Tìm Kiếm Nam Chính
Chương 65 : Du chi nhân yêu yêu nhân (8)
Ngày đăng: 21:52 21/04/20
Editor: Mèo Lười
Từ sau khi xác định quan hệ với Cố Vân Thiên, hai người bắt đầu hạnh phúc hơn nữa còn hẹn hò.
Chỉ là buổi hẹn hò đầu tiên có chút kỳ lạ, chính là ở quán net. (/_)
Đây là lần đầu tiên Cố Vân Thiên đến những nơi như quán net này, xuất thân từ nhà có tiền đối với hắn mà nói quán net là một nơi khó hiểu. Nhưng hắn cũng không phải tìm hiểu để làm gì, chỉ cần có thể chơi game được là đủ rồi.
Không sai, hai người bọn họ đến quán net chính là để chơi game. Thật đúng là một lý do đơn giản mà thô bạo!
Hạ Lưu lên nhân vật của Cố Vân Thiên ở khu sáu, Cố Vân Thiên cũng lên nhân vật của Hạ Lưu ở khu mười một. Hai người hiếm khi được chơi cùng một chỗ, liền lựa chọn chơi tài khoản của đối phương.
Vừa đăng nhập vào tài khoản của Cố Vân Thiên, Hạ Lưu liền gọi thẳng biến thái.
Rõ ràng đều cùng một cấp, nhưng thuộc tính trò chơi của Cố Vân Thiên lại tốt hơn Hạ Lưu rất nhiều, ngay cả trang bị phụ cũng nhiều hơn một tầng, điều này làm cho Hạ Lưu đỏ mắt không thôi.
"Nếu anh thích, có thể lấy tài khoản của em để chơi"
Cố Vân Thiên đăng nhập vào tài khoản của Hạ Lưu, liền thấy Kiếm Tiên quen thuộc, còn có trang bị đỏ thẫm quen thuộc. Trước đây hắn nhìn thấy không có gì, nhưng nay nhìn lại, lại cảm thấy khiến hắn không có cách nào đứng vững được.
Tuy nói rất biến thái, nhưng nhìn Kiếm Tiên này có cảm giác như thấy được vợ của mình.
Thật là thân thiết.
Hai người giống như bạn thân quen biết đã lâu, có thể kề vai cùng nhau chơi trò chơi, thường thường trò chuyện vài câu.
"Đến lúc nào khu mười một với khu sáu mới có thể hợp nhất vậy?" Hạ Lưu đột nhiên hỏi Cố Vân Thiên như vậy, người sau nhịn không được mỉm cười, đến gần bên người cô trả lời: "Hửm? Vì sao lại muốn hợp khu đến như vậy chứ?"
Hắn chăm chú chờ câu trả lời của cô, Hạ Lưu cũng không mất tự nhiên hay thẹn thùng, trắng mắt liếc nhìn Cố Vân Thiên, thản nhiên trả lời: "Bởi vì em muốn chơi cùng một chỗ với anh, anh chẳng phải chính là vợ mà em cưới hỏi đàng hoàng đấy sao!"
"Ừm, em nói rất có lý" Cố Vân Thiên gật gật đầu, đưa tay xoa đầu cô: "Dù sao gần tới nhất định sẽ hợp khu, em an tâm mà chờ. Nếu mà không hợp khu thì cùng lắm anh tạo thêm một tài khoản đến khu mười một tìm em.
Hạ Lưu lập tức bật cười, ánh mắt cong cong, trong mắt phản lại cũng chỉ có bóng dáng của Cố Vân Thiên.
Thật ra tình yêu chính là đơn giản như thế, chỉ cần một chút việc nhỏ liền có thể làm cho người ta thấy thõa mãn.
"Anh Thiên, anh thật sự rất nghe lời Hạ Lưu ca ca"
Những lời Mộc Vũ Vũ nghe vào rất kỳ quái, cô vẫn còn gọi là Hạ Lưu ca ca... Chỉ là Cố Vân Thiên cho rằng đây chỉ là thói quen của Mộc Vũ Vũ mà thôi.
Đoạn nói chuyện kỳ quái vẫn tiếp tục thẳng đến khi Cố Vân Thiên đưa Mộc Vũ Vũ về đến nhà thì mới ngừng. Sau khi xuống xe, Mộc Vũ Vũ vẫn đứng trước xe Cố Vân Thiên, trầm mặc thật lâu.
Cố Vân Thiên được giáo dưỡng tốt có thói quen tôn trọng phụ nữ, cho nên vẫn chờ Mộc Vũ Vũ mở miệng.
"Anh Thiên, làm phiền anh chuyển lời của em đến cho Hạ Lưu ca ca..."
"Tuy rằng anh ấy là gay, nhưng em vẫn không hối hận vì đã thích anh ấy!"
Nói xong những lời này, vẻ mặt Mộc Vũ Vũ tràn đầy bi thương chạy vào nhà, không cho Cố Vân Thiên có cơ hội để giải thích.
Loại cảm giác bị người hiểu lầm là gay thật là vi diệu, Cố Vân Thiên đột nhiên cảm thấy cuộc sống dần trở nên huyền hão. Đầu tiên là làm nhân yêu, sau đó lại bị xem là gay, chướng ngại về giới tính ở trước mắt hắn xem ra đã tích lũy thành núi cao.
Lúc trở về liền nhận được tin nhắn của Hạ Lưu, hỏi hắn có ngoan ngoãn ăn cơm chiều không, xem ra cô nhập vai bạn gái của hắn rất nhanh chóng. Cố Vân Thiên mỉm cười, cao hứng đổi tên Hạ Lưu trong danh bạn thành---- "Tướng công".
Cô chính là tướng công của hắn, hai người bọn họ đã bái thiên địa, cũng đã dâng hương cho Nguyệt Lão.
Tùy tay gọi điện thoại cho Hạ Lưu, người kia rất nhanh liền bắt máy, sóng điện vô hình kéo gần khoảng cách giữa hai người.
"Hạ Lưu, em có xem diễn đàn trò chơi không?"
"Không có xem, làm sao vậy?"
"Em đi xem một chút đi, có lẽ bây giờ có rất nhiều cô gái chuẩn bị chuyển đến khu mười một tìm em đấy" Cố Vân Thiên nhịn không được muốn cười, Hạ Lưu cũng bị bắt gặp giống hắn, mọi người điều cho rằng Vân Thiên Thiên chính là một nữ thần xinh đẹp, hiện tại có rất nhiều người xin làm hảo hữu với hắn.
"Rất tốt, như vậy em có thể vui vẻ tán gái" Hạ Lưu vẫn phản ứng bình thường như vậy. Cố Vân Thiên mỉm cười, cho dù không nhìn thấy hắn, Hạ Lưu vẫn có thể cảm giác được tâm tình sung sướng của hắn.
Hắn hỏi cô: "Hạ Lưu, em nhất định phải tán gái sao? Hửm?" Ngữ khí ôn nhu, âm cuối cùng hơi cao, trong vô hình mang theo ý tứ hàm xúc uy hiếp.
"..." Hạ Lưu vẫn rất bình thản, yên lặng một lát lại đáp trả: "Nương tử trong nhà quá hung hãn, vi phu không dám tán gái"