Tin Tức Tố Của Cậu Ấy Ngọt Quá Đi
Chương 5 :
Ngày đăng: 09:37 18/04/20
Tiếng chuông tan học như trước đúng giờ vang lên, ngày hôm nay lão sư cũng không có ý tứ muốn áp đường*.
(*áp đường: không có ý muốn thêm giờ giảng bài)
Hàn Kiệt nhìn sự vắng vẻ bên ngoài phòng học, cảm thấy được chính mình sắp tức nổ phổi rồi!
Vong ân phụ nghĩa tiểu bạch nhãn lang, a, được lắm!
Hoàn toàn quên mất lúc trước là ai nhắc nhở Hòa Đào nhiều lần, không muốn dính líu quan hệ với cậu.
Hàn Kiệt ở nơi đó giả vờ dọn cặp sách, thời điểm Cố Lễ tới tìm anh, liền thấy anh chậm chạp, hồn vía lên mây, bộ dáng không biết đang suy nghĩ gì, thỉnh thoảng lại liếc nhìn ra ngoài cửa một cái.
"Này, chờ ai đó?"
Hàn Kiệt nhìn về phía Cố Lễ, lông mày liền nhíu lại: "Tớ hôm nay không có tâm trạng, chỗ nào cũng không muốn đi."
"Cậu không phải nói là mời tớ uống trà sữa sao, tớ đang chờ đây!"
Hàn Kiệt: "......" Trở ngại trà sữa quả là không bỏ qua được có phải không!
Chờ chút!
Ngày hôm qua quần áo mà tiểu Omega kia mặc hình như là trang phục nhân viên phục vụ của tiệm trà sữa ở cửa trường học bọn họ đi.
Nghĩ tới đây, động tác trên tay Hàn Kiệt liền nhanh hơn rất nhiều: "Đi thôi."
Cố Lễ nhìn tinh thần bỗng nhiên tỉnh táo của Hàn Kiệt, thực sự không nhịn được nội tâm bát quái (nhiều chuyện), giơ cánh tay ôm lấy cổ Hàn Kiệt: "Đúng rồi tớ có chuyện hỏi cậu."
"Chuyện gì?" Hàn Kiệt nhúc nhích một chút, bị Cố Lễ ôm lấy cổ thật sự có chút khó chịu.
"Người hôm qua là ai?"
"Ai?" Hàn Kiệt trong lòng run lên, nghĩ đến ngày hôm qua rất có thể cái tên Cố Lễ này không nghe theo lời anh nói đi trước, mà nhìn thấy toàn bộ quá trình, ngày hôm nay chạy tới hỏi anh vấn đề này, cũng không ngoài ý muốn.
"Đừng có giả bộ, tiểu Omega kia là ai?"
"Ai nói cho cậu biết là Omega?"
Cố Lễ sửng sốt một chút: "Chẳng lẽ là tiểu Beta?"
"Cậu làm sao lại nhiều chuyện như vậy?"
Gặp quỷ, anh đang làm gì vậy!
Vuốt tóc một cái, Hàn Kiệt cảm thấy được ngày hôm nay nên tắm nước lạnh để bình tĩnh lại một chút.
Hai ngày nay anh quả thực không bình thường rồi!
Tô Khả nhìn thấy người trong gian phòng riêng*, sửng sốt một chút, cậu không nghĩ tới Cố Lễ sẽ đến chỗ này.
(*包厢: nghĩa là một gian phòng tách biệt có chỗ ngồi)
Bất quá liếc nhìn qua một cái, liền nhanh chóng cúi đầu, đặt chai rượu lên trên bàn.
Lúc đang muốn lui ra, Cố Lễ đột nhiên nói: "Nơi này khi nào lại tuyển Omega?"
Tô Khả thân thể cứng đờ, anh nhận ra cậu sao?
Quay đầu giả vờ tự nhiên nhìn về phía Cố Lễ: "Tiên sinh tôi không biết ngài đang nói cái gì?"
Trên người cậu có thuốc che giấu, tin tức tố thuộc về Omega cũng sẽ không tỏa ra.
Cố Lễ nhìn tiểu Omega trước mắt hoang mang.
Nở nụ cười, đứng lên: "Chẳng lẽ là tôi nhận lầm sao, cậu không phải người ngày đó ở trong trường học đụng phải tôi, bạn học Tô Khả sao?"
Tô Khả trong mắt lóe lên vẻ bối rối, cậu không nghĩ tới Cố Lễ lúc đó chỉ liếc nhìn một lần liền nhớ kỹ tên của cậu.
Điều này làm cho cậu mừng rỡ lại bất an.
Vui mừng chính là, Cố Lễ rốt cuộc nhớ kỹ tên của cậu.
Bất an chính là cậu không biết Cố Lễ muốn làm gì.
"Đừng căng thẳng, không phải thì không phải đi, ở đây chính mình cẩn thận một chút."
Cố Lễ nhìn Omega sắp bị chính mình doạ khóc, mềm lòng đi, nói lời an ủi cậu một chút, chỉ vì cậu và bóng dáng nào đó trong trí nhớ rất giống.
Tác giả có lời muốn nói:
Hàn Kiệt: Tôi là ai!