Tin Tức Tố Của Cậu Ấy Ngọt Quá Đi
Chương 30 :
Ngày đăng: 09:38 18/04/20
Hàn Kiệt nói thẳng ra một hơi như vậy, chính là không muốn phối hợp với Lâm Hàn nữa.
Đối với Lâm Hàn luôn trá hình* tới tìm anh, thậm chí từ từ bắt đầu nhúng tay vào sinh hoạt của anh, điều này làm cho Hàn Kiệt rất phiền chán.
(*trá hình - 变相: nội dung không đổi, chỉ hình thức khác so với lúc đầu - chỉ việc xấu)
Lúc anh cần hắn, Lâm Hàn cảm thấy anh phiền phức, bây giờ anh đã hoàn toàn có thể chịu trách nhiệm đối với việc mình đã làm, Lâm Hàn liền chạy tới hỏi han ân cần với anh, anh làm sao còn cần nữa.
Huống chi mục đích của Lâm Hàn không chính đáng, quả thực không phải quá rõ ràng sao.
Trước đây anh không phải không biết Lâm Hàn mỗi lần tới tìm anh, nói là hắn muốn dẫn anh ra ngoài chơi, kết quả đều là lợi dụng anh để đạt được mục đích của chính mình.
Anh còn nhớ khi còn bé Hàn Sâm hỏi anh: "Con yêu ba Omega của con sao?"
Anh còn nhớ lúc đó anh gật đầu, bởi vì vào lúc ấy anh thật sự rất khát vọng được Omega yêu thích, dù sao bên cạnh con của những người khác cũng có, tại sao anh lại không có.
Cũng là bắt đầu từ đó, Lâm Hàn dần dần xuất hiện trong sinh hoạt của anh.
Anh không biết Hàn Sâm đã làm gì, nhưng khẳng định đã đáp ứng một vài điều kiện của Lâm Hàn.
Nhìn bộ dáng bi thương của Lâm Hàn, Hàn Kiệt thực sự không muốn đối mặt với hắn nữa.
"Không có chuyện gì con trở lại học đây." Hàn Kiệt nói xong câu đó xoay người muốn đi, Lâm Hàn lập tức nắm lấy cánh tay của anh: "Tiểu Kiệt, ba biết lúc nhỏ không đủ quan tâm đến con, thiếu đi rất nhiều tình thương dành cho con, ba hiện tại hối hận muốn bù đắp, con không thể cho ba một cơ hội sao?"
Bởi vì còn chưa tới giờ vào học, hai người lại không đứng ở chỗ khuất.
Bộ dáng như bị bắt nạt của Lâm Hàn, dẫn tới không ít người chú ý.
Mặc dù bị vướng bởi uy tín và danh vọng của Hàn Kiệt ở trường học, những người này không dám nói gì, nhưng Hàn Kiệt vẫn cảm thấy cực kỳ chán ghét.
Ánh mắt nhìn Lâm Hàn càng ngày càng lạnh.
Cố Lễ đứng ở gần đó lẳng lặng nhìn về phía này, đối với vấn đề gia đình của bạn thân mình, anh đã sớm biết.
Chỉ là chú Lâm diễn sâu, điểm này anh cũng thật sự mới biết được.
Hàn Kiệt hất tay của hắn ra: "Có mấy lời, nếu như cảm thấy phải nói rõ ràng ba mới hiểu, vậy con liền trực tiếp nói thẳng luôn, ba hôm nay tới nơi này rốt cuộc là vì ai, có cần con nói ra không, lý do ba qua đây tìm con là dự định làm ông mai cho con trai của mình giới thiệu đối tượng, hay là ba chợt phát hiện cha con Trương gia không dựa dẫm được, lại nhớ tới con trai của chính ba?"
Lâm Hàn xưa nay chưa từng nhìn thấy một mặt hà khắc như vậy của Hàn Kiệt, nghe anh một hơi bộc lộ hết ý nghĩ trong lòng anh, không khỏi có chút hoảng hốt.
Vốn dĩ hắn nghĩ, lợi dụng những đứa trẻ này, khiến Hàn Kiệt không dám từ chối yêu cầu của hắn.
Nhưng không nghĩ Hàn Kiệt căn bản không theo lẽ thường*.
Nhẹ nhàng cong đôi mắt, Hòa Đào giang hai tay ra, hướng về Hàn Kiệt nhảy xuống.
Chỉ cần ở cùng với người này, dù cho phía dưới là núi đao hay biển lửa, cậu cũng sẽ dũng cảm tiến tới không chút do dự.
Bụp một tiếng, Hàn Kiệt vững vàng ôm lấy cậu, ghé vào lỗ tai cậu nhẹ giọng hỏi: "Sợ không?"
Hòa Đào lắc đầu, Hàn Kiệt liền nở nụ cười.
"Đi thôi, trước kia không phải đã nói muốn dẫn em đi trượt băng sao, đi, bây giờ qua đó, có lẽ còn có thể bao hết chỗ đó."
Dù sao thời gian này mọi người đa số đều vào học.
Không nghĩ tới Hàn Kiệt muốn đưa chính mình đi trượt băng, trong lòng Hòa Đào có chút mong đợi.
"Là đi chỗ lần trước gắp thú bông sao?"
"Còn nhớ sao?"
Hòa Đào gật đầu, muốn nói chỗ đã từng đi qua với anh, chuyện đã từng làm qua, làm sao có thể quên được.
Nụ cười trên mặt Hàn Kiệt liền trở nên tươi đẹp hơn, giơ tay đón xe, một đường chạy băng băng tới chỗ muốn tới.
o0o
Cố Lễ không nghĩ tới lá gan Hàn Kiệt lại lớn như vậy, dám mang theo Hòa Đào trốn học, quả thực không dẫn dắt con nhà người ta học tốt được mà.
Tô Khả đứng ở một bên, tâm trạng có chút suy sụp.
Cố Lễ đưa tay sờ đầu cậu: "Đừng lo lắng, có Hoà Đào ở đó Hàn Kiệt nhất định sẽ không có chuyện gì."
"Ai quan tâm anh ta có sao không, em đang nghĩ Hòa Đào có thể sẽ bị dạy hư hay không."
Giờ đã bắt đầu trốn học, sau này còn cái gì không dám làm?
Cố Lễ đối với đáp án này vô cùng hài lòng: "Không quan tâm hắn là tốt rồi, em chỉ cần quan tâm anh Alpha này là tốt rồi, có đói bụng không, dẫn em đi ăn cơm?"
Thấy Cố Lễ làm bộ xem đồng hồ, làm lơ lời nói của cậu, Tô Khả liền tức giận!
Tác giả có lời muốn nói:
Hàn Kiệt: Hòa Đào của tôi chính là đáng yêu như vậy.