Tiêu Viêm Phong Lưu
Chương 107 : Ly khứ chi tiền (Hấp chia tay nhã Phi) 2
Ngày đăng: 01:53 27/06/20
Âm thanh tê dại hấp dẫn, làm cho Tiêu Viêm trong lòng run rẩy, cười khổ lắc đầu, nữ nhân này, quả thực chính là vưu vật trời sinh chuyên câu dẫn nam nhân.
Tiêu viêm tiến tới ôm ghì lấy Nhã Phi.
"Lần này đi lâu như vậy, không được thường xuyên thân mật với Nhã Phi tỷ tỷ nữa, quả thật là đáng tiếc lắm a. Ta sẽ nhớ tỷ tỷ lắm"
"Ta cũng nhớ nhà ngươi lắm, xưa nay chưa ai đem đến cho ta cảm xúc mãnh liệt, sung sướng tột cùng như nhà ngươi, lần này đi xa cố gắng thành cường giả, sau này về chung 1 nhà với ta nha"
"Nhất định, nhà ngươi sau này cũng không được gần gủi đàn ông nào khác nữa nhé, nếu không thì ta sẽ lật tung cả gia tộc Mễ Đặc Nhĩ nhà ngươi đấy".
"Nhân tại giang hồ, thân bất do kỉ Viêm Đệ ơi, trừ phi sau này Viêm đệ trở thành 1 chỗ dựa bất khả xâm phạm cho ta"
"Nhất định, Tiêu Viêm ta xưa nay nói được, làm được"
"Thôi, giờ ta muốn ôn bài trước lúc đi xa cái đã"
Vừa xoa nắn cặp đào tiên của Nhã Phi, Tiêu viêm vừa bình luận
"Vào Ma thú sơn mạch chắc chắn là không có cơ hội thưởng thức 2 quả bưởi căng mộng như vầy rồi, hic, tiếc quá"
Tiêu Viêm mạnh bạo dùng 2 tay xé rách toàn bộ áo trên của Nhã Phi, sau đó vòng ra sau, vươn tay lên phía trước bóp mạnh cặp vếu của Nhã Phi.
Từ phía sau, Tiêu viêm hôn dọc từ cổ Nhã Phi hôn dần xuống dưới lưng, rồi xuống mông Nhã Phi. Tiện tay lột nốt phần váy còn vướng víu tại đó ném luôn xuống đất.
Tiêu Viêm liếm vòng qua cả hậu môn rồi thọc lưỡi sâu vào trong âm hộ của Nhã Phi, 2 tay không ngừng vuốt dọc lên dọc xuống đùi của Nhã Phi.
"Thích quá chàng ơi, đưa lưỡi sâu vào l-n thiếp đi, thiếp sướng", Nhã Phi rên rỉ.
Bú một hồi thấy nước l-n Nhã Phi đã ra lênh láng, Tiêu Viêm liền đứng dậy lột đồ và đưa c-c nhẹ nhàng từ phía sau đâm lút dần vào cái l-n trắng hồng, ẩm ướt của Nhã Phi.
Tiêu Viêm ôm chặt eo Nhã Phi phi nước đại nắc điên cuồng vào l-n Nhã Phi
"Chịch nàng sướng quá, nhớ nghe lời ta bảo quản cái l-n cho tốt chờ ta về chịch tiếp nha"
"Dạ, hự, á, á , á, á, á, á, á, á, á, á, á, á, á"
Tiếp đó Tiêu Viêm đẩy Nhã Phi tới sát cửa sổ, kéo 1 chân Nhã Phi gác lên vai mình, sau đó đẩy sâu dương vật theo thế ngang vào người Nhã Phi. Cái đầu thì cúi xuống tìm cách mút ti của Nhã Phi.
Dập 1 lúc thì Tiêu Viêm đưa nốt chân còn lại của Nhã Phi lên vai, sau đó chuyển qua tư thế bế làm bộ ngực Nhã Phi nảy lên nảy xuống không ngừng theo từng nhịp dập của Tiêu Viêm.
Vừa bế vừa đ- Nhã Phi, Tiêu Viêm đưa nhã phi tới gần giường. Sau đó giữ nguyên c-c trong l-n nhã Phi và đè Nhã Phi xuống giường. 2 chân Nhã Phi vẫn còn gác nguyên trên vai tiêu Viêm.
Nhã Phi đã lên giường, Tiêu Viêm bắt đầu từ từ rút c-c ra, gần hết thì lấy đà dập 1 cái thật mạnh vào sâu trong người Nhã Phi.
"Thích quá chàng ơi, mạnh nữa đi chàng, Thiếp sướng quá"
Để tiêu Viêm dập 1 lúc thì Nhã Phi dùng đấu khí, bung sức dùng 2 tay vật vòng Tiêu Viêm qua đầu mình, sau đó phối hợp lộn theo Tiêu Viêm, l-n vẫn ngậm chặt c-c trong quá trình nhào lộn đó (ở ngoài gãy mẹ nó chim)
Lật ngược thế cờ xong, Nhã Phi liền chuyển qua tư thế cưỡi ngựa.
"Mai chàng đi rồi, để hôm nay ta phục vụ chàng nhé"
Nói xong Nhã Phi đan các ngón tay của mình vào 2 tay của Tiêu Viêm rồi sau đó phi nước kiệu dồn dập, thể của Nhã Phi không ngừng chuyển động, hết đẩy tới đẩy lui, sau đó lại xoay vòng tròn. Cặp vếu khủng không ngừng lắc lư theo các chuyển động mê người của Nhã Phi.
Bên dưới, Tiêu Viêm cũng phối hợp dùng mông dập ngược c-c lên, cắm sâu vào trong l-n của Nhã Phi.
Cưỡi 1 hồi Nhã Phi kéo Tiêu Viêm ngồi dậy, ghì chặt đầu Tiêu Viêm vào vú của mình và nói
"Bú thiếp đi, thiếp thích được vừa cưỡi ngựa vừa được bú"
Thế là Tiêu Viêm ngậm đầu ti của Nhã Phi bú lấy bú để. Bú vì biết ngày mai không còn gì để bú.
"Chàng bú làm thiếp sướng quá, thiếp sắp lên đỉnh rồi chàng ơi, thiếp ra nha, nha, nhaaaaaaaaa"
"Á, thiếp ra rồi, chàng sắp xong chưa?"
Nhã Phi vừa dứt lời thì mới thấy hình như mình hỏi có bằng thừa, vì bên dưới l-n nàng đã cảm nhận được 1 luồng dịch nóng ấm cuồn cuộn bắn sâu vào bên trong, làm cho cơn sướng khoái của nàng thêm phần tuyệt diệu.
Nằm đè xuống người Tiêu Viêm, Nhã Phi nhẹ nhàng đặt lên môi Tiêu Viêm 1 nụ hôn hạnh phúc. Cả 2 thả lỏng ôm chặt lấy nhau, c-c dù mềm đi nhưng vẫn còn nằm yên trong l-n. Cả 2 thiếp đi lúc nào không biết.
Không biết là bao nhiêu lâu sau, cả 2 tỉnh lại.
"Aa, không đùa với ngươi nữa." Dưới hắc bào tiếng hít thở thoáng có chút dồn dập, làm cho Nhã Phi môi hồng hiện lên một nét cười đắc ý, nàng rất thích làm cho vị thiếu niên lãnh tĩnh có chút quá phận này, tại trước mặt nàng lộ ra cái ngây ngô cùng thẹn thùng vốn nên có.
"Tiêu Viêm đệ đệ, ta rất chờ mong, khi ngươi trở lại Ô Thản Thành sẽ đạt tới cái loại cấp bậc nào!" Trên ngọc dung nét cười quyến rũ đột nhiên thu lại, Nhã Phi nhẹ giọng nói.
"Ta cũng rất chờ mong."
Mỉm cười, Tiêu Viêm ngẩng đầu nhìn thị nữ đang bước nhanh tới bên ngoài tấm màn, chậm rãi ngồi dậy, khoát tay áo, cười nói:"Ta đi, cuối cùng cũng phải một lần cáo biệt ngươi tại đây."
Uyển chuyển động thân, Nhã Phi cười tủm tỉm đứng trước người Tiêu Viêm, nhìn thiếu niên đã quen biết một hai năm, mặc dù giữa hai người quan hệ phần lớn là hợp tác tính toán, bất quá đối với thiếu niên lãnh đạm nhỏ hơn mình vài tuổi này, Nhã Phi trong lòng lại cảm thấy có một loại yêu thích, cũng không giống như là tình cảm nam nữ, ngược lại rất giống một loại tình cảm tỷ đệ.
Vươn ngọc thủ, Nhã Phi nhẹ nhẹ vỗ bả vai Tiêu Viêm, trong nhãn đồng linh động thoáng một chút quan tâm:"Bảo trọng!"
Mắt ngẩng lên, Tiêu Viêm bình tĩnh nhìn vị đại mỹ nhân tại Ô Thản Thành cơ hồ không người nào không biết này, đột nhiên khẽ cười tiến lên, cánh tay vươn ra đột ngột ôm lấy vòng eo mê người.
Cánh tay ôm lấy vòng eo hoàn mỹ mà không biết bao nam nhân ở Ô Thản Thành thèm thuồng, Tiêu Viêm có thể cảm nhận được lúc hắn ôm Nhã Phi, thân thể nàng chợt hơi cứng lại, một lát sau mới có thể hồi phục nhu nhuyễn.
Ngẩn ngơ đứng một chỗ, Nhã Phi bị động tác "cáo biệt" đặc thù của Tiêu Viêm làm cho mặt ngà ửng hồng, bất quá cũng may Tiêu Viêm vẫn không có manh động thêm một bước nữa, nếu không nàng thật đúng là tưởng rằng, tiểu gia hỏa này có phải hay không sắc tâm đột nhiên nổi lên.
" Nhã Phi tỷ, bảo trọng! Ta biết thân phận của ngươi hẳn không chỉ là một thủ tịch phách mại sư, bất quá, ta vẫn muốn phi thường cẩn thận nhắc nhở một câu." Đặt cằm lên vai Nhã Phi, Tiêu Viêm hít lấy hương thơm nhàn nhạt toả ra từ cơ thể nàng, khóe miệng nổi lên một nét trêu tức:"Sau này nghìn vạn lần không nên để nam nhân khác ôm ngươi như vậy, bởi vì trừ ta ra, nam nhân khác lúc ôm ngươi, trong đầu khẳng định là nghĩ cách làm thế nào để đem ngươi lên giường!"
Nghe vậy, Nhã Phi ngẩn ra, mặt ngọc chợt hiện lên một tầng ửng đỏ mê người, sẵng giọng: "Tiểu tử kia, cũng dám giễu cợt ta, ta sợ rằng chỉ ngươi mới là nghĩ như vậy!"
"Ha ha." Cười lớn hai tiếng, Tiêu Viêm cũng không tham luyến vòng eo mềm mại trong tay nữa, không chút lưu luyến thu hồi, bàn tay giơ giơ lên, trực tiếp xoay người bước đi.
"Nhã Phi tỷ, hẹn gặp lại! Một năm sau gặp lại!"
Cười khẽ một tiếng, Tiêu Viêm đi tới bên cạnh thị nữ lúc này bởi vì động tác thân mật của hắn cùng Nhã Phi mà trợn mắt há hốc mồm, cười tủm tỉm lấy kim sắc tạp phiến cùng hai cái giới chỉ, nhẹ giọng nói một câu cám ơn, sau đó cũng không quay đầu lại bước thẳng ra ngoài.
Nhìn bóng lưng từ từ biến mất tại chỗ rẽ, Nhã Phi trên mặt ửng đỏ mới từ từ lặn xuống, ngọc thủ vuốt nhẹ chỗ Tiêu Viêm chạm vào, tựa hồ có một luồng nhiệt ấm áp lưu lại, cảm giác khác thường làm cho đầu ngón tay Nhã Phi cảm thấy tê dại.
"Thật đúng là cái tiểu tử sắc đảm bao thiên, bất quá, ta thật sự rất chờ mong ngươi trở về, đồng bọn hợp tác tốt như vậy, ta cũng không muốn mất đi, hơn nữa... Ta cũng rất tò mò, lúc trở về, ngươi có thể leo lên đến mức độ nào?"
Tiêu viêm tiến tới ôm ghì lấy Nhã Phi.
"Lần này đi lâu như vậy, không được thường xuyên thân mật với Nhã Phi tỷ tỷ nữa, quả thật là đáng tiếc lắm a. Ta sẽ nhớ tỷ tỷ lắm"
"Ta cũng nhớ nhà ngươi lắm, xưa nay chưa ai đem đến cho ta cảm xúc mãnh liệt, sung sướng tột cùng như nhà ngươi, lần này đi xa cố gắng thành cường giả, sau này về chung 1 nhà với ta nha"
"Nhất định, nhà ngươi sau này cũng không được gần gủi đàn ông nào khác nữa nhé, nếu không thì ta sẽ lật tung cả gia tộc Mễ Đặc Nhĩ nhà ngươi đấy".
"Nhân tại giang hồ, thân bất do kỉ Viêm Đệ ơi, trừ phi sau này Viêm đệ trở thành 1 chỗ dựa bất khả xâm phạm cho ta"
"Nhất định, Tiêu Viêm ta xưa nay nói được, làm được"
"Thôi, giờ ta muốn ôn bài trước lúc đi xa cái đã"
Vừa xoa nắn cặp đào tiên của Nhã Phi, Tiêu viêm vừa bình luận
"Vào Ma thú sơn mạch chắc chắn là không có cơ hội thưởng thức 2 quả bưởi căng mộng như vầy rồi, hic, tiếc quá"
Tiêu Viêm mạnh bạo dùng 2 tay xé rách toàn bộ áo trên của Nhã Phi, sau đó vòng ra sau, vươn tay lên phía trước bóp mạnh cặp vếu của Nhã Phi.
Từ phía sau, Tiêu viêm hôn dọc từ cổ Nhã Phi hôn dần xuống dưới lưng, rồi xuống mông Nhã Phi. Tiện tay lột nốt phần váy còn vướng víu tại đó ném luôn xuống đất.
Tiêu Viêm liếm vòng qua cả hậu môn rồi thọc lưỡi sâu vào trong âm hộ của Nhã Phi, 2 tay không ngừng vuốt dọc lên dọc xuống đùi của Nhã Phi.
"Thích quá chàng ơi, đưa lưỡi sâu vào l-n thiếp đi, thiếp sướng", Nhã Phi rên rỉ.
Bú một hồi thấy nước l-n Nhã Phi đã ra lênh láng, Tiêu Viêm liền đứng dậy lột đồ và đưa c-c nhẹ nhàng từ phía sau đâm lút dần vào cái l-n trắng hồng, ẩm ướt của Nhã Phi.
Tiêu Viêm ôm chặt eo Nhã Phi phi nước đại nắc điên cuồng vào l-n Nhã Phi
"Chịch nàng sướng quá, nhớ nghe lời ta bảo quản cái l-n cho tốt chờ ta về chịch tiếp nha"
"Dạ, hự, á, á , á, á, á, á, á, á, á, á, á, á, á"
Tiếp đó Tiêu Viêm đẩy Nhã Phi tới sát cửa sổ, kéo 1 chân Nhã Phi gác lên vai mình, sau đó đẩy sâu dương vật theo thế ngang vào người Nhã Phi. Cái đầu thì cúi xuống tìm cách mút ti của Nhã Phi.
Dập 1 lúc thì Tiêu Viêm đưa nốt chân còn lại của Nhã Phi lên vai, sau đó chuyển qua tư thế bế làm bộ ngực Nhã Phi nảy lên nảy xuống không ngừng theo từng nhịp dập của Tiêu Viêm.
Vừa bế vừa đ- Nhã Phi, Tiêu Viêm đưa nhã phi tới gần giường. Sau đó giữ nguyên c-c trong l-n nhã Phi và đè Nhã Phi xuống giường. 2 chân Nhã Phi vẫn còn gác nguyên trên vai tiêu Viêm.
Nhã Phi đã lên giường, Tiêu Viêm bắt đầu từ từ rút c-c ra, gần hết thì lấy đà dập 1 cái thật mạnh vào sâu trong người Nhã Phi.
"Thích quá chàng ơi, mạnh nữa đi chàng, Thiếp sướng quá"
Để tiêu Viêm dập 1 lúc thì Nhã Phi dùng đấu khí, bung sức dùng 2 tay vật vòng Tiêu Viêm qua đầu mình, sau đó phối hợp lộn theo Tiêu Viêm, l-n vẫn ngậm chặt c-c trong quá trình nhào lộn đó (ở ngoài gãy mẹ nó chim)
Lật ngược thế cờ xong, Nhã Phi liền chuyển qua tư thế cưỡi ngựa.
"Mai chàng đi rồi, để hôm nay ta phục vụ chàng nhé"
Nói xong Nhã Phi đan các ngón tay của mình vào 2 tay của Tiêu Viêm rồi sau đó phi nước kiệu dồn dập, thể của Nhã Phi không ngừng chuyển động, hết đẩy tới đẩy lui, sau đó lại xoay vòng tròn. Cặp vếu khủng không ngừng lắc lư theo các chuyển động mê người của Nhã Phi.
Bên dưới, Tiêu Viêm cũng phối hợp dùng mông dập ngược c-c lên, cắm sâu vào trong l-n của Nhã Phi.
Cưỡi 1 hồi Nhã Phi kéo Tiêu Viêm ngồi dậy, ghì chặt đầu Tiêu Viêm vào vú của mình và nói
"Bú thiếp đi, thiếp thích được vừa cưỡi ngựa vừa được bú"
Thế là Tiêu Viêm ngậm đầu ti của Nhã Phi bú lấy bú để. Bú vì biết ngày mai không còn gì để bú.
"Chàng bú làm thiếp sướng quá, thiếp sắp lên đỉnh rồi chàng ơi, thiếp ra nha, nha, nhaaaaaaaaa"
"Á, thiếp ra rồi, chàng sắp xong chưa?"
Nhã Phi vừa dứt lời thì mới thấy hình như mình hỏi có bằng thừa, vì bên dưới l-n nàng đã cảm nhận được 1 luồng dịch nóng ấm cuồn cuộn bắn sâu vào bên trong, làm cho cơn sướng khoái của nàng thêm phần tuyệt diệu.
Nằm đè xuống người Tiêu Viêm, Nhã Phi nhẹ nhàng đặt lên môi Tiêu Viêm 1 nụ hôn hạnh phúc. Cả 2 thả lỏng ôm chặt lấy nhau, c-c dù mềm đi nhưng vẫn còn nằm yên trong l-n. Cả 2 thiếp đi lúc nào không biết.
Không biết là bao nhiêu lâu sau, cả 2 tỉnh lại.
"Aa, không đùa với ngươi nữa." Dưới hắc bào tiếng hít thở thoáng có chút dồn dập, làm cho Nhã Phi môi hồng hiện lên một nét cười đắc ý, nàng rất thích làm cho vị thiếu niên lãnh tĩnh có chút quá phận này, tại trước mặt nàng lộ ra cái ngây ngô cùng thẹn thùng vốn nên có.
"Tiêu Viêm đệ đệ, ta rất chờ mong, khi ngươi trở lại Ô Thản Thành sẽ đạt tới cái loại cấp bậc nào!" Trên ngọc dung nét cười quyến rũ đột nhiên thu lại, Nhã Phi nhẹ giọng nói.
"Ta cũng rất chờ mong."
Mỉm cười, Tiêu Viêm ngẩng đầu nhìn thị nữ đang bước nhanh tới bên ngoài tấm màn, chậm rãi ngồi dậy, khoát tay áo, cười nói:"Ta đi, cuối cùng cũng phải một lần cáo biệt ngươi tại đây."
Uyển chuyển động thân, Nhã Phi cười tủm tỉm đứng trước người Tiêu Viêm, nhìn thiếu niên đã quen biết một hai năm, mặc dù giữa hai người quan hệ phần lớn là hợp tác tính toán, bất quá đối với thiếu niên lãnh đạm nhỏ hơn mình vài tuổi này, Nhã Phi trong lòng lại cảm thấy có một loại yêu thích, cũng không giống như là tình cảm nam nữ, ngược lại rất giống một loại tình cảm tỷ đệ.
Vươn ngọc thủ, Nhã Phi nhẹ nhẹ vỗ bả vai Tiêu Viêm, trong nhãn đồng linh động thoáng một chút quan tâm:"Bảo trọng!"
Mắt ngẩng lên, Tiêu Viêm bình tĩnh nhìn vị đại mỹ nhân tại Ô Thản Thành cơ hồ không người nào không biết này, đột nhiên khẽ cười tiến lên, cánh tay vươn ra đột ngột ôm lấy vòng eo mê người.
Cánh tay ôm lấy vòng eo hoàn mỹ mà không biết bao nam nhân ở Ô Thản Thành thèm thuồng, Tiêu Viêm có thể cảm nhận được lúc hắn ôm Nhã Phi, thân thể nàng chợt hơi cứng lại, một lát sau mới có thể hồi phục nhu nhuyễn.
Ngẩn ngơ đứng một chỗ, Nhã Phi bị động tác "cáo biệt" đặc thù của Tiêu Viêm làm cho mặt ngà ửng hồng, bất quá cũng may Tiêu Viêm vẫn không có manh động thêm một bước nữa, nếu không nàng thật đúng là tưởng rằng, tiểu gia hỏa này có phải hay không sắc tâm đột nhiên nổi lên.
" Nhã Phi tỷ, bảo trọng! Ta biết thân phận của ngươi hẳn không chỉ là một thủ tịch phách mại sư, bất quá, ta vẫn muốn phi thường cẩn thận nhắc nhở một câu." Đặt cằm lên vai Nhã Phi, Tiêu Viêm hít lấy hương thơm nhàn nhạt toả ra từ cơ thể nàng, khóe miệng nổi lên một nét trêu tức:"Sau này nghìn vạn lần không nên để nam nhân khác ôm ngươi như vậy, bởi vì trừ ta ra, nam nhân khác lúc ôm ngươi, trong đầu khẳng định là nghĩ cách làm thế nào để đem ngươi lên giường!"
Nghe vậy, Nhã Phi ngẩn ra, mặt ngọc chợt hiện lên một tầng ửng đỏ mê người, sẵng giọng: "Tiểu tử kia, cũng dám giễu cợt ta, ta sợ rằng chỉ ngươi mới là nghĩ như vậy!"
"Ha ha." Cười lớn hai tiếng, Tiêu Viêm cũng không tham luyến vòng eo mềm mại trong tay nữa, không chút lưu luyến thu hồi, bàn tay giơ giơ lên, trực tiếp xoay người bước đi.
"Nhã Phi tỷ, hẹn gặp lại! Một năm sau gặp lại!"
Cười khẽ một tiếng, Tiêu Viêm đi tới bên cạnh thị nữ lúc này bởi vì động tác thân mật của hắn cùng Nhã Phi mà trợn mắt há hốc mồm, cười tủm tỉm lấy kim sắc tạp phiến cùng hai cái giới chỉ, nhẹ giọng nói một câu cám ơn, sau đó cũng không quay đầu lại bước thẳng ra ngoài.
Nhìn bóng lưng từ từ biến mất tại chỗ rẽ, Nhã Phi trên mặt ửng đỏ mới từ từ lặn xuống, ngọc thủ vuốt nhẹ chỗ Tiêu Viêm chạm vào, tựa hồ có một luồng nhiệt ấm áp lưu lại, cảm giác khác thường làm cho đầu ngón tay Nhã Phi cảm thấy tê dại.
"Thật đúng là cái tiểu tử sắc đảm bao thiên, bất quá, ta thật sự rất chờ mong ngươi trở về, đồng bọn hợp tác tốt như vậy, ta cũng không muốn mất đi, hơn nữa... Ta cũng rất tò mò, lúc trở về, ngươi có thể leo lên đến mức độ nào?"