Tiểu Thư Thần Toán

Chương 155 : Không muốn bị giội gáo nước lạnh vào mặt

Ngày đăng: 16:31 27/05/20


Editor: Nguyetmai



Tuy Mộc Hàn Yên chỉ cười nhạt nhưng động tác của nàng lại mang ý tứ khó tả, trên mặt cũng có thần thái khác biệt, khiến cho người ta cảm thấy một sự hấp dẫn khó diễn tả thành lời.



"Ồ, được, được, Hàn Yên đại ca." Mộc Nam thất thần trong giây lát, bừng tỉnh lại gật đầu lia lịa.



Trong lòng hắn lại có cảm giác kỳ lạ, sao qua một đêm không gặp, Hàn Yên đại ca lại tạo cho người khác cảm giác hoàn toàn khác như vậy, rốt cuộc là khác ở điểm nào, hắn cũng không nói ra được, chỉ cảm thấy lúc này toàn thân Mộc Hàn Yên tràn trề nội lực, lại tỏa sáng bức người, giống như một viên ngọc thô không hề lẫn một chút tạp chất nào, càng nhìn càng thu hút tâm trí của người khác hướng về nó.



Lẽ nào là ảo giác, bởi vì biết thân phận thầy chiêm tinh của huynh ấy cho nên cũng có sự thay đổi vi diệu về mặt tâm lý? Mộc Nam cũng không dám xác nhận điều này.



"Đúng rồi, tìm ta có việc gì không?" Mộc Hàn Yên cười hỏi.




"Được rồi, vậy thì ta đi cùng ngươi." Nghe hắn nói như vậy, Mộc Hàn Yên cũng không tiện từ chối thêm nữa.



"Được được được, giờ chúng ta hãy xuất phát thôi." Mộc Nam đang bực bội liền chuyển sang vui vẻ ngay lập tức, hào hứng nói.



Trong lòng Mộc Hàn Yên cảm thấy hơi cảm khái, Lão Lục này, tính cách cũng rất thẳng thắn hào sảng, thành thật hơn nhiều so với những thương nhân bình thường khác, cũng khó trách kiếp trước hắn lại có được thành tựu lớn như vậy.



Vốn dĩ trong lòng cảm thấy áy náy, thấy Mộc Nam đối xử thật tình như vậy Mộc Hàn Yên lại càng cảm động, trong lòng thầm nghĩ: Đi xem thử cũng được, ngoài việc sau này phải bù đắp cho Mộc Nam thật tốt ra, nếu như bây giờ có thể giúp được đến đâu thì sẽ giúp hắn đến đó, dù sao hiện nay trường đấu giá Nam Mộc cũng chỉ mới bắt đầu hoạt động, về mọi mặt đều có chỗ chưa chu toàn, với thực lực kiếm sĩ cấp chín, chắc nàng cũng có đất dụng võ.



Hai người nhanh chóng đi ra ngoài, lúc ngang qua vườn hoa thì nhìn thấy một ông già vẻ mặt giận dữ nhìn hai người họ, đó là Tam trưởng lão - tổ phụ của Mộc Nam.



"Tổ phụ đại nhân." Mộc Nam nhanh chóng hành lễ, giọng nói có chút lo lắng.



"Tam trưởng lão." Biết Tam trưởng lão không mong gặp mình, Mộc Hàn Yên cũng không muốn mới sáng sớm đã bị giội một gáo nước lạnh vào mặt nên chỉ chào hỏi qua loa.