Tin Tức Tố Biến Dị

Chương 55 :

Ngày đăng: 19:24 19/04/20


“Không phải, cậu đi làm gì đó?”



Lâm Khiêm vội vàng đuổi theo ra cửa, tóm lấy Việt Nhiên đang ở trong hành lang, nhìn trạng thái này của cậu một chút, hắn luôn cảm thấy rằng cậu muốn đi đánh nhau với người khác.



Việt Nhiên nói: “Gặp một bạn học.”



Lâm Khiêm đáp: “Gặp bạn học lại mang theo bình thuốc xịt sắc lang á?”



Việt Nhiên nói: “Cho cậu ta một niềm vui bất ngờ thôi.”



Cậu dừng lại một chút, biết rằng Lâm Khiêm là đang lo lắng, cậu bổ sung, “Cậu yên tâm đi, không có chuyện gì đâu nhé.”



Đây là một lời nói thật.



Chử Nguyên là giáo bá có nguyên tắc, trong ba năm hành nghề chưa từng đụng tay vào Omega một lần nào hết, thông thường đều là bắt nạt Alpha và Beta mà thôi.



Tuy hai người bọn họ không hợp nhau, nhưng Chử Nguyên chỉ nóng lòng tìm một chút không thoải mái từ chỗ cậu chứ sẽ không hề sử dụng tới bạo lực thiệt đâu. Cậu mang xem bình xịt là muốn chờ sẵn nếu Chử Nguyên tự nhiên đang sống bình thường, lên đại học rồi mà vẫn còn phải tiếp tục tìm cậu để gây sự, cậu sẽ giáo huấn tên khốn này cho ra trò một chút.



Lâm Khiêm bảo: “Có muốn gọi lão công của cậu hay không?”



Việt Nhiên đáp: “Tự tôi có thể trừng trị cậu ta.”



Lâm Khiêm: “…”



Cho nên nói tới nói lui vẫn muốn đánh nhau nè trời!



Hắn nói rằng, “Cậu chờ một chút đã, tôi thay quần áo đi với cậu nhé.”



Việt Nhiên đáp: “Không cần đâu, tôi hẹn gặp cậu ta ở cửa phòng ăn rồi.”



Lâm Khiêm hơi run lên, yên tâm một chút.



Lúc này, nhà ăn đang là thời điểm người đến người đi, hắn chần chờ nói: “Nhà ăn nào? Cậu xác định sẽ không có chuyện gì hả?”



Việt Nhiên đáp: “Phòng ăn thứ nhất, tôi đã xác định là sẽ không có chuyện gì hết rồi mà.”



Cậu lại đơn giản trấn an vài câu rồi vẫy tay tạm biệt với Lâm Khiêm và ra khỏi ký túc xá. Lâm Khiêm nhìn cậu rời đi, vì lý do an toàn nên vẫn chạy về phòng đổi lại đồ ngủ, sau đó hắn cũng lén lút đi ra ngoài.



Lúc bấy giờ, Chử Nguyên đang đứng ở cửa phòng ăn nhìn quanh bốn phía.



Hắn mặc đồ thể thao màu đen, ngũ quan có chút ác liệt, trên mặt toàn là khí thế ‘ông đây đệ nhất thiên hạ’, rất kiêu căng và khó thuần, bày hết vẻ cường thế bẩm sinh của Alpha ra đến vô cùng nhuần nhuyễn, có chút giống như một con hạc duy nhất đứng giữa bầy gà vậy.



Việt Nhiên nhìn thấy gương mặt kia là sẽ cảm thấy không thoải mái, đi tới hỏi: “Tìm tôi có chuyện gì?”



Chử Nguyên nhìn về phía cậu, chóp mũi khẽ động, ánh mắt hơi đổi một chút: “Tin tức tố của cậu làm sao thế?”



Việt Nhiên đáp: “Tiêm thuốc ức chế.”



Chử Nguyên bảo: “Cậu đã qua kỳ phát tình?”




Nhưng vào lúc này, một phòng túc xá khác lại tuôn ra một tiếng thốt lên đầy kích động: “Đậu má, các cậu mau đến xem cái túi này nè!”



Mấy bạn cùng phòng kinh ngạc đến gần: “Làm sao vậy?”



Người kia đang xem buổi trình diễn thời trang theo mùa.



Hắn tạm dừng video lại, đưa máy vi tính tới trước mặt bọn họ: “Tôi có hỏi rồi, túi của Việt Nhiên là chính cậu ta làm ra. Các cậu xem túi này có giống với cái kia hay không? Đây là buổi trình diễn thời trang tháng tám năm nay, túi là sản phẩm mới đó. Tôi mới tra xét một chút rồi, sau khi show thời trang kết thúc thì nó chỉ có thể là phiên bản giới hạn thôi.”



Mấy người đều ngẩn ra.



Bọn họ học thiết kế thời trang, đương nhiên biết rõ tầm quan trọng của bản gốc, bản thân Việt Nhiên làm túi thì không có vấn đề gì, nhưng cậu lại không thể sao chép.



“Cậu ta trông rất có tiền nha, mua một cái được không nhỉ?”



“Phiên bản giới hạn đó, sợ là không giành được đâu nhỉ?”



“Vậy chắc là hàng kém chất lượng rồi, đây cũng quá xấu tính đi nhé!”



“Thầy giáo của chúng ta khẳng định sẽ không thích có người sao chép đâu.”



Gặp phải người càng hoàn mỹ hơn mình thì sẽ càng cảm thấy ghen tị hơn nữa.



Việt Nhiên vừa khai giảng đã bị chú ý tớ, có sắc có tiền có giáo thảo, bây giờ cậu lại bị bọn họ phát hiện là dùng hàng kém chất lượng, nhất thời mấy người cùng chung mối thù điên cuồng lên.



Từ sau sự kiện uống thuốc kia, Chu Kiệt Anh liền có chút bị xa lánh, lúc này cũng chỉ đứng ở bên ngoài, nghe vậy nhẹ giọng nói: “Đây là show thời trang của người nào, nhà thiết kế là ai?”



Người kia nói: “Nữ thần Đặng Lăng của tôi.”



Người còn lại bro: “Tôi biết cổ, cổ có Weibo không? Chúng ta gửi tin nhắn riêng cho cổ xem.”



“Không có tác dụng đâu nhỉ? Chuyện như vậy trong nghề có vẻ như gặp hoài luôn, cổ sẽ quan tâm chiếc túi một học sinh tự mình làm à?”



“Nhưng nếu người học sinh này cũng là người cùng nghề thì không nhất định, nữ thần của tôi rất cứng rắn đó!”



Chu Kiệt Anh nói: “Hay giao cho thầy giáo vẫn tốt hơn nhỉ?”



Mấy người cùng nhìn về phía hắn.



Chu Kiệt Anh nói: “Tôi cảm thấy nhà thiết kế có danh tiếng như vầy khẳng định sẽ rất bận, không biết có thể rút ra thời gian làm chủ chuyện này hay không nữa. Nếu thầy giáo biết được chắc ông ấy sẽ nói với Việt Nhiên. Nếu là thật thì cứ để tự cậu ta chịu tội thôi. Chúng ta toàn là bạn học cả, không cần quậy lắm như vậy đâu.”



Bọn họ trầm mặc.



Bọn họ âm thầm tám một chút về chuyện này thì được, thật sự đến mức phải báo cáo à, ai chịu làm?



Há, không nhất định.



Bọn họ nhìn Chu Kiệt Anh, cười ha hả muốn lừa gạt chuyện này, lại bắt đầu nói sang chuyện khác.