Tình Biến
Chương 16 :
Ngày đăng: 15:36 30/04/20
Nhìn người phụ nữ thái độ cực kỳ kiêu ngạo này, La Duyệt Kỳ cũng tức giận.
“Bà bị sao vậy, nơi này rộng như thế sao tôi đụng vào bà được?” Cả tầng này của trung tâm thương mại này căn bản không có mấy người, rõ ràng là bà ta cố tình bới lông tìm vết.
Lúc này Tiểu Tề cũng nói: “Bà ngủ chưa tỉnh à? Hay bị chứng hoang tưởng thế? Ai đụng vào bà mà bà mắng chửi người ta chứ? Còn dập đầu, bà nghĩ bà là Hoàng Thái Hậu à? Mau tìm quản lý của bà ra đây nếu không thì chuyện này không xong đâu!”
“Tao bảo mày dập đầu, không cần biết thế nào, mày có dập đầu không?” Thái độ của người đàn bà kia chẳng những không thay đổi mà ngược lại bắt đầu đưa tay đánh La Duyệt Kỳ.
La Duyệt Kỳ sao có thể để yên được, lập tức đưa tay chặn lại: “Bà đánh tôi thử xem, bà có bệnh tâm thần phải không hả?”
Tiểu Tề cũng không có khả năng để La Duyệt Kỳ chịu thiệt, cùng nhanh chóng chặn người phụ nữ kia lại, lúc này không biết từ chỗ nào lại lòi ra năm sáu nhân viên bán hàng của trung tâm thương mại, cùng nhau vây ba người lại.
“Có chuyện gì thì từ từ nói, đừng đánh nhau, mau buông ra.” Vài người này miệng thì khuyên can nhưng thật ra là kéo Tiểu Tề sang một bên, lại giữ chặt La Duyệt Kỳ không để cô nhúc nhích, người đàn kia phối hợp cào lên cánh tay La Duyệt Kỳ, mấy vệt máu đầm đìa kéo dài trên cánh tay trắng nõn của La Duyệt Kỳ làm nó có vẻ dọa người.
La Duyệt Kỳ hoàn toàn bị chọc giận, đây không phải là bắt nạt giữa ban ngày hay sao? Cho nên cũng không quản những người khác thế nào, chỉ liều mạng đánh về người phụ nữ kia, không ngờ những kẻ còn lại đột nhiên buông tay, La Duyệt Kỳ quá đà chân vươn ra đá vào bụng của người đàn bà kia.
Chỉ thấy bà ta trúng một đá, liên tục lùi về sau, sau đó đặt mông ngồi xuống, vài giây sau thì chậm rãi nằm xuống.
La Duyệt Kỳ lập tức mê mang, bản thân cô không phải khỏe đến mức đá người ta ngất đi được chứ?
“Không ổn rồi, có kẻ hành hung giết người! Báo cảnh sát!” Vài nhân viên bán hàng khác hô hoán.
La Duyệt Kỳ biết căn bản không thể có người chết được nhưng cũng bị những tiếng kêu của họ dù dọa, muốn đến xem tình trạng người phụ nữ kia lại bị người ta ngăn cản.
Hơn 20’ chẳng những cảnh sát đến mà xe cứu thương cũng đến, nâng người đàn bà nằm trên đất lên cáng đưa đi bệnh viện, La Duyệt Kỳ, Tiểu Tề đành phải cùng vài nhân viên bán hàng lên xe cảnh sát để trình báo tình huống cụ thể.
Đến sở cảnh sát, La Duyệt Kỳ và Tiểu Tề bị đưa vào một phòng, những người khác đi một phòng.
Tiểu Tề an ủi La Duyệt Kỳ: “Đừng sự, là người bán hàng của họ ra tay trước, chúng ta chỉ phòng vệ chính đáng thôi, tôi thấy người đàn bà kia chắc chắn có bệnh rồi, nếu không hành vi có thể khác thường như thế sao?”
Trong lòng La Duyệt Kỳ có bóng ma, vào sở cảnh sát liền bắt đầu sợ, chuyện hôm nay quả thật không phải do cô, vốn đang vui vẻ lại gặp chuyện không hay ho này.
Hai người ngồi trong đó hơn nửa giờ mới có ba cảnh sát đi vào, viên cảnh sát thứ nhất vừa ngồi xuống thái độ đã mạnh mẽ nói: “Chúng tôi đã hiểu rõ cơ bản sự việc. Tôi nói hai cô này, không thể vì đối phương là người bán hàng mà không tôn trọng người ta, người ta mỉm cười phục vụ là trách nhiệm công việc của người ta, các cô không thể vì mình là khách hàng mà tùy ý nhục mạ đánh đập, người ta cũng là người hiểu không?”
Đang nói cái gì thế? La Duyệt Kỳ và Tiểu Tề bị dạy dỗ đến ngây dại cả người, các cô không tôn trọng nhân viên bán hàng lúc nào? Rõ ràng là người đàn bà kia gây sự trước mà?
“Mẹ, ba mẹ ở nhà chờ đi, Kim Đào đã ở đây rồi, chờ bàn bạc xong xuôi sẽ không sao, ba mẹ đừng đến đây, hơn nữa người của sở cảnh sát cũng không cho ba mẹ vào đâu.”
“Không cho vào thì ba mẹ sẽ chờ bên ngoài, dù sao ở nhà cũng chỉ chờ, con đừng ngăn chúng ta, cứ nói chuyện với đối phương, thái độ mềm mỏng một chút biết không?” Tề Nguyệt Tú dặn dò.
La Duyệt Kỳ đành đồng ý, cúp điện thoại tiếp tục chờ Kim Đào.
Kim Đào đúng lúc đẩy cửa đi vào, thấy La Duyệt Kỳ liền nói: “Người đàn bà này đúng là muốn ép chúng ta, anh sẽ liên hệ đến vài người bạn xem có thể xử lý được không.”
Kim Đào cảm thấy thanh danh của mình đang lớn dần, gần đây kết bạn cũng nhiều hơn, không bằng tìm vài người bạn có thể giúp đỡ một chút.
Nhưng gọi vài cuộc điện thoại cũng không có ích gì, Kim Đào cũng bắt đầu nóng lên.
“Các người gọi điện đủ chưa? Không có cách thì liền nhận tội, nhanh chóng quyết định đi, nếu không mười hai giờ sẽ bắt người!” Cảnh sát uống trà nước bên cạnh, vốn nghĩ Kim Đào có thể có chút tài năng, ai ngờ căn bản không dùng được, kiên nhẫn cạn dần, vì thế cho thời hạn cuối.
“Kim Đào, không được thì em sẽ để họ lập hồ sơ, chuyện khác em không lo, em chỉ lo ba mẹ gặp chuyện, một lát nữa họ sẽ đến đây, anh đưa họ về nhà hộ em, em ở đây giải quyết tiếp.” La Duyệt Kỳ đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện xấu nhất.
“Không được, anh không thể để em có vết bẩn trên hồ sơ được, nếu thế sau này em sẽ bị hủy rồi, anh sẽ nghĩ biện pháp kiếm tiền đến.”
“Anh điên rồi! Năm trăm vạn anh kiếm ở đâu ra? Cho dù anh có vay được thì cũng không thể trả nổi.” Kim Đào chẳng qua mới có chút khởi sắc trong đội, hơn nữa tiết kiệm mới được 100 vạn, nhưng năm trăm vạn thì quá lớn, La Duyệt Kỳ không thể để Kim Đào trả giá lớn như thế vì mình được.
Thời gian trôi qua thật nhanh, hai vị La Đồng cũng đang không ngừng đi lại trước sở cảnh sát lo lắng nhìn quanh, không thể làm gì được.
La Duyệt Kỳ muốn nhận tội nhưng Kim Đào không cho, hơn nữa cha mẹ bên ngoài cũng gọi điện nói cho dù táng gia bại sản cũng không thể để cô bị ghi vào hồ sơ.
“Tôi thấy cô nên nghe người nhà, giao tiền ra đi, cô muốn bị ghi hồ sơ nhưng nhưng người bên cạnh cũng mang tiếng, không phải ai cũng chịu nổi đâu, cô nên hiểu cho rõ.” Cảnh sát thỉnh thoảng chêm vào, tạo áp lực cho La Duyệt Kỳ.
La Duyệt Kỳ giãy dụa nhiều lần cũng không quyết định, Kim Đào gấp đến độ cào tóc.
Thời điểm đang lo lắng không thôi, La Duyệt Kỳ đột nhiên lóe lên suy nghĩ, nhớ đến số điện thoại Mạc Duy Khiêm để lại cho mình, vì thế không quản Kim Đào nghĩ sao liền gọi đến dãy số kia.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ngày mai đại thúc sẽ trở lại…
Ps: Chấn động một chút không đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự.