Tình Biến

Chương 61 :

Ngày đăng: 15:36 30/04/20


Mạc Duy Khiêm vừa nói chuyện điện thoại vừa cười cười với La Duyệt Kỳ, ý bảo cô tự mình giải trí trước, La Duyệt Kỳ xua tay ám chỉ Mạc Duy Khiêm không cần quan tâm tới mình.



Mạc Duy Khiêm nói chuyện điện thoại xong cũng qua hơn nửa tiếng, sau khi chấm dứt trò chuyện, vừa đứng dậy định đi về phía La Duyệt Kỳ thì di động lại vang lên. Mạc Duy Khiêm hơi bất đắc dĩ nhìn về phía La Duyệt Kỳ rồi lại tiếp tục nghe điện thoại.



“Duy Khiêm, La Duyệt Kỳ có đang ở bên cạnh cậu không?” Tốc độ nói của Đổng Nguyên rất nhanh, dường như là vô cùng sốt ruột.



Mạc Duy Khiêm dừng bước nói: “Có, sao thế?”



“Cậu chỉ cần nghe tôi nói là được, còn nữa, trăm ngàn lần phải bình tĩnh, đừng tỏ ra bất kỳ biểu hiện kỳ lạ nào!”



Mạc Duy Khiêm nở nụ cười nói: “Biết rồi, anh nói đi.”



Cho dù thế, Đổng Nguyên vẫn tự điều chỉnh tâm trạng của mình rồi mới nói: “Vừa rồi, tôi gặp Duyệt Kỳ ở chỗ thang máy, cô ấy không cẩn thận đánh rơi túi xách, tôi và bọn Hàn Giang giúp cô ấy nhặt đồ lên, kết quả là cô ấy để sót một tờ giấy bị tôi nhặt được. Tôi thấy đó là giấy tờ của bệnh viện, trên đó còn viết dương tính gì đó, sợ Duyệt Kỳ bị bệnh gì nên chạy tới đưa cho bác sĩ Cao xem.”



Mạc Duy Khiêm nghe thế thì lòng hơi chìm xuống: Chẳng lẽ Duyệt Kỳ thật sự sinh bênh?



Vừa nghĩ đến khả năng này, mặt Mạc Duy Khiêm đã tắt nụ cười, đồng thời tự an ủi bản thân là dù Duyệt Kỳ có bệnh gì đi nữa thì hắn sẽ dùng mọi cách để chữa cho cô ấy.



“Anh nói đi, tôi đang nghe đây.” Mạc Duy Khiêm bảo Đổng Nguyên nói ra kết quả.



“Bác sĩ Cao nói La Duyệt Kỳ mang thai!”



Mạc Duy Khiêm liếc mắt nhìn La Duyệt Kỳ đang xem tạp chí, giọng điệu bình thản: “Anh nói cái gì?”



“La Duyệt Kỳ mang thai! Cậu khoan hãy hỏi cô ấy, xét nghiệm này đã có từ vài ngày trước, chẳng biết là cô ấy có tính toán gì nữa, tôi thấy tạm thời cậu cứ làm bộ như không biết, tôi sẽ tìm cơ hội trả tờ xét nghiệm này vào túi của cô ấy, quan sát thêm rồi hãy tính.”



Mạc Duy Khiêm nhìn chằm chằm La Duyệt Kỳ không chớp mắt, đợi Đổng Nguyên nói xong, giọng điệu vẫn không chút thay đổi nói: “Đã biết, tôi cúp máy trước.”



Đổng Nguyên nhìn nhìn di động, sao anh ta cứ cảm thấy Mạc Duy Khiêm không có cảm giác gì nhỉ, chẳng lẽ chỉ có mình anh ta ngạc nhiên thôi?



La Duyệt Kỳ cảm thấy Mạc Duy Khiêm vô cùng cẩn thận ngồi xuống cạnh mình nên quay đầu cười hỏi: “Anh xong việc rồi sao?”



Mạc Duy Khiêm cảm thấy ngực mình như nghẹn lại, khi Đổng Nguyên nói La Duyệt Kỳ mang thai, ngoại trừ chút khiếp sợ lúc đầu thì hắn hoàn toàn vui sướng, chỉ muốn lớn tiếng hô lên nhưng đành phải nín lại. Chính hắn cũng vô cùng muốn biết La Duyệt Kỳ nghĩ gì, muốn cô thật lòng chia sẻ niềm vui cực lớn này với hắn.



“Cũng coi như xong, Duyệt Kỳ, em có muốn ăn hay muốn cái gì đó không?”




“Duyệt Kỳ, em nghỉ ngơi một lát đi.”



Tay La Duyệt Kỳ tăng thêm sức lực, không chịu nghe lời buông tha cho hắn: “Em chủ động như vậy mà anh còn tìm mọi cách từ chối. Mạc Duy Khiêm, anh nói xem có phải anh có người khác rồi không hả?”



“Duyệt Kỳ, tổ tông của anh! Em tha cho anh đi, không phải anh không muốn mà thật sự không được đâu, anh thật sự rất muốn làm nhưng chẳng lẽ em không lo lắng cho thân thể mình sao?” Mạc Duy Khiêm giữ chặt tay La Duyệt Kỳ, không cho cô cử động nữa.



Lúc này La Duyệt Kỳ mới chịu rút tay về, bĩu môi nói: “Thân thể em em tự biết chứ, em chỉ là muốn quan tâm anh thôi.”



Mạc Duy Khiêm cố gắng đè nén dục vọng mãnh liệt, liên tục hít sâu, cuối cùng mới bình tĩnh lại được.



“Duyệt Kỳ, em không có chuyện gì muốn nói với anh sao?”



La Duyệt Kỳ cũng không thèm nhìn Mạc Duy Khiêm, cầm tạp chí lên tiếp tục xem: “Dĩ nhiên là có rồi, Kim Đào quyết định nhận đề nghị đi Mĩ chữa trị của anh, anh ấy còn nói Cao Tử Ninh cũng đi theo nữa, em thật sự không nghĩ ra là vì sao Cao Tử Ninh lại đồng ý nhận chuyện này.”



“Chuyện này anh sẽ giải thích với em sau, trừ cái đó ra thì còn gì nữa không?” Mạc Duy Khiêm cố gắng dẫn dụ La Duyệt Kỳ nói ra.



“Ngoài chuyện này ra thì em cũng chỉ lo lắng đến hoàn cảnh hiện giờ của anh thôi, bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng hơn anh được. Cho dù thật sự có chuyện gì đi nữa thì đợi anh vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt rồi hãy nói, anh không cần quan tâm em đâu, chỉ cần chú ý chăm sóc bản thân cho tốt là được.



Lời nói của La Duyệt Kỳ khiến Mạc Duy Khiêm vừa cảm động lại vừa hối hận muốn thối cả ruột, đều do hắn cố tình phóng đại tính nghiêm trọng của sự việc, nếu không có lẽ Duyệt Kỳ đã sớm nói cho hắn chuyện đứa bé rồi!



Càng nghĩ càng giận, một cỗ lửa giận lan thẳng đến chỗ đám người Trần Đông Thành, nếu không có chúng thì sao Duyệt Kỳ lại lo lắng đến thế chứ. Cô ấu đang mang thai, nếu cứ sầu lo như thế mãi thì thân thể sao chịu nổi chứ?



Mạc Duy Khiêm lập tức đứng lên, đi ra cửa bảo người gọi Phùng Thư Dân đến.



Phùng Thư Dân nhanh chóng đi vào, chỉ thấy Mạc Duy Khiêm nổi giận đùng đùng đứng ở cửa, mà La Duyệt Kỳ đang bình yên ngồi trên sô pha ăn đồ ăn vặt xem tạp chí, nhất thời không hiểu nổi hai người này là xảy ra chuyện gì nữa.



“Thư Dân, anh lập tức điều người đi thanh tra hoàn toàn về tình trạng tài chính và bất động sản của đám người Trần Đông Thành, Lưu Dương, Loan Ninh, Phạm Thanh Lợi và những kẻ liên quan đến chúng. Ngay cả họ hàng thân thích, tình nhân các kiểu cũng phải điều tra, sau đó tập hợp kết quả điều tra lại làm báo cáo đưa lên. Cán bộ cao tầng của Danh Tĩnh đều phải điều tra đến tận gốc rễ, không chừa một ai cho tôi!”



Tuy Phùng Thư Dân cảm thấy rất kỳ lạ về thái độ đột nhiên chuyển từ trầm tĩnh sang gấp gáp của Mạc Duy Khiêm nhưng ông ta cũng không hỏi nhiều, chỉ nghe lệnh mà đi sắp xếp nhân viên.



“Em xem, chỉ cần điều tra được các vấn đề tồn tại về tài sản của họ thì sẽ không ai dám phản đối nữa.” Mạc Duy Khiêm lại đổi sang gương mặt tươi cười an ủi La Duyệt Kỳ.



La Duyệt Kỳ buông tạp chí, liếc mắt nhìn qua: “Chỉ đơn giản thế đã giải quyết được? Vậy lúc trước anh biểu hiện sa sút tinh thần như thế là sao hả? Chẳng lẽ anh diễn trò gạt em?”