Tìm Kiếm Nam Chính

Chương 25 : Sư phụ đại nhân xin dừng bước

Ngày đăng: 21:52 21/04/20


Editor: Mèo lười



"Huyễn Cơ chọc giận bảy đại tiên tông, Thương Vân Ẩn vì bảo vệ nàng, tự bạo Nguyên Anh mà chết"



"Mất đi sự che chở của Thương Vân Ẩn, Thiên Diễn tông ngàn năm uy vọng bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, tất cả môn hạ đệ tử đều trở thành con rối trong tay bảy tông khác"



"Bad end"



Hạ Lưu xoa xoa thái dương, sau khi khép lại quyển sách thì nhẹ nhắm mắt dưỡng thần.



"Này này này, cô không thể nhàn hạ như vậy được, nhanh đi làm nhiệm vụ đi! Thành tích của chúng ta sắp bị đồng nghiệp vượt kịp rồi đấy!" giọng nói to lớn của hệ thống quân không ngừng gào thét bên tai Hạ Lưu: "Lý Cẩu Đản kế bên sắp thành kim bài nghiệp vụ viên, chúng ta không thể thua nha!"



"Bởi vì lý do đó cho nên lại cho tôi một nhiệm vụ cấp S?" Hạ Lưu ngón tay khẽ cong, gõ lên mặt bàn theo tiết tấu bất định, thản nhiên nói: "Còn nữa, tôi cũng đã ba năm chưa có lĩnh thù lao"



"Cái này... Vấn đề này.." hệ thống quân nghẹn lời, lắp bắp nửa ngày cũng không biết mở miệng như thế nào.



Tâm tình Hạ Lưu sau khi trêu đùa hệ thống quân liền trở nên rất tốt, cô khẽ cười một tiếng, chậm rãi đứng dậy, lập tức đi vào trong màn sáng.



Trong nguyên văn Thiên Diễn tông là tông đứng đầu trong tám đại tiên tông, vai nam chính Thương Vân Ẩn chính là tông chủ của Thiên Diễn tông, mà nữ chính lại là thánh nữ của Ngục Huyết tông- một trong các Ma tông.



Trong giới tu chân rất coi trọng bối phận, đều lấy thực lực luận tôn ti, nhưng chỉ có một người là ngoại lệ. Tuy rằng Hạ Lưu trong thế giới này là một người vô dụng chỉ có ngũ linh căn, không thể nào luyện lên trúc cơ, nhưng sư phụ của nàng lại là người đứng đầu tu tiên giới- Thương Vân Ẩn, vì thế, dù là ai cũng không dám coi thường nàng.. Trong nguyên văn Hạ Lưu bởi vì bị Huyễn Cơ cướp mất sư phụ sinh lòng bất mãn, thế nhưng lại dần dần dưỡng thành tính tình điêu ngoa, cuối cùng bị sư phụ ghét bỏ không quan tâm tới, sau đó bị đồng môn làm nhục, cuối cùng sau khi nghe tin Thương Vân Ẩn chết thì thê thảm nhảy xuống vực mà chết.



Vừa mở mắt, Hạ Lưu liền phát hiện bản thân đang quỳ trên mặt đất. Sau khi ở trong đầu phân tích nội dung kịch bản, nàng đột nhiên cảm thấy... có chút dở khóc dở cười.



Lúc này Huyễn Cơ vì muốn cướp viên ngọc trấn tông của Thiên Diễn tông mà giả vờ bị Ma Tông đuổi giết nên chạy đến Thiên Diễn tông, bây giờ cũng đã là ngày thứ ba nàng ta ở Thiên Diễn tông. Mà Hạ Lưu trong nguyên văn tối hôm qua đã làm một chuyện xấu, cũng chính vì việc đó mà bị Thương Vân Ẩn phạt. Nàng vì quá xấu hổ mà bỏ đi, khi trở về... Thương Vân Ẩn cùng Huyễn Cơ cũng đã trở thành một đôi.



Bên cạnh Thương Vân Ẩn chính là đệ tử chân truyền cũng là đại sư huynh đang dè dặt cẩn trọng lựa lời cầu tình cho Hạ Lưu, chỉ là bóng lưng bạch y kia một lời cũng không chịu nói, chỉ lặng yên đứng ở đó, quanh thân lộ ra một cỗ khí thế lẫm liệt.
Tính tình của người tu tiên chính là thanh lãnh (trong trẻo nhưng lạnh lùng), hắn sống hơn bốn trăm năm cũng chưa từng nghe qua một vị nữ tu sĩ trực tiếp như vậy nói muốn làm đạo lữ với hắn, cũng chưa từng nghĩ đến tiểu đồ đệ hắn nuôi mười bảy năm lại nói với hắn những lời này.



Bước chân của Thương Vân Ẩn không có dừng lại, hắn giống như không có nghe thấy lời vừa nói của Hạ Lưu tiếp tục bước đi, từ đầu đến cuối chỉ để lại một câu:



"Tiếp tục quỳ thêm sáu canh giờ"



[Chúc mừng bạn đạt được 1 độ điểm hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 1]



Hạ Lưu rất ngoan ngoãn quỳ trong phòng trúc, nửa bước cũng không động.



Sắc trời từ màu xanh nhạt sáng sớm chuyển thành màu vàng ấm áp của hoàn hôn, cuối cùng trong phòng trúc cũng biến thành một mảnh đen kịt. Tính cả đoạn thời gian mà trước đó, thì Hạ Lưu đã quỳ được 12 canh giờ (quỳ 24 tiếng, là nguyên một ngày luôn, phục thật ;;__;;)



Trên đầu là một biển sao, Thương Vân Ẩn giống như đạp lên ngôi sao mà đến, cúi đầu lẳng lặng nhìn Hạ Lưu nằm cuộn mình thành một đống nho nhỏ dưới đất.



Hắn từng trừng phạt Hạ Lưu rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều là hắn thất bại mà bỏ qua, bởi vì không nỡ. Hài tử này linh căn quá kém, đã định trước cả đời chỉ có thể dừng lại ở Luyện Khí kỳ, thân thể cùng người bình thường cũng không khác lắm, một ngày một đêm không nghỉ ngơi cũng không ăn cơm, chắc là thật sự bị thu thập đến thảm.



Tâm khẽ động, Hạ Lưu nằm dưới đất cũng được nâng lên từ từ, cuối cùng nằm trong ngực hắn.



Hắn giống như bình thường ôm Hạ Lưu vào phòng ngủ, đặt nàng lên giường. Hắn sớm đã không cần ăn hay ngủ, phòng này cùng những thứ như giường này, cũng đều vì Hạ Lưu mà xây nên.



Nuôi Hạ Lưu khôn lớn cũng rất không dễ dàng, ngay cả một tiên nhân siêu thoát thế tục như Thương Vân Ẩn cũng bị luyện thành một thân nấu ăn rất tốt. Hắn tự mình nấu cháo mang đến đặt lên bàn cạnh giường của Hạ Lưu, sau đó chỉnh sửa chăn lại cho nàng, lúc này mới yên lặng rời đi.



Một lúc lâu sau, Hạ Lưu mở to mắt nhìn nóc nhà, suy nghĩ kế sách tiếp theo. Độ thu phục của Thương Vân Ẩn còn khó hơn so với tưởng tượng của nàng. Vị sư phụ đại nhân này không hổ là cấp S, diễn xuất cả một ngày mà chỉ mới xoát được một chút độ hảo cảm.



Bây giờ Thương Vân Ẩn đã quen dùng thân phận trưởng bối mà đối đãi với Hạ Lưu, nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn thay đổi thái độ của hắn, xem ra khó khăn thật sự không nhỏ.