Tìm Kiếm Nam Chính
Chương 13 : Vương gia phúc hắc trộm tâm kế (7)
Ngày đăng: 21:52 21/04/20
Edit & Beta-r: Dương_Mitanovlia
Ngoài phòng tiếng sấm ầm ầm vang lên, từng tia sáng trắng rạch dài trên bầu trời u ám.
Phong Húc khẽ nhíu mày, vươn hai tay đỡ lấy thân thể mềm nhũn muốn ngã xuống của Hạ Lưu.
Tay dùng chút lực, hắn bế người vào trong phòng ngủ rồi đặt lên nhuyễn tháp.
Khuôn mặt nữ tử trong ngực không còn chuyết huyết sắc, đôi môi trắng bệt như màu da cứ khép khép mở mở, nhưng lại không thể nghe được nàng đang muốn nói gì.
Phong Húc cúi đầu nhìn thoáng qua Hạ Lưu, bây giờ nàng giống như một chú chó con bị chủ nhân vứt bỏ nào chỉ có thể trốn trong lòng hắn run rẩy. Nào còn tư thái mị hoặc quyến rũ nữa như lúc trước.
Đặt Hạ Lưu nằm trên tháp xong, Phong Húc liền rút tay để gọi cung nữ đi vào thay áo cho nàng thì ống tay áo của hắn lại bị kéo mạnh.
"Vương gia..."
Cho dù đã hôn mê, nàng vẫn run rẩy, vô thức cất giọng khàn khàn gọi hắn.
Không còn cách nào khác, Phong Húc đành phải ngồi xuống, mặc cho bản thân bị Hạ Lưu giữ lại.
"Vương gia... Phải... Cẩn thận..."
Nàng lặp đi lặp lại, giọng nói ngày càng nhỏ, sau cùng chỉ còn lại tiếng rên rỉ mơ hồ.
Lông mi của Phong Húc rất dài, khiến cho đuôi mắt càng tăng thêm phần mị hoặc. Bây giờ hắn cúi đầu nhìn nữ tử yếu ớt nằm ở đó, bàn tay nâng lên, dịu dàng vuốt nhẹ vầng trán của nàng.
Bàn tay hắn lành lạnh, nhưng khi đặt trên da thịt đang nóng sốt của nàng lại cảm thấy nóng đến kinh người. Mà Hạ Lưu thì cảm thấy rất thoải mái, cả người cũng trở nên ngoan ngoan hơn.
Đôi mày Phong Húc nhăn nhăn, trong mắt lóa lên tia khó xử khi nhìn bộ đồ thái giám mà Hạ Lưu đang mặc trên người. Châm chước một lát, hắn nhanh chóng đứng dậy đi lấy một bộ thường phục của mình ra.
Từ trước tới nay bản thân hắn không thích có người hầu hạ bên cạnh, vì vậy mà trong căn phòng cũng chỉ có hắn và Hạ Lưu, nên cũng không sợ kẻ khác sẽ phát hiện ra dấu vết gì.
Hắn không tin bất cứ ai,mọi việc do chính tay mình làm hắn mới cảm thấy thấy an tâm. Kể cả... Người thân chung một dòng máu thì vẫn có thể đâm một nhát sau lưng ngươi, huống hồ chỉ là thuộc hạ?
Huống chi thân phận bây giờ của Hạ Lưu là phi tần của Thái tử. Nếu bị nội gián phát hiện thì sẽ gặp rất nhiều rắc rối.
Vẻ mặt Phong Húc bình thản nâng thắt lưng của Hạ Lưu, cởi hết áo ngoài của nàng ra. Bây giờ trên người nàng chỉ còn một tầng áo lót mỏng manh nhuộm máu loang lỗ, lại bởi vì thấm đẫm nước mưa mà dít sát cơ thể, lộ rõ từng đường cong mê người.
Nhưng là vì hắn, cả đời nàng liền thay đổi.
Mười hai tuổi thì vào thanh lâu học cách quyến rũ đàn ông, học cách giết người, học cách gạt người, làm sao còn có dáng vẻ của một cô nương chứ?
Phong Húc khẽ thở dài nhìn nàng, bàn tay vỗ nhẹ lên đùi mình.
Vẻ mặt Hạ Lưu chấn động, giống như nhiều năm trước vừa được Phong Húc thu dưỡng, nàng quỳ một chân xuống, tựa đầu lên đùi hắn.
"Ngoan." Ngón tay Phong Húc trắng đến mức gần như mang bệnh vuốt ve mái tóc đen như mực của nàng.
"Thế lực của Thái tử càng lúc càng lớn, hắn chắc chắn rất muốn giam giữ ta, sau đó mới giết ta giải hết mối hận trong lòng."
Hắn cười khẽ, tiếp tục chậm rãi nói chuyện.
"A Lưu, nếu ngày mai ta chết , ngươi cứ ở trong cung an ổn làm phi tần Thái tử. Sau này hắn đăng cơ , ngươi cũng có thể trở thành một cung phi có địa vị cao quý."
Phong Húc đưa mắt nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ, nét cười nơi khóe miệng đẹp đến nổi có cảm giác không thật.
Lúc này mưa gió đã dừng, xa xa phía cuối chân trời, một tia sáng mông lung lóe lên như muốn xóa tan đêm tối.
Hạ Lưu nắm chặt lấy ống tay áo rộng lớn của hắn, không nói một câu, chỉ là không ngừng rơi lệ. .
"Sau này nếu muốn gặp ta, cứ đi tìm thủ vệ canh giữ gần Lưu Vân các, hắn là tâm phúc của ta, sẽ dẫn ngươi đến chỗ ta,."
Ruốc cuộc Phong Húc cũng nói cho nàng phương thức liên lạc, trong lòng Hạ Lưu liền thả lỏng rất nhiều. May mắn là sau này nàng không còn phải vất vả vụng trộm chạy tới đây rồi nghĩ cách dụ hắn ra nữa a.
"Được rồi, trước khi hừng đông ngươi nên trở về, đừng để bị phát hiện."
Một tay Phong Húc xoa xoa đầu nàng, một tay thì đặt tấu chương xuống mặt bàn.
"Ta cũng muốn xem một chút, lễ vật mà Thái tử cất công chuẩn bị sẽ hấp dẫn như thế nào."
Hắn đứng dậy, quay lưng về phía nàng, y phục màu xanh trên người như muốn tan hòa với bầu trời xa xăm hư vô rồi biến mất giữa nhân gian này.
[Chúc mừng cô đạt được 12 điểm hảo cảm, độ hảo cảm hiện tại là 70.]