của nàng.



Hai người bọn họ đã không ngủ không nghỉ suốt quãng đường mấy ngày nay mới tới được núi Thương Lan, cuối cùng còn phải mất bao công sức để chém chết dã thú canh giữ thảo mộc mới có thể chạm vào cây cỏ bất tử bảy trăm năm mới chín một lần này. Những gian khổ kia tự nhiên không cần nhắc tới nữa. Nhìn nữ tử kia cau mày cùng với vết thương trên người nàng là có thể hiểu được, quãng đường hai người bọn họ trải qua khó khăn cỡ nào. Mà bọn họ tới tìm thảo dược trong truyền thuyết này là vì nam tử mặc y phục xanh tím kia, hắn là người bằng hữu đồng sinh cộng tử quan trọng nhất của nữ tử mặc y phục màu trắng. Nghe hắn nói, để trị được vết thương của hắn thì cần nhất là vị thảo dược này.



"Cỏ bất tử! Thiên Tịch, chúng ta tìm thấy cỏ bất tử thật này." Lúc này, nữ tử mang vẻ đẹp khiến người khác nghẹt thở đang vô cùng mừng rỡ, chăm chú nhìn cây thảo dược hình thù kỳ lạ, kích động nói: "Cỏ bất tử, thần hồn bất diệt. Có được cỏ bất tử, thương thế của Thiên Tịch huynh có thể chữa được rồi…" Để chữa khỏi vết thương cho người bằng hữu tốt nhất, tất cả những khổ cực đã trải qua trên đường đi đều xứng đáng.



Thế nhưng, những lời của nữ tử mặc y phục trắng đã phải ngừng lại ngay lúc ấy.



Một thanh kiếm từ phía sau đột ngột đâm xuyên qua ngực nàng, trái tim nàng, khoảnh khắc ấy đau đến mức khiến nàng chẳng thể đứng vững. Nàng lảo đảo quay lại, hoảng hốt nhìn người đang đứng phía sau mình.


Làm sao nàng có thể ngờ được, người mà nàng tin tưởng nhất lại phản bội nàng vào lúc này. Hắn lại có thể giáng cho nàng một đòn chí mạng, giáng lên cả thân thể lẫn trái tim!



Cứ kết thúc như vậy sao? Không! Nàng không cam tâm! Nàng còn rất nhiều chuyện chưa làm, còn rất nhiều tâm nguyện chưa hoàn thành! Mối huyết hải thâm thù của nàng vẫn chưa trả được! Nhưng đây lại là kết cục của nàng? Mọi thứ đều sẽ kết thúc hoàn toàn hay sao…



Đột nhiên!



"Hàn Yên, Hàn Yên, Hàn Yên…"



Là ai đang gọi tên nàng ở bên tai?



Là ai đang dùng giọng điệu lo lắng như vậy?



Ấm áp đến thế, dịu dàng đến thế…