Tìm Kiếm Nam Chính

Chương 61 : Du chi yêu nhân nhân yêu (4)

Ngày đăng: 21:52 21/04/20


Editor: Mèo Lười



Từ lúc chơi trò chơi đến nay, Cố Vân Thiên từng PK thắng cả cao thủ thần trang, cũng từng trong một cái bản đồ bị chôn giấu giết một Thần Long chỉ trong mười giờ, hắn cho rằng trong trò chơi đã không còn chuyện gì có thể làm hắn kinh ngạc.



Nhưng là...



Lúc hắn nhìn thấy câu nói kia xuất hiện trước mắt mình thì bỗng hoài nghi có phải mắt mình có vấn đề không.



[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Nhưng ta cũng là con gái a!



Nhìn thấy những lời này của Hạ Lưu, Cố Vân Thiên cảm thấy giống như nhìn thấy một ti nam đáng khinh nháy mắt biến thành... ti nữ đáng khinh.



Cũng không có biện pháp, thao tác như thần cùng hành vi đùa giỡn muội tử của Hạ Lưu thật sự không tìm ra chút gì là bộ dáng của con gái. Trong tư duy của Cố Vân Thiên, con gái thì không phải là cả ngày không ngừng tạo hình tự sướng cũng là ra ngoài điên cuồng mua sắm.



Không thể không nói, tư duy của trạch nam một khi phát huy, cho dù là phú nhị đại cũng không dễ tìm được bạn gái.



Cố Vân Thiên nửa ngày cũng không trả lời tin nhắn của Hạ Lưu, huynh đệ lập tức biến thành tỷ muội, đích xác khiến người khác cảm thấy lo lắng. (Mèo: hình như có gì đó sai sai, tại sao từ huynh đệ lại biến thành tỷ muội?:vvv)



Hạ Lưu ngồi xếp bằng trước máy vi tính, trái lại rất thảnh thơi, quyết định lại lần nữa kích thích Cố Vân Thiên: "Ta cảm thấy ngươi là một tiểu muội muội đặc biệt đáng yêu, nhất định có thể làm tỷ muội tốt với ta! Cho nên mới đem chuyện này nói cho ngươi biết!"



Lời này ý ngầm chính là cô thực sự rất tín nhiệm hắn, đang chờ vị "tỷ muội tốt" này hỗ trợ nghĩ kế.



Tay Cố Vân Thiên dừng lại trên bàn phím, do dự nửa ngày vẫn không biết bản thân nên gõ ra chữ gì. Trái lại là Hạ Lưu, sau nửa ngày lải nhải cuối cùng cơ trí đề xuất một chủ ý.



[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Tiểu Vân Vân, làm bạn gái ta đi!



[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên:...



Không thể không nói, Cố Vân Thiên chính là một phú nhị đại cực kỳ ngây thơ, chỉ một câu đơn giản của Hạ Lưu liền có thể khiến hắn rung động.




Tay Cố Vân Thiên trên bàn phím dừng lại một lát, tuy rằng cảm thấy lời của Mộc Vũ Vũ nghe vào thực khác người, nhưng lại khiến hắn mỉm cười, cũng khiế hắn không nhịn được suy nghĩ nhiều.



[Tin nhắn riêng] Thanh Mộc Vũ Vũ: Vân Vân tỷ, nếu ngày nào đó tỷ không thích Hạ Lưu ca ca nữa, thì hãy nhường huynh ấy cho muội nha!



Cố Vân Thiên rất muốn nói: Ừm, được. Nhưng thần xui quỷ khiến gõ ra một câu khác hoàn toàn.



[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên: Sẽ không, tuyệt đối sẽ không có ngày đó.



Sau khi trao đổi tình cảm với tiểu muội Mộc Vũ Vũ xong, hắn cuối cùng cũng thở ra nhẹ nhõm.



Cố Vân Thiên là một thổ hào, đối với hắn trước giờ tiền đều không phải là vấn đề. Bởi vì bản thân không thấy được vật cưỡi nào thích hợp, cho nên bây giờ bắt đầu xem xét phòng bán đấu giá vật cưỡi.



Có sư tử, có hổ. Vẫn là không có thần thú hắn mong muốn, đừng nói đến thứ hắn mong muốn vẫn chính là Phượng Hoàng.



Xoa xoa tay rời khỏi trò chơi, Cố Vân Thiên lấy di dộng ra nhìn, có một tin nhắn, là công ty gửi tới, đại ý chính là hắn sắp bị điều đến thành phố S làm giám đốc, cũng là cha hắn muốn rèn luyện hắn.



Lông mi của hắn khẽ run rẩy, môi mím lại như có đăm chiêu.



Thành phố S và thành phố H cách xa nhau cả ngàn dặm, mà khiến cho Cố Vân Thiên có phản ứng kỳ quái như vậy không phải bởi vù khoảng cách hay là nội dung công việc, mà là...



Bây giờ Hạ Lưu đang ở thành phố S.



Hắn tựa vào trên sofa mềm mại, đôi mắt xinh đẹp hơi híp, lẳng lặng nghĩ đến những chuyện xảy ra mấy ngày nay.



Thần xui quỷ khiến, hắn từ trước đến giờ vẫn luôn tỉnh táo thế nhưng lại đăng nhập vào trò chơi.



Hắn đột nhiên muốn nói cho Hạ Lưu biết, hắn muốn đến thành phố nơi cô sống.