Tin Tức Tố Biến Dị

Chương 24 :

Ngày đăng: 19:24 19/04/20


Bắt đầu từ những bang phái kia, sự tình nhanh chóng lan rộng như một con chó hoang không buộc dây đeo cổ.



Đầu tiên là ba vị đại thần đã phát loa, tiếp theo là các bang hội khắp nơi đối đầu với nhau, bang chủ gọn gàng điều tra rõ chân tướng, cuối cùng mấy người Quả Quả Nha bị trục xuất khỏi bang hội —— dù sao đã chơi game với nhau trong một khoảng thời gian rất lâu, bọn họ đều có chút thổn thức khi phải đi đến bước đường này, nhưng chưa kịp phân biệt rõ chuyện đắng cay ngọt bùi gì, Thân Hóa Thương Khung đã biến mất và cũng rời khỏi phòng ngữ âm luôn, bọn họ ngay cả lời muốn giữ lại cũng chưa kịp nói ra.



Phòng ngữ âm lần thứ hai vỡ tổ.



“Ơ không, cậu ấy rời đi làm gì thế? Đây cũng đâu phải là lỗi của cậu ấy đâu.”



“Có lẽ là sợ chúng ta sẽ oán giận hả?” Có người suy đoán nói, “Nếu như không phải cậu ấy, Tiểu Vũ bọn họ cũng sẽ không nghĩ ra ý xấu. Cậu ấy sợ sau này sẽ cảm thấy lúng túng với người trong bang hội có quan hệ tốt với Tiểu Vũ bọn họ sao?”



“Tam quan của phần lớn người trong bang của chúng ta vẫn rất ngay thẳng, chuyện này không thể đổ lỗi cho cậu ấy được đâu. Bang chủ, anh mau gọi người ta trở lại đi.”



“Đúng đó, lúc mới phát tán bức ảnh tán gẫu tôi còn nói năng thô tục quá trời, gọi cậu ấy trở lại để tôi nói một lời xin lỗi nhé.”



Khương Tiêu nói: “Để cậu ấy đi đi.”



Mọi người lúc đầu còn không chịu, kêu anh tốt xấu gì cứ thử một chút xem, chờ nghe thấy anh trả lời như thế thì liền nhanh chóng chuyển đề tài.



“Nói mới nhớ… bang chủ, vì sao anh lại giả thành tình nhân với cậu ấy vậy?”



“Tình nhân là giả, cậu ấy là Omega, đây là thật chứ nhỉ?”



“Bang chủ, anh có tình cảm với cậu ấy không? Nếu như không có thì cho anh em một cơ hội nhé!”



“Đúng vậy!”



“Chờ đã, cậu ấy còn độc thân?”



Khương Tiêu lạnh nhạt đáp: “Không biết.”



Anh không muốn nghe bọn họ nói chuyện tào lao, nói xong liền rời khỏi kênh, tùy tiện vào một căn phòng nhỏ, lúc này mới lấy điện thoại di động ra liên hệ với Tần Tu Kiệt, dò hỏi chuyện của Việt Nhiên.



Tần Tu Kiệt trả lời rất nhanh: Tớ mua cho nó thẻ cải danh rồi, nó phải thay đổi ID rồi chơi tiếp nữa chứ.



Khương Tiêu yên tâm.



Bọn họ đã thêm bạn tốt lẫn nhau ở trong game, Việt Nhiên có đổi toàn bộ từ đầu tới đuôi cũng chạy không thoát. Nhưng nghĩ đến cảnh tiểu hồn sư thiếu chút nữa bị thiên hạ chỉ trỏ, anh vẫn hỏi nhiều thêm một câu: Cậu ấy không có chuyện gì chứ?



Tần Tu Kiệt: Không có chuyện gì, nó đang ở bên cạnh tớ đây nè, nếu cậu không yên tâm, gọi video call cái nha?



Khương Tiêu: Không được.



Tần Tu Kiệt cũng biết sẽ là đáp án này, hắn chỉ thuận miệng hỏi chơi thôi.



Hắn đóng WeChat lại, nhìn về phía em họ của mình: “Chồng cũ của em nhớ em rồi, chừng nào log in đây?”



Việt Nhiên nói: “Sáng mai.”



Bởi vì buổi sáng tương đối ít người chơi hơn, loại địa phương như hẻm núi hẳn sẽ rất yên tĩnh, cậu không có khả năng gặp phải người quen cho lắm. Đó là thời cơ tốt để cải danh sửa mặt.



Tần Tu Kiệt gật gật đầu, vừa muốn vứt điện thoại lên bàn lại đột nhiên nhớ tới một chuyện. Hắn mở máy lên một lần nữa, bấm vào bức ảnh của Khương Tiêu: “Nhìn nè, đây chính là chồng trước của chú mày đó.”



Việt Nhiên tò mò liếc mắt nhìn sang.



Thần sắc của chàng trai trong ảnh khá lạnh nhạt, trông hơi khó có thể tiếp cận, nhưng lớn lên hết sức tuấn tú, có thể búng tên giáo thảo trường cấp ba của bọn họ văng xa đến mười con phố luôn.



Tần Tu Kiệt cười híp mắt nói: “Không lừa gạt em chứ, có phải là rất soái hay không ha?”



Việt Nhiên thành thực “ừ” một tiếng, nói: “Soái thêm nữa cũng không có quan hệ gì với em cả.”



Tần Tu Kiệt nhíu mày: “Em có người thích rồi?”



Việt Nhiên nói: “Không có.”



Cậu đẩy mâm đựng trái cây qua chặn miệng của ông anh họ lại, nói, “Bác sĩ nói đời này em không thể tìm Alpha qua lại đâu.”



Tần Tu Kiệt nhất thời ngẩn ra, ngồi thẳng người lại: “Xảy ra chuyện gì?”



Việt Nhiên liền đem chuyện tin tức tố biến dị nói lại một lần nữa.



Tần Tu Kiệt thực sự khó mà tin nổi, thử hít hít mũi, rất nhanh từ bỏ trong vô ích. Bởi vì bọn họ là họ hàng gần, máu mủ cũng hơi liên quan cho nên hắn không thể nào bị tin tức tố quấy nhiễu. Hắn không thể làm gì khác hơn là sờ sờ đầu em họ: “Vậy thì không tìm Alpha nữa, trời này chỗ nào mà chẳng có cây cỏ.”



Việt Nhiên nói: “Anh cũng vậy nhé.”



Tần Tu Kiệt ngừng lại một chút, cười nói: “Anh không sao.”



Việt Nhiên rất hoài nghi.



Theo cậu được biết, Lê Hoa Vũ Vũ là người đầu tiên anh họ theo đuổi, kết quả lại tuyên bố rằng kết thúc thất bại, ổng ngay cả một chút cảm xúc ủ rũ cũng không có à?



Tần Tu Kiệt bổ sung: “Anh sẽ không sao đâu.”



Hắn nhìn em họ của mình, nghĩ rằng trong khoảng thời gian này, Nhiên Nhiên đã ra sức tinh phân không chỉ là làm không công, còn xém chút nữa là bị vu hại nữa, hắn không nhịn được lại sờ đầu cậu, “Lần này là anh có lỗi với em, sau này anh sẽ suy nghĩ thật kỹ rồi mới đưa ra quyết định theo đuổi người ta nhé.”



Việt Nhiên đánh giá tâm tình của hắn không tính là quá tốt, an ủi vài câu rồi không tiếp tục đề tài này nữa. Cậu chọn một bộ phim có đánh giá không tồi, thoạt nhìn say sưa. Tần Tu Kiệt không có lòng chơi game gì nữa, thẳng thắn offline luôn, đi qua xem phim với cậu.



Bọn họ rời khỏi, nhưng lúc này trong thư phòng vẫn có một người đang chơi.



Đêm nay lúc ăn cơm, Việt Thế Trung làm bộ lơ đãng hỏi vài câu về game, biết được đứa con nhà mình chơi ở khu mới nên ông liền chạy tới khu mới lập một tài khoản. Bây giờ ông vừa lên tới cấp sáu, vẫn chưa tìm hiểu xong một vài thao tác cơ bản, luôn cảm thấy trò này rất khó.




[Thế Giới] Năm Xưa: [cười khóc][cười khóc][cười khóc] không phải nói anh, nói Ngân Mộc Tinh nha.



[Thế Giới] Hồn Sư Màu Đen: Ngân Mộc Tinh đại thần cũng tới khu này rồi, vừa đánh xong đấu trường, hiện tại chắc đã đi ăn cơm rồi ạ.



Bạch Chính Dương nheo mắt lại, nói thầm một tiếng quả nhiên đã đến rồi.



Người này vẫn muốn đạp tiểu Tinh Diệt xuống, từ ngày ‘Tinh Diệt trở về’ đó liền cẩn thận nhìn chằm chằm khu mới, tối hôm qua Mặc Dương lên tiếng, hôm sau gã liền không chờ nổi nữa mà chạy tới nơi này.



Nghĩ tới nghĩ lui, hắn và Nguyệt Trầm phải làm đến nước này đều là vì thằng ngốc X Ngân Mộc Tinh kia.



Nếu không chỉnh Ngân Mộc Tinh cho đàng hoàng, hắn sẽ cảm thấy có lỗi với khoảng thời gian bản thân đi chịu khổ này lắm!



Bạch Chính Dương làm nóng người, cẩn thận suy nghĩ nên chỉnh người như thế nào, lúc này thấy thông báo trên kênh thế giới nhảy ra hai ba lần, mấy người chơi chia sẻ chuyện buổi sáng với hắn.



[Loa] Tinh Diệt:??? Cậu ấy thua dưới tay một hỗ trợ?



[Thế Giới] Thu Quy: Dạ, quả thực là bị đối phương đè xuống đất chà chà luôn đó anh.



[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Khách quan mà nói, cậu ta có chút khinh địch, hơn nữa nhiều ít gì thì trang bị và hồn thú trông cũng khá thiệt thòi.



[Thế Giới] Tinh Diệt: Mọi người có video không?



[Thế Giới] Chi Ái Bất Hối: Không có, thực sự quá nhanh, bọn tôi phản ứng không kịp.



[Thế Giới] Chàng Đại Tù: Lúc vừa bắt đầu bọn tôi còn cho rằng sẽ không hồi hộp đến vậy nữa mà…



Không có video cũng chẳng sao, Bạch Chính Dương chỉ cần suy tưởng đến hình ảnh kia một chút mà đã cảm thấy sảng khoái đến thẳng tay vỗ bàn rồi.



Hắn vội vàng dò hỏi ID của hỗ trợ kia, biết người nọ tên là Kẻ Thí A liền tìm tòi một chút, gửi lời mời thêm bạn tốt, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho Nguyệt Trầm.



Nguyệt Trầm giờ này còn đang ngủ, mơ hồ nói: “Cậu tốt nhất có chuyện quan trọng mới tìm tới tôi đi đấy.”



Bạch Chính Dương nói: “Khu mới có một hồn sư hỗ trợ lợi hại mới ngược Ngân Mộc Tinh ở đấu trường nè.”



Nguyệt Trầm ngừng lại vài giây, chậm rãi làm rõ lượng thông tin trong lời nói của hắn, nhất thời tỉnh táo: “Ngân Mộc Tinh cũng tới khu mới? Hồn sư kia là tiểu Tinh Diệt sao?”



Bạch Chính Dương nói: “Không biết, cậu ấy không có online, tôi nghe người khác nói thôi.”



Bất kể có phải là tiểu Tinh Diệt hay không, chỉ cần ngược Ngân Mộc Tinh thì từ nay về sau bọn họ chính là anh em!



Việt Nhiên hoàn toàn không biết chuyện trong game.



Ăn điểm tâm xong, cậu và anh họ tản bộ một vòng trong tiểu khu, chạy đi mua một trái dưa hấu, lúc này mới về nhà log in. Cậu phát hiện có không ít lời mời bạn tốt, mà ID trên cao nhất lại vô cùng chói mắt, chính là Tinh Diệt.



Cậu nói: “Hàng nhái thêm bạn tốt với em.”



Tần Tu Kiệt đăng nhập vào tài khoản phụ, đáp: “Chấp nhận đi, xem gã muốn làm gì.”



Việt Nhiên nghe lời click đồng ý, một lúc sau liền thấy đối phương gửi tin nhắn tới.



[Trò Chuyện Riêng] Tinh Diệt: Này.



[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Chào đại thần, có chuyện gì sao?



[Trò Chuyện Riêng] Tinh Diệt: Nghe nói cậu đánh thắng Ngân Mộc Tinh, đến đấu trường đánh một cái nhé?



[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Không được, chỉ là vận khí của tôi khá tốt mà thôi.



[Trò Chuyện Riêng] Tinh Diệt: Vậy cậu có đang bận không? Cùng nhau đánh phó bản nhé?



Việt Nhiên dựa theo lời dặn dò của anh họ nói có việc phải làm, vừa hẹn là khi nào có thời gian sẽ đánh xong liền từ khóe mắt nhìn thấy anh họ đang hàn huyên với Tinh Diệt. Cậu chạy ngay đến chỗ câu cá treo tài khoản ở đó rồi kéo ghế tựa ngồi ở bên cạnh anh họ nhìn bọn họ đánh phó bản.



Lúc Việt Thế Trung cắt xong trái dưa hấu gõ cửa tiến vào liền thấy bọn họ đang ghé vào trước một chiếc máy tính.



Ông để trái dưa hấu lên bàn, tò mò nhìn lướt qua, vốn tưởng rằng thứ có thể khiến Nhiên Nhiên tập trung tinh thần vây xem như thế có lẽ là đang đánh boss thế giới trong truyền thuyết gì đó, kết quả chỉ là một trang tán gẫu mà thôi.



Hai tay của Tần Tu Kiệt lướt nhanh, bàn phím bị gõ đến bùm bùm.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Em kích động quạ, có thể đánh phó bản với Tinh Diệt đại đại nha!



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Không được rồi, nước mắt của em không ngừng được mất, rất sợ đây là một giấc mộng đó.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Có được thời khắc này, đừng nói chờ anh ba năm, dù chờ anh mười năm em cũng nguyện ý!



“…” Việt Thế Trung yên lặng liếc mắt nhìn mặt cháu trai họ ngoại của mình một cái, yên lặng quay người rời đi, rồi lại yên lặng đóng cửa cho bọn nó.



Ông trở về thư phòng nhìn icon game trên màn hình, đốt một điếu thuốc, hít sâu một hơi, chậm rãi phun ra.



Du dược chi hiệp, đây thực sự là một trò chơi khiến ông không hiểu nổi.



Người nào đi vào liền thay đổi hết cả phong cách, bọn nó có thể lệch lạc đến mức ngay cả người thân cũng chẳng dám nhận bọn nó luôn.



Nhưng ông không hiểu cũng phải chơi thôi.



Ông bấm vào game, nhìn thanh bạn tốt một chút, phát hiện lời mời vẫn là một cục đá chìm trong biển lớn như cũ, không nhịn được thêm một lần nữa. Kết quả một thông báo nhắc nhở hiện ra —— xin lỗi, người chơi Thân Hóa Thương Khung < không còn tồn tại.



Việt Thế Trung:???