Tiêu Viêm Phong Lưu

Chương 203 : Tấn cấp! Lên đường

Ngày đăng: 01:55 27/06/20

" Cót két …"
Trong lúc cửa phòng đang chập chờn ánh đèn, bị nhẹ nhàng đẩy ra, Tiêu Viêm hung hăng lắc lắc đầu, đem men say trong đầu đẩy ra ngoài, trở người đóng cửa phòng, xiêu vẹo đi tới đặt mông ngồi xuống giường.
" Hô …" Nhẹ thở ra một hơi rượu, bàn tay nhẹ nhẹ sờ đầu, không khỏi có chút cười khổ, bởi vì biết ngày mai Mình rồi đi, cho nên bị Đại ca và nhị ca ép uống hơi nhiều, Nếu không phải là ngày mai còn phải đi, có lẽ đêm nay chắc chắn không say không về.
Bỏ giày ra, tiêu Viêm ngồi xếp bằng, hai tay kết ấn tu luyện, hô hấp trở nên vững vàng, một lúc sau, một đoàn nước từ trong miệng Tiêu Viêm bắn ra ngoài.
Đem rượu trong cơ thể đẩy ra, Tiêu Viêm bây giờ mới cảm giác đầu óc thanh tỉnh rất nhiều, ngồi xếp bằng trên giường trầm ngâm một lát. ngón tay đột nhiên bắn vào giới chỉ, nhất thời quang mang trong phòng sáng lên, trong nháy mắt ảm đạm, mà trong nháy mắt này, đang ở giữa không trung là một đóa hoa sen màu xanh, trôi nổi giữa không trung, sau đó đứng yên bất động.
Nhìn thanh liên giống như một Tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, đôi mắt Tiêu Viêm hiện lên sự hưng phấn, bàn tay khẽ vung lên, làm cho Thanh liên hạ xuống, sau đó thân hình nhảy lên, ngồi vững vàng trên tòa Hoa sen.
Sức nặng của thân thể Tiêu Viêm, làm cho đài sen giảm xuống, bất quá cuối cùng chậm rãi yên ổn. Mông tiếp xúc với đài sen, một cỗ năng lượng ấm áp, chậm rãi thẩm thấu qua da, thân thể Tiêu viêm tiếp xúc,làm cho thân thể thư sướng, Tiêu Viêm hít dài một hơi.
Hai tay lần nữa bày ra kết ấn, Đôi mắt Tiêu Viêm từ từ nhắm lại, sau một lát. Tiến nhập trạng thái tu luyện.
Lúc Tiêu Viêm tiến vào trạng thái tu luyện, một vòng quang mang màu xanh, đột nhiên từ trong đài sen bay lên, cuối cùng đem Tiêu Viêm bao bọc lại.
Tâm thần từ từ chìm vào trong cơ thể, vẫn như cũ là quán tính đi đến vị trí xoáy tụ trong tiểu phúc, tâm thần tại nơi khí tụ màu tím quét qua, Tiêu Viêm thoáng có chút kinh ngạc, phát hiện tại dùng khí xoáy tụ dĩ nhiên đã có mười bốn đạo chất lỏng màu tím tồn tại.
" Không nghĩ tới giai đoạn này chậm rãi tu luyện không ngờ lại ngưng tụ ra một giọt chất lỏng năng lượng …" Tiêu Viêm sợ hãi một phen, Tâm thần vừa động, một lũ Đấu khí màu tím ngưng tụ trong xoáy tụ phân hóa ra, sau đó chậm rãi đên lộ tuyến các kinh mạch, rồi bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Lúc công pháp bắt đầu di chuyển, phía trong căn phòng, trong thiên địa từng đợt Hỏa thuộc tính đột nhiên ở trên đài sen bạo liệt đi đến, nhưng hỏa thuộc tính tiếp xúc đến đài sen, thể tích đột nhiên cấp tốc thu nhỏ lại,đợi đến khi chúng nó thuận lợi thông qua quang mang Thanh liên, dĩ nhiên thể tích chỉ còn lại rất nhỏ.
Mặc dù thể tích giảm nhiều, nhưng chỉ cần quan sát, có thể phát hiện năng lượng của Hỏa thuộc tính rõ ràng tinh thuần hơn rất nhiều...Tại nơi thuộc tính năng lượng màu vàng nhạt, tựa hồ vẫn mơ hồ trộn lẫn tạp chất, mắt thường khó có thể phát hiện được đó là một ít năng lượng quang mang màu xanh ….
Hiển nhiên, Đó chính là năng lượng màu xanh phát ra, hẳn lúc trước thiên địa hỏa thuộc tính thông qua quang mang thanh liên liền bị chế luyện vào..
Trải qua quang mang thanh liên luyện hóa, từng đợt vàng nhạt trộn lẫn năng lượng hỏa thuộc tính. Bắt đầu theo hô hấp của Tiêu Viêm, cuồn cuộn không ngừng tiến vào bên trong thân thể..
Đạo năng lượng thứ nhất tiến vào trong kinh mạch tiêu viêm, Tiêu viêm đang vận chuyển đấu khí rõ ràng sửng sốt một hồi, kiểm tra thân thể, thấy Đấu khí màu vàng nhạt cùng với năng lượng màu xanh cơ hồ khó có thể phát hiện.
Tâm thần nghi hoặc nhìn thiên địa hỏa tinh thuần năng lượng. Tiêu Viêm phân hóa ra Đấu khí Tử hỏa, thử dò xét, sau đó bao vây lại, từ từ luyện hóa.
Tiến hành luyện hóa, khuôn mặt hiện lên vẻ mừng rỡ. Trong khi luyện hóa, Tiêu Viêm vui mừng ngạc nhiên phát hiện, năng lượng màu xanh tinh khiết đến mức không thể tinh khiết hơn, thậm chí không cần Tiêu Viêm lần nữa luyện hóa, trực tiếp tiến vào dòng xoáy tụ.
" Năng lượng màu xanh …..Hẳn là do Thanh liên mang lại?Khó trách tinh khiết như thế, trải qua Đại địa chi hỏa cả ngàn năm rèn luyện, không tinh khiết mới là lạ.." Trong lòng rất nhanh đoán được xuất xứ của năng lương màu xanh, Tâm thần Tiêu Viêm nhất thời mừng rỡ như điên, Khó trách, Dược lão khen đóa hoa sen này không dứt miệng, loại này cung cấp năng lượng cuồn cuộn có thể không cần luyện hóa này, thật là giảm được bao nhiêu thời gian tu luyện a.
" Thứ tốt a.." Trong lòng mừng thầm thì thào một tiếng, Tiêu Viêm nhanh chóng ổn định tâm thần, Sau đó bắt đầu tiến vào cơ thể đem năng lượng màu vàng cùng với Năng lượng màu xanh chia lìa ra.
Vì được Năng lượng màu xanh bảo hiểm, Tiêu viêm đem vận chuyển trong kinh mạch một vòng, vẫn chưa phát hiện ra dị trạng, lúc này mới quán chú tiến thẳng vào xoáy tụ, mà Năng lượng màu vàng nhạt, bởi vì độ tinh khiết không đồng nhất, cuối cùng luyện hóa rồi mới quán chú vào xoáy tụ.
Đã xác định phân công tu luyện, xoáy tụ năng lương trong cơ thể Tiêu Viêm đang cấp tốc tràn đầy.
Đêm hôm khuya khoắt tu luyện, vẫn duy trì cho đến ánh bình minh lên rồi mới ngừng lại.
Cuối cùng tất cả các năng lượng được quán chú tiến vào dòng xoáy tụ, Tiêu Viêm thở dài một hơi, vừa muốn thu công trạng thái, Xoáy khí màu tím ở tiểu phúc đột nhiên run lên.
Bị bất thình thình run rẩy, kinh ngạc một chút, Tiêu Viêm vội vàng đem Tâm thần dò xét bên ngoài dòng xoáy tụ, nhất thời có chút vui mừng và ngạc nhiên, một giọt nhỏ chất lỏng năng lượng màu tím, dĩ nhiên là đang chậm rãi thành hình.
" Rốt cục muốn ngưng tụ thành mười lăm giọt sao?" Nhìn năng lượng chất lỏng màu tím đang chuẩn bị thành hình, Tiêu Viêm mừng rỡ, vội vàng duy trì ổn định tâm thần, chậm rãi chờ giọt chất lỏng thứ mười lăm chậm rãi thành hình.
Bình tĩnh nhìn xoáy tụ, giờ phút này chợt nổi lên từng đợt ba động, mà ở vị trí trung tâm thật nhỏ một giọt chất lỏng màu tím đang xoay tròn.
Chất lỏng xoay tròn cực kỳ có tiết tấu, ở bên trong xoáy tụ là sung túc Đấu khí, cũng không ngừng dũng mãnh lao tới.
" Đinh.." Một khắc thời gian, tựa hồ một tiếng động nhỏ vang lên, lặng lẽ từ dòng xoáy tụ truyền ra.
Mà theo thanh âm vang lên, Ba động đang kịch liệt trong xoáy tụ cũng chậm rãi bình tĩnh xuống.
Mà một chất lỏng năng lượng màu tím chậm rãi tiến vào trong đó, cùng với mười bốn giọt chất lỏng năng lượng giống như con cá nhỏ nghịch ngợm ở trong dòng khí xoáy tụ.
Lúc giọt năng lượng mười lăm thành hình một lát, Thân thể Tiêu Viêm cũng rung lên, ở một khắc này, Hắn có thể cảm giác rõ ràng được, Dòng khí xoáy tụ đã dung nạp đến cực hạn. Một lần nữa khuếch trương lên rất nhiều, cơ thể có chút trầm trọng nay đã nhẹ hơn rất nhiều, Lực lượng ẩn chứa trong cơ thể giờ khắc này tự nhiên tăng vọt lên rất nhiều …
Cảm nhận được thân thể có biến hóa, Trong lòng Tiêu Viêm minh bạch, hiện tại Hắn đã trở thành Nhị tinh Đấu sư!
Con ngươi đen kịt chậm rãi mở ra, tử quang hiện lên rồi biến mất, Tiêu Viêm thở nhẹ một hơi, kết ấn trong tay buông xuống, thân thể nhảy xuống khỏi Đài sen.
Đứng bên cạnh Đài sen, Tiêu Viêm vẫn như cũ nhìn hoàn mỹ hoa sen màu xanh, không nhịn được cười lên, cẩn thận thu vào giới chỉ, sau đó nhìn qua sắc trời tờ mờ sáng, không khỏi có chút ngạc nhiên nói:" Không ngờ trời đã sáng?"
Duỗi cái lưng hơi mỏi, Tất cả các khớp xương kêu lên, Tiêu Viêm đi tới cạnh giường, đem Huyền trọng xích nhẹ nhàng đeo sau lưng, nhẹ giọng nói:" Đã đến lúc phải đi a!"
Trên lưng là Huyền trọng xích, Tiêu Viêm đi tới cạnh bàn, trầm ngâm một lát, từ giới chỉ lấy ra một lượng lớn cực phẩm dược chữa thương bỏ lên bàn, sau đó lấy ra một đống cổ quái đan dược, cuối cùng cầm một bình nhỏ trong đó là Ba mươi hạt Hồi khí đan.
Đoạn thời gian này ở Thạch Mạc Thành, Tiêu Viêm biết ở chỗ này cũng có bán thuốc chữa thương, bất quá số lượng cực kỳ ít, hơn nữa chất lượng cũng không tốt lắm, chính Mình hiện tại thời gian có chút vội vàng, bất quá chừng ấy thuốc chữa thương cũng đủ cho Mạc thiết dong binh đoàn dùng một thời gian, nếu như thuận lợi, Hắn có thể rất nhanh trở về, đến lúc đó thì sẽ cấp cho Mạc thiết dong binh đoàn một chút lễ vật.
Đem tất cả mọi thứ dọn dẹp,Tiêu Viêm mới vỗ tay cười, Lưng đeo Huyền trọng xích, chậm rãi đi tới cửa, mở cửa phòng, nhanh chóng di ra ngoài.
Sắc trời bên ngoài lúc này có chút hôn ám, phía xa chân trời, lộ ra một chút ánh sáng mặt trời.
Đóng kỹ cửa phòng, Tiêu Viêm vừa mới đi được vài bước, thì nghe thanh âm của Thanh Lân kêu gọi.
" Thiếu gia … Ngài phải đi sao?"
Khẽ thở dài một hơi, Tiêu Viêm nhìn bóng dáng nhỏ ở cuối con đường nhỏ,chân chậm rãi bước qua, bàn tay nhẹ nhàng xoa cái đầu nhỏ của Thanh Lân, mỉm cười nói:" Nha đầu. Ta có việc trọng yếu phải làm,cho nên không thể ở lại cùng ngươi được "
Thanh Lân mở to cặp nhãn đồng màu lục, nhìn Trước mặt Tiêu Viêm đang ấm áp cười, thấp giọng nói: " Ngài có còn trở về không?"
" Đương nhiên còn phải trở về chứ, Thanh Lân phải cố gắng đợi ta nha" Ngồi xổm người xuống, Tiêu Viêm nhìn Song đầu Hỏa linh xà đang ở trong tay áo Thanh Lân, khẽ cười, ngước mắt lên, nhẹ giọng nói:" Nhớ kỹ lời của Ta, chỉ cần mình có thể sống thì không cần quan tâm ánh mắt của người nào, nếu như không thích thì lựa chọn không nhìn nghe không?"
" Vâng." Dùng sức gật cái đầu nhỏ, con ngươi màu bích lục của Thanh Lân có một tầng sương mù.
" Ta đi, Hướng hai vị ca ca nói Ta xin lỗi " Đứng dậy, Tiêu Viêm xoay người, hướng phía ngoại viện đi đến, thân thể cao lớn, lưng đeo Huyền trọng xích, Bóng lưng kia nhìn qua thật sự là Hào hiệp.
Đứng ở đường nhỏ, Thanh Lân nhìn bóng lưng kia chậm rãi biến mất, bàn tay khẽ vuốt đầu của Song đầu hỏa linh xà, nhẹ giọng nói:" Nhất định phải trở về
nga …?"
Trên một tầng lầu của Dong binh đoàn, Tiêu Lệ chống cằm nhìn bóng lưng thiếu niên đang đi xa, khóe miệng nhếch lên, cười nói:" Tiểu tử này, Nhiều năm như vậy..Vẫn cứ tính tình này.."
" Aa " tiêu Đỉnh dựa lưng vào cây cột bên cạnh, khẽ cười cười, Ánh mắt nhìn bóng lưng thiếu niên đeo Trong xích lẩm bẩm nói:" Tiểu tử kia thật sự càng ngày càng mạnh a, xem ra chúng ta cũng phải cố gắng. Nếu không sau này chỉ có thể đi phía sau Hắn a …"
Trên nhà cao tầng, Hai người nhìn nhau, đều cất tiếng cười to.