Tiểu Tử Tu Tiên

Chương 11 : Hắc Liên Giáo Thánh Nữ

Ngày đăng: 12:23 30/04/20


Vì chảy máu cam nặng mà Trác Tru Trinh sau khi uống thuốc của đại phụ liền ăn canh sâm bổ lượng rồi nghỉ ngơi đến chiều tối. Cả ngày nằm trong phòng chán ngấy nên hắn muốn ra ngoài dạo chơi cho "tiêu cơm". Nhưng còn ám ảnh từ dạo bị bắt làm nô lệ nên hắn đi lòng vòng trong hoa viên của tổng đà Thiết Kình Bang.



- Chậc, thức ăn cổ đại không có bột ngọt khó ăn chết đươc. Cũng may là thịt nướng vẫn ngon như thường.



Vừa đi vừa lảm nhảm bỗng nhiên hắn thấy trong gốc cây gần hòn giả sơn có một con vật hình thù kỳ lạ.



Con vật này hình giọt nước nhưng to như ngực đàn bà. À không, là to như bánh bao, phì phì, hôm qua bị Khò Khò "rửa não" nên giờ vẫn còn dâm dật chưa phai. Nó có hình màu hồng nhạt, hơi đục và có hai con mắt. Trông giống một loại Pókemon vãi tè.



Hắn tò mò chạy đến định bắt mang về nhốt chơi thì nó liền nhún nhảy, lủi đi. Trác Tru Trinh đuổi theo thì bị nó lòn háng và vồ hụt. Mấy lần xém chụp ếch khiến hắn tức điên người.



Có lần hắn tưởng chừng như đã bắt được con dị thú đó thì nó lại trơn trượt như cá trê tuột khỏi tay. Những lúc ấy, nó nhìn hắn bằng ánh mắt bựa vơ lề.



Lúc này Trác tiểu ca bỗng nghe tiếng nước chảy róc rách thì ngẩn mặt nhìn xung quanh. Hắn giật mình vì khung cảnh lạ lẫm xung quanh.



Nơi này sương khói mờ ảo, cổ thụ cao dày như rừng nguyên sinh. Điều này là không thể nào. Tổng đà Thiết Kình Bang là ở Cù La Thành, là bên trong Cù La Thành, từ cửa tổng đà đến cửa thành của phải hơn vạn mét. Nói chơi hay sao mà mới đó hắn lạc vào một khu rừng như cổ tích thế này.



Cảm thấy trong lòng đang báo động, Trác Trinh liền triệu hồi Khò Khò, sau một lúc Khò Khò thông báo:



- Chủ nhân đang lâm vào ảo cảnh do Ảo Thú Hồng Vũ tạo nên.



- Ảo Thú Hồng Vũ? Là con gì?



- Ảo Thú Hồng Vũ là một sinh vật vu cổ thuộc thế giới này, Nếu tiến hóa có khả năng sát thương tinh thần khó lường. Cấp thấp thì chỉ có thể tạo ra vài ba ảo cảnh đánh lừa ảo giác địch thủ mà thôi.



- Vậy làm sao để thoát ra khỏi ảo cảnh?



- Chủ nhân chỉ cần lấy nước tiểu rửa mặt.



- ...
Giết người hơn là khi Lãnh Nguyệt nựng Hồng Vũ thú, Trác Tru Trinh cảm giác rõ ràng như người đẹp ôm mặt mình vào ngực mà nựng, mà chà qua rồi chà lại, rồi đưa lên khuôn mặt thiên thần mà nựng. Càng làm hắn muốn chết hơn là hắn không thể chủ động được, giống như là bị Lãnh Nguyệt khiêu dâm cho hắn lên tận đỉnh mà hắn thì không thể lao vào tấn công lại, cộng thêm cái thân thể con nít chết tiệt này, ngoài máu nóng phừng phừng thì chả còn tác dụng gì, như một ngọn núi lửa khiến cho máu mũi cuồng phun.



- Á a a a...



Bỗng nhiên, Lãnh Nguyệt la to, ôm ngực rồi quẳng con Hồng Vũ thú ra ngoài, mặt nàng nghiêm lại mắng:



- Sao người cắn ta, ây da.



Nói thì nói vậy nhưng Lãnh Nguyệt cảm nhận một cảm giác nhồn nhột khó hiểu mà từ trước đến nay chưa từng trải qua, nó pha lẫn thêm một cái gì đó. Nếu nàng là phụ nữ hiện đại, chắc chắn nàng sẽ hiểu đó là một chút cảm giác "lứng".



Thì ra, Khò Khò chịu không nổi ra lệnh con Hồng Vũ thú đớp vào đầu ti của Lãnh Nguyệt. Cái hệ thống dâm dật chết tiệt làm Trác tiểu ca hoảng hồn. Nhưng mà, cái cảm giác lúc Hồng Vũ thú đớp nhũ cũng không khác hắn đớp là mấy, làm hắn rạo rực hẳn lên, giống như thưởng thức một món ngon, một mùi hưng quyến rũ xông vào mồm, một cảm giác mềm mại tuyệt đỉnh làn tràn khắp lưỡi kích thích thần kinh vị giác và dây thân kinh lứng bùng nổ.



Điều này khiến cơ thể nhỏ bé của Trác dâm tặc lên đến đỉnh điểm của sức chịu đựng lăn ra bất tỉnh. Thất khiếu cuồng phun máu nóng.



Tính mạng của Trác Tru Trinh lúc này lâm vào nguy hiểm tột cùng. Linh lực hỗn loạn công phá khắp nơi trong cơ thể. Cũng do Khò Khò đùa ác khiến cho Trác Tru Trinh bị dục hỏa công tâm, thần trí bất minh, kinh mạch nứt nẻ. Khò Khò ngao ngán thay Trác dâm tặc điều khiển linh lực và chịu đựng cơn đau chết người đang hoành hoành. Các tia tĩnh điện xông vào mang các điện cực hỗn loạn trong cơ thể áp chế dần.



Nữa ngày sau, cơ thể của Trác dâm dê bình ổn trở lại, ngoài da hiện lên từng cơn phập phồng như bão tố. Sự hỗn loạn bên trong đã nhẹ nhàng hơn. Một bức tường trong cơ thể sụp đổ, linh lực gào thét tràn qua giới hạn đó. Khò Khò đau khổ dung hợp linh lực trên lằn ranh sinh tử. Đầu tóc của Trác Tru Trinh lúc này tung bay tán loạn. Y phục không gió lại phập phồng như một con dã thú phá chuồng. Phương viên trăm trượng gió thổi mây phun, linh khí thiên địa gầm rú, tụ hội vào hoa viên, rồi tràn đến căn phòng của Trác Tru Trinh.



Cuồng Long hội, một trung niên có hàng râu trắng đang cầm một vò rượu ngắm trăng trên nóc nhà. Hắn là Vương Kháp, lão tổ của hội chủ Cuồng Long Hội Vương Thành. Lão thích nơi này vì không có ai làm phiền được lão. Đã bao năm lão muốn đột phá Ngưng Dịch Kỳ tiến vào Ích Cốc Kỳ nhưng không thể làm được, bình cảnh luôn là bình cảnh. Lần này về Cù La Thành là mong muốn nhập tục để thả lỏng bình cảnh mà tìm kiếm đột phá. Đang miên man bỗng nhiên Vương Kháp đứng dậy nhìn về phía tổng đà Thiết Kình Bang, cơ mặt run run lẩm bẩm:



- Nơi này có cao nhân.



Nói xong nhấc chân muốn đến dò la, nhưng nghĩ gì đó lại thôi. Tuy lão là cao thủ tuyệt thế trần gian Ngưng Dịch Đại Viên Mãn, nhưng đó chỉ là ở trần gian. Tu chân giới người hơn lão vô số, như trong môn phái của lão mà nói, ngưng dịch cũng vài nghìn người, ích cốc cũng vài trăm. Trúc Cơ thì đã là cấp bậc trưởng lão và giáo chủ rồi.



Linh lực xao động đến nổi gió nổi mây phun thế kia cũng phải cao thủ Ích Cốc trở lên. Nếu mình làm phiền khi hắn luyện công có khi ăn một tát là bay luôn bộ xương già này. Hắn dám lỗ mãng sao? tất nhiên là không rồi.



Những nơi khác...