Tin Tức Tố Biến Dị

Chương 33 :

Ngày đăng: 19:24 19/04/20


Đầu tiên, Khương Tiêu đi tìm Tần Tu Kiệt.



Lúc này Tần Tu Kiệt vừa đổ bộ vào tài khoản phụ Khốc Thành Thương. Vì đêm nay Liệt Phong livestream nên Bạch Chính Dương cũng chạy đi đánh trận, hắn liền tới phòng trực tiếp xem một chút. Bây giờ đại thần đã live xong, hắn biết thầy giáo phải về lại khu mới nên online tài khoản phụ ngay.



Nhận được WeChat của Khương Tiêu, hắn hơi kinh ngạc: Alpha?



Khương Tiêu: Ừm, biết là ai không?



Tần Tu Kiệt: Tớ chỉ biết nó có quan hệ rất tốt với hai Omega thôi.



Khương Tiêu: Vậy đây là bạn học à?



Tần Tu Kiệt: Có thể đó, tớ hỏi giúp cậu một chút cho.



Nhưng không thể hỏi trực tiếp được.



Khương Tiêu chân trước mới biết rằng Việt Nhiên đang dẫn theo bạn tốt từ chỗ cậu, Tần Tu Kiệt chân sau đã bỏ chạy đi hỏi chuyện của người bạn kia. Mục đích này thật sự quá lộ rồi, dù Việt Nhiên có ngốc bạch đến cỡ nào cũng sẽ cảm thấy không đúng.



Cho nên Tần Tu Kiệt dự định chơi trước một lát mới đi trò chuyện riêng với em họ, tùy ý tìm một đề tài để mở màn.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Liệt Phong có live kìa, em không chạy đi xem hả?



[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Vừa xem xong đó.



[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Đúng rồi, nói cho anh một chuyện nè.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Cái gì?



[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Học trưởng chính là Liệt Phong.



Ngón tay của Tần Tu Kiệt vừa kéo một cái, nhân vật dưới chân trượt té, ‘tùm tũm’ rơi vào trong hồ.



Bạch Chính Dương ở bên cạnh vừa vặn nhìn thấy cảnh này, máu mẹ chợt tràn lên, bắt đầu giảng giải phương thức của đống đá vụn. Tần Tu Kiệt bò lên từ trong hồ, nhảy lên tảng rồi đá đi tới bên cạnh nghe hắn dạy, chờ hắn nói xong mới hỏi hắn chỗ này trông có được hay không.



Lúc này bọn họ đang đứng trên đống đá vụn giữa hồ. Những nơi hẻo lánh Khương Tiêu đã vắt óc tìm ra nhằm để theo đuổi Việt Nhiên lại bị Tần Tu Kiệt sử dụng lần thứ hai, nhưng đây cũng không phải là trọng điểm.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương:???



[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Là thật, không tin anh đi hỏi anh ấy đi.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: …



Tần Tu Kiệt run rẩy khóe miệng, bừng tỉnh tìm về một chút cảm giác khi biết được em họ là Tinh Diệt.



Xung quanh toàn là đại thần, trong đó còn có một Liệt thần luôn luôn sống thầm kín một cách thần bí, quả thực không chân thực. Hắn đứng hình vài giây, kiên cường tiếp tục nhiệm vụ chưa hoàn thành.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Rất kinh ngạc.



[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Lúc em biết cũng vậy đó.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Em đang làm gì thế?



[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Mang bạn đi luyện cấp đánh phó bản.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Không phải em không thích luyện cấp à, là bạn ngoài đời thật?



[Trò Chuyện Riêng] Kẻ Thí A: Dạ.



[Trò Chuyện Riêng] Khốc Thành Thương: Anh biết không?
Mấy người thay phiên nhau PK, vẫn luôn đánh tới mười hai giờ khuya mới kết thúc một cách thỏa mãn.



Bạch Chính Dương chơi hồn sư, chịu không ít thiệt thòi, khó chịu nói: “Ngày mai tôi mang tài khoản vũ tăng tới, các cậu cứ chờ đó.”



Mặc Dương nói: “Tới thì tới, sợ cậu à. Mấy ngày nữa sẽ update, đấu trường chắc phải có thêm không ít bản đồ phức tạp, tôi còn đùa không chết cậu chắc.”



Việt Nhiên hiếu kỳ: “Có thêm bản đồ?”



“Ừm, cuối năm nay du hiệp muốn tổ chức thi đấu đôi nên bắt đầu chuẩn bị trước đấy,” Nguyệt Trầm đáp, “Lại nói, bản đồ đấu trường lâu rồi chưa đổi, cũng nên tăng thêm một chút mới mẻ chứ.”



Việt Nhiên “ồ” một tiếng, có chút mong đợi.



Nguyệt Trầm theo bản năng muốn hỏi cậu một câu có muốn tổ đội thi đấu đôi với hắn hay không, nhưng nhìn tên Mặc Dương không biết xấu hổ kia đang ở đây, hắn liền nuốt ngược trở lại, dự định sau này sẽ tìm cơ hội hỏi lại trong âm thầm.



Từng người nói lời tạm biệt rồi log out đi ngủ.



Hôm sau, Việt Nhiên tiếp tục mang cha đi thăng cấp, thỉnh thoảng đánh phó bản và làm nhiệm vụ với tiểu bang hội dễ thương, sau đó PK mấy ván với Khương Tiêu bọn họ, mọi thứ vô cùng có quy luật.



Thời gian thoáng một cái trôi qua ba ngày, game đã update xong, đấu trường mới tăng thêm không ít bản đồ.



Năm người bọn họ tập hợp vào buổi tối, lựa bản đồ phức tạp tùy chọn, vừa đi vào bên trong lại phát hiện là một tấm bản đồ rừng rậm.



Bản đồ lấy cảnh ban ngày.



Ánh nắng chiếu xuống từ đỉnh đầu, một màu xanh biếc bừng bừng.



Bạch Chính Dương lập tức nói: “Chỗ này tôi đã từng tới rồi, đi một chút đi, tôi phổ cập thông tin cho mấy cậu nha.”



Hắn nói xong liền dẫn đường ở phía trước, mấy người Nguyệt Trầm không rõ vì sao, đi mười mấy mét với hắn, đến trước một cây đại thụ nằm ở ngay giữa, sau đó liền thấy hắn thuận theo dây leo bắt đầu nhảy lên trên.



“Đi với tôi đi, có thể nhảy lên đây luôn nè,” hắn mang theo bọn họ lên tới đỉnh, kiêu ngạo nói, “Fan cứng kia của tôi nói một người bạn của hắn đang cô đơn lạnh lẽo, có một bộ cảnh tượng du hiệp ít ai để ý tới. Gần đây cậu ấy mang tôi đến không ít nơi, đây chính là một trong số đó. Thế nào, đẹp không?”



Việt Nhiên và Khương Tiêu: “…”



Mặc Dương và Nguyệt Trầm: “…”



Bạch Chính Dương đợi chờ: “Tại sao các cậu lại không nói chuyện thế?”



Việt Nhiên và Khương Tiêu không thể nói ra vì một số lý do nên tiếp tục trầm mặc.



Mặc Dương và Nguyệt Trầm thì lại không hẹn mà cùng mở miệng.



Mặc Dương: “Người anh em, cậu ấy đang theo đuổi cậu nha!”



Nguyệt Trầm: “Cậu ta có lẽ đang theo đuổi cậu đó.”



Bạch Chính Dương nói: “… Cái gì cơ?”



“Ai ui, bố thực sự phục cậu luôn rồi,” Mặc Dương đáp, “Cậu xem nơi này một chút đi, cảnh sắc đẹp lại không có người, toàn là nơi của mấy cặp tình nhân nhỏ thôi, đã hiểu chưa?”



Bạch Chính Dương nói: “Đây là chỗ bạn tốt của cậu ấy phát hiện ra mà.”



“Vậy mà cậu cũng tin nữa à,” Mặc Dương đáp, “Người bạn kia có lẽ là bản thân cậu ta đó. Lui mười nghìn bước mà nói, dù cậu ta thật sự có một người bạn đi chăng nữa, tám phần mười cũng không có khả năng là một người cô đơn lạnh lẽo gì lắm. Nếu không phải có người trong lòng rồi thì chính là đang chuẩn bị để sau này hẹn hò đấy!”



Khương Tiêu: “…”



Việt Nhiên:???