Tìm Kiếm Nam Chính
Chương 34 : Sống chung với tác giả nổi tiếng
Ngày đăng: 21:52 21/04/20
Editor: Mèo lười
"Sau khi Bạch Cảnh Hành cùng ở chung một chỗ với Lý Ngọc Thuần, bởi vì cô ta sau khi uống say tiết lộ ý, dẫn đến bí mật đôi mắt Âm Dương của Bạch Cảnh Hành bị bại lộ"
"Bạch Cảnh Hành bị xem là kẻ bị bệnh thần kinh nhốt vào bệnh viện tâm thần"
"Bởi vì thần kinh của tác giả có vấn đề, khiến cho những độc giả vẫn luôn yêu thích truyện của hắn phát thề sẽ không bao giờ đọc truyện trên Tĩnh Giang nữa, biên tập bị thất nghiệp"
"Bad end"
Gần đây thời tiết ngày càng nóng.
Hạ Lưu chẫm rãi ăn ly kem trên tay, nhìn hệ thống quân không ngừng lải nhải giải thích tình hình có nguy cơ bị phá sản của công ty, đại khái chính là muốn nói tài chính trước mắt khó khăn, tiền lương có lẽ cần phải kéo dài thêm một thời gian nữa. Cô không chút để ý liếc mắt nhìn màn hình trước mắt, "Ông đã bao lâu rồi chưa được lãnh tiền lương?"
Hệ thống quân bị hỏi vấn đề này trong nháy mắt có chút không thích ứng được, chết máy.
Hạ lưu sửa lại tóc, "Kem cho ông, một nửa viên kem màu trắng kia tôi còn chưa động tới, không chê có thể ăn"
Nói xong, cũng không chờ hệ thống quân khôi phục lại, thảnh thơi bỏ ly kem xuống bàn, đi vào thế giới kế tiếp.
~~~o0o~~~
Bầu trời giống như một khối bơ lớn bị hòa tan, khối màu trắng hỗn hợp cùng khối màu xanh lam. Không có gió, hàng cây ven đường lặng yên không lung lây, còn có mặt trời gay gắt và khói bụi thải ra từ những chiếc xe đang không ngừng chuyển động, mùa hè như vậy quả thực là muốn bức người khác muốn điên.
Có lẽ là vì thời tiết thật sự quá gay gắt, cho nên người đến dạo siêu thị cũng ít đi nhiều. Rõ ràng vốn là một siêu thị bán lẻ lớn nhất, thế nhưng cũng chỉ có ít ỏi vài người.
Mà trong đám bà thím đi mua thức ăn kia, một thanh niên mặc chiếc áo màu trắng và chiếc quần bò màu xanh cùng chiếc kính râm quả thực rất bắt mắt. Vóc dáng của hắn rất cao, thân hình lại có chút nhỏ gầy.
Hắn đeo một chiếc kính không gọng, làn da trắng đến mức khiến người khác cảm thấy xanh xao, vẻ mặt cũng rất nhạt, chỉ có đôi mắt đen kia làm cho người khác cảm thấy được sự tức giận. Dù cho hắn có đeo kính đi chăng nữa cũng có thể khiến cho người khác dễ dàng cảm nhận được quầng thâm mệt mỏi dưới mắt.
Đây chính là nam chính Bạch Cảnh Hành. Hắn là một tác giả rất được hoan nghênh trên mạng internet, được vô số độc giả tôn sùng là đại thần. Đáng tiếc bởi vì trời sinh đã có đôi mắt Âm Dương, làm cho hắn mặc dù có thể viết ra rất nhiều câu chuyện cổ xưa hấp dẫn, nhưng ngoài đời thực tính cách lại gần như bị phong bế. Không có bạn bè, ngăn cách trao đổi với người khác, càng không hề qua lại với họ hàng.
Lý do duy nhất để ra cửa, cũng chỉ là vì muốn đến siêu thị này mua những thứ sinh hoạt hằng ngày.
Mà nữ chính Lý Ngọc Thuần lại chính là nhân viên siêu thị này, bởi vì cha là một đạo sĩ nên có chút hiểu biết về pháp thuật Huyền Môn. Sau khi biết được Bạch Cảnh Hành có đôi mắt Âm Dương, hai người tiếp xúc ngày càng nhiều, sau đó dần dần ở cùng một chỗ.
Mà thân phận lần này của Hạ Lưu có chút đặc biệt. Cô là...
"..."
"A, xin lỗi, dường như lại lần nữa hù anh rồi!" sau khi nhìn thấy mặt Bạch Cảnh Hành có chút cứng đờ, Hạ Lưu rất tự giác rụt lui thân mình kéo ra một khoảng cách, "Bở vì muốn nhìn một chút xem anh đang làm cái gì, cho nên mới không tự giác dựa gần như vậy..."
Thật ra trọng điểm cũng không phải là chuyện ở bên cạnh hay ở bên trên, mà vấn đề là nữ quỷ này đáng lẽ ra phải nằm trong quầy ướp lạnh của siêu thị, tại sao lại xuất hiện ở nhà của hắn?
Đáng tiếc Bạch Cảnh Hành nín nửa ngày cũng không thể nói ra được câu gì, vẫn luôn dùng ánh mắt ngây ngốc nhìn Hạ Lưu. Người kia dưới ánh mắt của hắn vô tội nhìn lại, đáng tiếc với gương mặt này... lại không thể nào tạo được biểu cảm xinh đẹp nào.
"Có phải anh muốn hỏi tại sao tôi cũng tới hay không?" Hạ Lưu rốt cuộc cũng kịp phản ứng, cười ha hả nói: "Tôi dựa theo mùi của anh tìm được nhà của anh, sau đó từ cống thoát nước chui vào đây!"
"..."
"Không còn cách nào khác, anh là người duy nhất có thể nhìn thấy tôi. Anh không biết đâu, tôi suốt ngày chỉ có thể tự nói chuyện một mình, thật sự rất thống khổ" Hạ Lưu gãi đầu một cái, "Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, tôi chỉ là muốn ở ên cạnh tán gẫu với anh mà thôi"
Bạch Cảnh Hành quay đầu lại, không nói lời nào cúi đầu lặng lẽ nhìn bàn phím.
"Không sao, anh không nói lời nào cũng được, chỉ cần nghe tôi nói là đủ rồi" Hạ Lưu cũng không miễn cưỡng hắn trả lời, bay lên nhìn chung quanh trong phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên tủ lạnh.
"Tủ lạnh nhà anh thật lớn, tôi có thể ở trong tủ lạnh nhà anh nghỉ hè không?" Hạ Lưu rất vui sướng bay đến bên cạnh tủ lạnh, dán mặt vào cửa tủ dùng sức nhỏ cọ cọ, sau đó liền ôm không chịu nới lỏng tay, "Ở trong này vượt qua mùa hè này nhất định sẽ rất thoải mái!"
Lúc Hạ Lưu làm ra những chuyện đó, mặt Bạch Cảnh Hành vẫn luôn suy trì hình tượng tê liệt, chỉ là một chút bất đắc dĩ và phân phân trong mắt đã bán đứng hắn.
Hạ Lưu sờ sờ cằm, "Tôi thiếu chút nữa quên vấn đề tiền thuê nhà, đáng tiếc tôi chỉ có minh tệ (tiền âm phủ a), thứ này anh cũng không dùng được..."
Dường như nghĩ tới điều gì, hai mắt Hạ Lưu sáng lên, "Nếu không tôi dùng tư liệu sáng tác trao đổi với anh?"
Nghĩ nghĩ một chút lại bổ sung: "Vừa rồi tôi nhìn thấy, hình như anh đang chuẩn bị viết câu chuyện về quỷ? Tôi có thể nói cho anh biết quỷ sinh hoạt như thế nào, tuyệt đối là tư liệu trực tiếp nha, anh có muốn hay không? Chỉ cần để tôi ở trong tủ lạnh nhà anh là được rồi"
Bạch Cảnh Hành suy nghĩ trong chốc lát, một bên là "mở ra tủ lạnh liền nhìn thấy một nữ quỷ đang ngủ", một bên là "có tư liệu chân thật để sáng tác". Hắn không suy nghĩ nhiều liền quyết định vì vấn đề sau mà tiếp nhận vấn đề trước.
Hắn gật đầu với Hạ Lưu, dùng bàn phím gõ ra tên của bản thân.
"Bạch Cảnh Hành"
"Tiểu Bạch anh thật là tốt, về sau ở cùng nhà, xin anh chỉ giáo nhiều hơn!"