Tìm Kiếm Nam Chính

Chương 22 : Siêu sao thích ăn quà vặt (6)

Ngày đăng: 21:52 21/04/20


Editor: Mèo lười



Sau khi hai người ăn xong bữa cơm này thì trời cũng đã tối.



Không khí giữa Hạ Lưu và Giang Thu Ngạn lúc đó có chút tùy ý, hai người vừa cười nói vừa đi đến đầu hẻm. Chỉ là lúc gần đến xe, Hạ Lưu nghe được đầu hẻm vang lên thanh âm, hơn mười phóng viên cầm máy ảnh và micro bắt đầu nhằm phía họ, bộ dáng rất giống sói đói nhìn thấy cừu non.



"Xin hỏi anh Giang Thu Ngạn anh cùng cô Hạ Lưu thực sự đang quen nhau sao?"



"Giang Thiên vương, hiện tại hai người đang chuẩn bị sinh đứa bé ra sao?"



"Hạ Lưu xin hỏi cô làm cách nào đến được với Giang Thiên vương..."



Trường hợp càng ngày càng loạn, phóng viên liều mạng xô đẩy để có thể gần với hai người hơn. Giang Thu Ngạn nhướng mày, nắm chặt cổ tay của Hạ Lưu, nhanh chóng quay đầu chạy về hướng ngõ hẻm kia. Hạ Lưu lúc này cũng không làm một con heo trì độn, phối hợp rất ăn ý với Giang Thu Ngạn nhanh chóng chạy đi.



Hạ Lưu cùng Giang Thiên Ngạn quần áo nhẹ nhàng ra trận tất nhiên chạy nhanh hơn so với những phóng viên còn bận mang theo máy ảnh, máy quay kia. Hơn nữa Giang Thu Ngạn đối với địa hình nơi này quen thuộc vô cùng, chạy qua vài đường cua liền thành công thoát khỏi đám ký giả.



"Ha ha, xong đời. Những fan nữ hâm mộ Giang Thiên vương bây giờ nhất định rất hận anh" Hạ Lưu mệt đến nổi gập người lại, trực tiếp ngồi xuống đất. Bộ dáng chật vật như vậy nhưng vẫn có thể vừa cười vừa nói một câu khiến cho lòng Giang Thu Ngạn cảm thấy ngột ngạt. Đáng tiếc câu nói kia đối với Giang Thu Ngạn không hề có lực sát thương, hắn cũng thở phì phò ngồi xổm bên góc tường, "Vốn chỉ là muốn giúp cô gây nên một trận xôn xao nhỏ, ai ngờ lại nháo lớn đến vậy"



"Xin lỗi"



Nhìn biểu tình áy náy trên mặt Hạ Lưu, Giang Thu Ngạn trái lại nhịn không được bật cười ra tiếng, bàn tay vươn ra vỗ vỗ vai Hạ Lưu, "Áy náy cái gì nha? Cô không biết tôi mỗi tuần đều bị đám chó săn kia soạn ra tin tức bát quái sao? Cùng một nữ diễn viên cùng đoàn phim ăn một bữa bị bọn họ viết thành ra mắt cha mẹ, con của tôi bị họ viết thành mỗi tháng có một đứa. Cô chỉ cần không để ý tới, qua một thời gian ngắn chuyện xấu của tôi sẽ đổi một nữ chính khác"



"Tôi làm sao có thể biết chứ? Tôi cũng không phải là fan của anh, mới lười chú ý đến những bóng hồng của anh đâu!"



"Đúng đúng đúng, cô không cú ý đến tôi nhất định sẽ không biết việc này. Cho nên vừa rồi tôi mới nói cho cô biết nha, không cần lo lắng tôi có thể bị chuyện xẩu ảnh hưởng hay không" Trên mặt Giang Thu Ngạn đều tràn đầy ý cười, đôi mắt xinh đẹp màu trà dưới ánh đèn khẽ lóe sáng. Chỉ là khi nhìn thấy hắn cười đều có một loại cảm giác ôn nhu và hạnh phúc.



"Ha ha.." Hạ Lưu ôm đầu gối cười sáng lạn, không tim không phổi hỏi hắn: "Giang Thiên vương, anh nói coi bộ dạng của chúng ta bây giờ có thể dùng thành ngữ "Chó nhà có tang" để hình dung hay không?"



Lúc này Giang Thu Ngạn không thể cười được, vẻ mặt bất đắc dĩ trả lời: "Hạ Lưu, tuy nói chúng ta là dựa vào diễn trò mà sống, nhưng ngẫu nhiên cũng nên có chút thường thức văn hóa nha!"



"Tôi chỉ là nói một cái tương tự thôi mà, là so sánh! Chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?"



"Đương nhiên là được, điều cô nói trăm phần đều đúng. Bộ dạng này của chúng ta tuyệt đối có thể dùng từ "chó nhà có tang" để hình dung!"



Hai người sau một trận nòi đùa, Giang Thu Ngạn liền đứng dậy, vươn tay với Hạ Lưu, nói: "Đứng lên đi, có khả năng bọn họ vẫn đang ở cửa ngõ canh chừng, chúng ta từ hướng khác ra bên ngoài"




Hứa Hiền vội vàng liên lạc với công ty, nhưng họ không chịu giải quyết giúp cô. Liên hệ với tòa soạn báo người đó lại trực tiếp đưa ra giá 300 vạn. Qúa hoảng loạn hắn bất chợt nghĩ đến chuyện nhờ Giang Thu Ngạn giúp đỡ, chung quy Hạ Lưu sỡ dĩ có nhiều anti fan như vậy cũng là nhờ hắn ban tặng.



Nhưng không đợi Hứa Hiền đi tìm Giang Thu Ngạn, hắn không biết từ chỗ nào tìm ra số điện thoại của Hứa Hiền gọi cho anh ta.



"Chính là... như vậy... sau đó..." Hứa Hiền hai năm rõ mười đem chuyện ngày hôm nay nói rõ ra, "Tôi chưa nói chuyện này với cô ấy, điện thoại di động của cô ấy bây giờ cũng đang ở đây, có lẽ đến bây giờ vẫn chưa biết chuyện này đã bị truyền đi"



"Khẳng định là các anti fan tìm hiểu hành trình của cô ấy sau đó mai phục sẵn ở các con đường..."



"Tôi cũng không biết tại sao hành trình của cô ấy bị tiết lộ ra, người biết được cũng chỉ có công ty đối phương và công ty chúng tôi, cùng với cô ấy nữa mà thôi!"



"Nhất định phải giấu cô ấy, về phía đoàn phim bên kia phải làm phiền Giang Thiên vương anh rồi"



Sau khi ngắt điện thoại, Hứa Hiền dứt khoát lấy pin điện thoại của Hạ Lưu ra ném vào nước, sau một lát thì đem đi lau khô và bỏ lại vị trí cũ.



Đợi đến lúc Hạ Lưu đi ra, cô nói muốn ghé đoàn phim một lát, Hứa Hiền cũng không phản đối đưa cô đi, hiếm khi không nhiều lời như trước hỏi này hỏi kia.



Đoàn phim hiện tại vẫn đang quay những cảnh đêm tối, Giang Thu Ngạn đang quay phim, Hạ Lưu liền cầm bánh ngọt an tĩnh chờ ở bên cạnh.



Đạo diễn vừa nói "cắt", Giang Thu Ngạn liền nhanh chóng chạy đến bên cạnh Hạ Lưu. Sau khi quan sát cô một phen, sắc mặt hắn có chút khó coi, mím môi không nói lời nào. Nhưng Hạ Lưu lại làm như không có chuyện gì, cười híp mắt nói bản thân gần đây không có vai diễn nên có thể nghỉ ngơi hai ngày, sau đó nhìn thấy vai diễn lần này của hắn rất nặng, liền nhẹ nhàng nói vài câu khích lệ. Cuối cùng cô đem chiếc bánh ngọt kia đưa vào tay Giang Thu Ngạn, bộ dáng không chút để ý nói: "Có người đưa cho tôi, tôi không thích ăn nên đưa cho anh"



Cô diễn rất tự nhiên, rất giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra, giống như cô thật sự chỉ tiện tay cho hắn cái bánh ngọt mà thôi.



Nhưng hắn đều biết, cái bánh ngọt này chính là loại mà trước đây hắn từng nói với cô rằng rất muốn ăn, hắn cũng biết hôm nay cô đã chịu rất nhiều ủy kuất. Trong những bức ảnh đang điên cuồng lưu truyền trên mạng hắn không nhìn thấy mặt cô, cho nên cũng không biết được cô lúc đó có khóc hay không. Nhưng những bình luận phía dưới có một vài người quá phận, cũng có một vài người nói những lời linh tinh vui sướng khiến người nghe không khỏi cảm thấy khó chịu.



Thật ra cô vẫn luôn cố gắng và rất có thiên phú, nhưng bởi vì hắn mà luôn dính vào những chuyện xui xẻo. Cô chẳng những không nói một câu oán giận gì, còn luôn luôn nói cảm ơn hắn. Cũng không biết vì sao, hắn cảm thấy trong lòng như bị cái gì đè nặng, làm cho hắn cảm thấy rất khó chịu.



[Chúc mừng bạn đạt được 10 điểm độ hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 88]



"Hạ Lưu" hắn mở miệng gọi Hạ Lưu đang xoay người chuẩn bị rời đi, trước ánh mắt kinh ngạc của cô bước lên một bước về phía trước đem cô ôm vào ngực.



"Xin lỗi"



Hắn tựa cằm lên đỉnh đầu của cô, giọng nói âm trầm khẽ nói.