Tình Biến

Chương 57 : Chương 57 (18+)

Ngày đăng: 15:36 30/04/20


“Mạc Duy Khiêm, anh cút, đứng lên cho tôi, còn giả vờ ngủ sao!” La Duyệt Kỳ không dám kêu lớn, chỉ có thể dùng giọng điệu tức giận để biểu hiện cơn giận của mình.



Tuy Mạc Duy Khiêm nhắm mắt, nhưng mi mắt giật giật, hiển nhiên là hắn không hề ngủ, nghe La Duyệt Kỳ khẽ kêu như thế liền mở mắt, toàn bộ ánh mắt đều là ý cười: “Em tỉnh rồi?”



“Anh là đồ trứng thối, không phải anh nói là mệt chết đi sao? Không phải nói là không làm được gì hay sao? Vậy bây giờ anh đang làm cái gì hả?”



Nụ cười của Mạc Duy Khiêm càng tươi hơn: “Ngủ một lát đã tỉnh, như vậy càng thoải mái, em đã tỉnh rồi thì để anh làm cho đã đi.”



La Duyệt Kỳ tức đỏ mặt: “Mạc Duy Khiêm, anh đúng là không phải người! Tôi thật sự ngu ngốc, thế mà còn cảm thấy anh đáng thương.”



“Dĩ nhiêm em phải thương anh rồi, bé ngoan, em không cảm nhận được nơi này cứng rắn thế nào sao? Không được làm còn mệt hơn.”



Mạc Duy Khiêm nói chuyện xong lập tức trực tiếp xoay người đè chặt La Duyệt Kỳ, thoải mái đâm mạnh mấy cái vào thân thể cô, khi cảm thấy La Duyệt Kỳ giãy dụa, hắn lại duỗi tay cởi quần áo của cô ra, dùng sức xoa bóp hai luồng nhũ thịt to đầy no đủ trước ngực cô.



“Ngoan, đừng nhúc nhích, bọn người Hàn Giang sẽ nghe thấy được đó.”



Ngực La Duyệt Kỳ bị hắn xoa bóp mấy cái, vừa đau vừa sưng cứng lên. Mặt dưới cũng tê dại, làm trong lòng cô vừa sợ vừa xấu hổ, thân thể lại kìm lòng không được có phản ứng, một cỗ hương vị ngọt ngào cứ như vậy mà thấm ra kiều huyệt, mùi hương mê người nhất thời tràn đầy bốn phía, muốn rên rỉ ra tiếng lại sợ người bên ngoài nghe thấy, chỉ có thể khó chịu vặn vẹo thân thể, nhưng mà vì là giường đơn nên cô càng giãy dụa thì càng dính chặt vào Mạc Duy Khiêm hơn.



“Cứ động như thế, đúng là cô bé ngoan!” Mạc Duy Khiêm cực kỳ sung sướng, càng thêm dùng sức đâm, lay động thắt lưng, giữa hai người không có một chút khe hở, cùng cảm nhận hô hấp nóng rực của nhau.



Mạc Duy Khiêm cúi đầu yêu thương khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, bàn tay càng ra sức xoa nắn hai bầu vú đẫy đà xinh đẹp, phía dưới cũng càng lúc càng làm càn.



"A......" La Duyệt Kỳ động tình vô thức ưỡn cong thân thể lên, đem vú mềm của mình đưa gần hơn về phía hắn, Mạc Duy Khiêm không khách khí, cúi đầu cắn một nhũ tiêm nho nhỏ mềm mại rồi khẽ nở nụ cười.



Vì làm tình trong hoàn cảnh vụng trộm thế này, ngoài cánh cửa phòng kia không biết còn có bao nhiêu người canh gác, La Duyệt Kỳ căng thẳng càng xoắn chặt hoa huy*t vào, thân thể đã thôi giãy dụa nhưng vẫn còn cứng ngắc.



Mạc Duy Khiêm bị cô xoắn chặt không chịu được, hắn nghĩ muốn bất chấp tất cả mà dùng hết sức lực đâm vào cơ thể cô, tận tình yêu thương cô. Nhưng mà hắn cũng biết, nếu như hắn thật làm như vậy, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ thèm để ý đến hắn nữa!



Thế là hắn chỉ đành cố nén, động tác tay xoa nắn nhũ thịt xinh đẹp cũng càng thêm dịu dàng vì hắn mong đợi có thể để khiến La Duyệt Kỳ bình tĩnh hơn, môi mỏng liên tiếp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, ngậm lấy môi hồng tỉ mỉ trêu chọc cho đến khi thân thể trong ngực mềm mại dần mới thôi.



Mạc Duy Khiêm cười cười, sau đó cắn môi của cô rồi lại hung hăng hút mút, công kích dưới hạ thân càng lúc càng sắc bén, mỗi một cái cũng đều thẳng tắp tiến vào chỗ sâu nhất của cô, thứ thô to cứng rắn phía dưới ma sát qua vách thành mềm mại bên trong, kích thích La Duyệt Kỳ, tạo ra từng trận khoái cảm khiến cô không tự chủ được mà run rẩy.



Hắn là quyết tâm muốn ép cô tới cực hạn cho thỏa nỗi nhớ mong thời gian qua, cho nên mỗi một lần tấn công đều không chút lưu tình, nhưng hắn cũng chú ý không làm cô bị thương, quy đầu khổng lồ nhiều lần tiến vào miệng tử cung nhỏ hẹp mềm mại, không chờ nó thích ứng liền rút lui ra khỏi, sau đó lại ngay lập tức xâm nhập vào, cái mông gầy gò chuyển động giống như motor chạy bằng điện loại mạnh nhất vậy, sức mạnh nam tính vào giờ khắc này càng lộ rõ, không thể nghi ngờ.



Thấy La Duyệt Kỳ dùng tay cố sức che cái miệng nhỏ nhắn thật chặt đến mức gương mặt gần như biến dạng, mày rậm liền cau lại, một bàn tay to với tới đem hai móng vuốt nhỏ bé dễ dàng kéo xuống đưa lên đỉnh đầu, phía dưới càng thêm nhẫn tâm bắt đầu đâm rút, tiếng vang dâm mỹ do thân thể giao tiếp vang dội cả căn phòng.



"Ư ư… ưm…" Theo mỗi một động tác của hắn, La Duyệt Kỳ khó có thể không ưm ra tiếng, nhất là khi hắn xấu xa cố ý tiến vào sâu hơn càng dùng sức hơn, thanh âm của cô cũng không khống chế được mà càng trở nên yêu kiều ngọt ngào hơn, trong lòng rõ ràng không muốn như vậy nhưng lại không chịu nổi mà kêu lên, chung quy lại thì phản ứng của thân thể là thứ không thể đánh lừa được.



Mạc Duy Khiêm nhìn khóe mắt La Duyệt Kỳ tràn ra giọt nước mắt trong suốt, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, hôn hôn lên cánh môi của cô, còn cái tay khác sờ lên nhũ thịt mềm mại xinh đẹp rất tròn, vừa xoa vừa nắn, khiến cho thân thể mềm mại của La Duyệt Kỳ khẽ run, một chữ cũng không thốt ra được.




Đổng Nguyên hơi trợn tròn mắt: “Duy Khiêm, nếu tôi không hiểu sau thì ý cậu là cậu thật sự động tâm, muốn kết hôn với La Duyệt Kỳ?”



Mạc Duy Khiêm giống như tùy ý nói: “Có gì mà hốt hoảng, cô ấy chịu bên tôi là được rồi, không cưới còn có thể làm thế nào? Tôi cũng nghĩ rồi, dù sao cũng phải kết hôn, cưới ai cũng thế, vậy sao không cưới người làm tôi vui vẻ chứ?”



Khẩu khí này đúng là quá lớn, nhìn quầng thâm dưới mắt kia cũng không giống cưới ai cũng vậy đâu nha! Đổng Nguyên không phải kẻ không biết xấu hổ đi chọc thủng tầng da mặt của Mạc Duy Khiêm, nhưng lại không thích nhìn cậu ta tự biên tự diễn như thế, vì vậy hỏi: “Tôi thấy cậu chỉ có thể đợi, một ngày Kim Đào chưa tốt lên, La Duyệt Kỳ và cậu sẽ chẳng có kết quả đâu, chuyện này không phải cậu không biết. La Duyệt Kỳ luôn cảm thấy cậu có ơn với cô ấy, giờ cái cớ ấy cũng biến mất trước Kim Đào, người ta có thể đồng ý cậu sao? Quan trọng hơn là thân phận của cậu thật sự khiến người ta chùn bước mà.”



“Đồ ngu, bảo sao anh không cưới được vợ, bản thân nhất định phải tranh thủ. Ngay từ đầu Duyệt Kỳ còn không nguyện ý đón nhận tôi đấy, bây giờ thì sao, còn không phải là ngoan ngoãn thành người phụ nữ của tôi? Một lát nữa anh tìm người đưa cha mẹ Duyệt Kỳ tới chỗ chị gái tôi đi, bảo chị ấy giúp sắp xếp chỗ ở, chăm sóc cuộc sống của họ. Nói đó là bố mẹ vợ tương lai của tôi, hầu hạ không tốt thì cả đời này chị ấy đừng mong được làm bác!”



Đổng Nguyên chấn động: “Cậu thật sự quyết định rồi? Vậy tôi dùng lý do gì đi đón họ? Làm gì có ai tùy tiện đi theo người khác thế chứ?”



Mạc Duy Khiêm đắc ý cười: “Anh cứ tới đón là được, tôi đã sắp xếp xong cả rồi, họ nhất định sẽ theo anh đi, anh cứ nói là vì bảo vệ an toàn cho họ là được, không cần nói thừa câu nào hết. Nếu cha mẹ Duyệt Kỳ đứng về phía tôi, tôi không tin cô ấy có thể bỏ qua ý kiến người nhà mà lấy người khác!”



“Tôi thấy cậu định đưa thiên tử đi làm con tin? Cậu căn bản là bắt cóc cha mẹ La Duyệt Kỳ, chưa làm xong công tác tư tưởng thì cậu sẽ thả họ về sao?”



Mạc Duy Khiêm vui vẻ cười ha hả: “Giờ anh lại đột nhiên thông minh rồi? Có chị tôi ở đó, lo gì không làm xong công tác tư tưởng, chẳng qua là vấn đề thời gian thôi, đến lúc đó nếu Duyệt Kỳ sốt ruột, dĩ nhiên tôi có thể đưa cô ấy tới đó để người một nhà họ được đoàn tụ rồi.”



Nếu La Duyệt Kỳ đi, đúng là dê vào miệng hổ, có đi mà không có về.



Đổng Nguyên lắc đầu nói: “Thế mà cậu còn nói cưới ai mà chả như nhau, trắc trở nhiều thế cơ mà. Nhưng tôi cũng thấy mọi việc không đơn giản như cậu nghĩ đâu. Con nhóc La Duyệt Kỳ kia suy nghĩ rất độc lập, tính tình lại ngay thẳng cố chấp, sao có thể dễ dàng để cậu khống chế chứ?”



“Chẳng lẽ tôi chỉ có một cách đó sao? Anh mới nghĩ quá đơn giản đấy, tính tình Duyệt Kỳ tôi còn không rõ sao, anh cứ chờ mà xem.”



Sau đó, Mạc Duy Khiêm không nói chuyện riêng của mình nữa mà bắt đầu nói về công việc.



“Viện kiểm sát đã biểu hiện rõ là che chở cho đám người Lưu Dương kia, chẳng qua chờ lấy xong hết khẩu cung thì họ có không muốn cũng phải làm theo trình tự, bây giờ chỉ còn lại thân phận đại biểu nhân dân của Lưu Dương cần giải quyết thôi.”



Đổng Nguyên cũng hiểu: “Đại biểu nhân dân thành phố không chịu phê chuẩn lệnh bắt, chỉ sợ bên trong cũng có móc nối cả rồi.”



“Tôi đã nói thành phố Danh Tĩnh này thối nát đến tận gốc rễ rồi mà, chỉ là phải xét lại xem kẻ đó là ai, đừng làm oan uổng người tốt. Không lo chuyện đại biểu nhân dân thành phố không phê duyệt, tìm cách trực tiếp bãi miễn cái thân phận đó của hắn đi, Lưu Dương là người do quần chúng bầu ra, bảo Thư Dân phái người đi thăm dò phiếu bầu, chỉ cần người đồng ý ký tên bãi miễn hắn thì trực tiếp cho 2 vạn tiền mặt, nếu chuyện thành công sẽ cho mỗi người thêm 3 vạn, tôi không tin không thể kéo hắn xuống!”



Thì ra ngày đó Mạc Duy Khiêm nói với chị gái hắn là phải phá sản là ý này, nhưng vụ án này đúng là quá tốn kém rồi! Đổng Nguyên nghe xong cũng lập tức làm theo.



Một mình Mạc Duy Khiêm ngồi trong văn phòng, hài lòng vui sướng nhớ lại chuyện tốt đẹp đêm qua, mấy lần chia tay rồi quay lại, thời điểm nhìn thấy La Duyệt Kỳ hắn đã có đáp án, bản thân thật sự không thể rời cô nhóc kia được, nhớ rõ ngày đó La Duyệt Kỳ nói sẽ đăng ký với Kim Đào, suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là đồng quy vu tận với cô! (Đồng quy vu tận = đại khái là liều mình cùng chết)



Sau đó lại tách ra vài ngày, hắn thật sự tự hỏi về quan hệ của hai người, sau khi suy nghĩ thông suốt, cũng nghĩ ra kế hoạch phòng ngừa chu đáo.



Nghĩ thế, Mạc Duy Khiêm cảm thấy buồn cười: Mình đúng là không dễ dàng mà, cưới một bà xã cũng phải dùng hết 36 kế mới xong!