Tiểu Tử Tu Tiên

Chương 44 : Quyết chiến thủ lĩnh thú nhân

Ngày đăng: 12:23 30/04/20


Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, dù sao cũng là một tiểu thủ lĩnh binh đoàn thú nhân, Khắc Lạp Ba làm sao cho phép kẻ khác tẩm quất người của mình mà không lên tiếng. Hắn bước ra giận giữ nói:



- Đầu trộm đuôi cướp phương nào lại nhốn nháo bố láo trước mặt của ta thế hả?



Chúng thú nhân thuộc hạ của Khắc Lạp Ba đang hơi thụt tinh thần thì thấy thủ lĩnh dẫn đầu chống địch, bọn chúng lập tức hò hét trợ uy:



- Thủ lĩnh thần uy. Thật bố láo, thật nhốn nháo.



Khắc Lạp Ba đầu đầy gân đen tức muốn xùi bọt mép ngoảnh đầu rống to:



- Bọn mày im ngay đi.



Trong lòng thầm tức tối: “con mẹ nó, đây là trợ uy hay chửi đổng mình thế này”. Dù tức lắm nhưng hắn cũng không nói được gì, chẳng lẽ lại đi giải thích với đám đầu bò này thì khác gì nhai lại câu chửi khi nãy.



Bọn thú nhân lâu la mắt nhìn mặt, mặt đối mắt ngơ ngác hồn nhiên chưa hiểu vì sao thủ lĩnh lại nổi giận với mình liền hô theo:



- Im ngay đi, im ngay đi… Zô zô.. hồ hồ.
Nuốt lại một ngụm máu chực trào ra, khốn nạn thay hoàn cảnh lại trở về như trước đây, tiểu Trác đang trên đà rơi xuống nhanh. Khắc Lạp Ba đầu trâu này một lần tuột tay không cam lòng cố gắng vận lực tối đa, đề khí toàn thân quyết không bỏ qua cơ hội lần này. Nói gì thì nói, giải quyết một thằng nhóc mà lại năm lần bảy lượt không xong, còn bị mất máu toàn thân, nếu cú này không xong thì hắn cũng tiêu đời. Ngoài mặt thì bình tĩnh nhưng trong lòng thì hô to:



- Khốn nạn, thằng tiểu quái vật.



Chỉ qua hai lượt giao thủ, mà mất sức chín trâu hai hổ, lực còn sót lại đang theo máu chảy mà tiêu hao, không một ai biết là Long Cò Quyền có một đặc tính tiêu hao sinh lực đối thủ gây “mất máu”. Thú Hồn Ảnh cũng đang có dấu hiệu mờ dần.



Cả hai quyết định sinh tử vào một lần giao thủ thứ ba, có lẽ là lần giao thủ cuối cùng này, ai cũng không biết đối phương đang đuối sức, lực kiệt. Chỉ cần biết chèo chống đến khi thắng lợi.



Khắc Lạp Ba nheo mắt bò nhìn bóng ảnh bé nhỏ rơi xuống đang chuẩn bị tung ra một quyền quyết định thì bỗng nghe thấy tiếng động lạ:



- Hừ hừ!



Hắn căng mắt nhìn lại chợt hoảng sợ trợn mắt, đôi chân đang chèo chống trọng lực chính mình bỗng run rẩy. Trong đôi mắt bò như nói rằng hắn đang sợ hãi cực độ. Thú Nhân Lâu La nhìn thấy liền kinh hồn táng đảm. Một đám dân làng sợ hãi, lũ cướp núp một bên từ hai chương trước đến giờ run rẩy không dám động đậy, hai chân chờ chực xảy ra chuyện liền cao chạy xa bay. Trẻ nhỏ khóc thét, Hiếu Hoa mới tỉnh lại liền ngất xỉu tiếp, Tiểu Dã không tin vào mắt mình nữa, nhưng hắn lại không sợ hãi



Thích đề cử, cầu KP, có KP tất có chương.