Tình Đắng
Chương 107 : Hôn lễ của thường tử phi (5)
Ngày đăng: 07:10 30/04/20
Mạc Trọng Huy đánh mạnh vào bức tường sau lưng cô.
Sau đó, hắn tức giận hôn lên môi cô. “Nụ hôn của Thường Tử Phi lúc nào cũng dịu dàng, mỗi lần anh ấy hôn tôi, tôi đều cảm thấy rung động. Mỗi lần anh hôn tôi, tôi đều muốn nôn, cảm giác như bị heo hôn vậy.” “Con mẹ nó, em câm miệng lại ngay!” Mạc Trọng Huy nổi giận, chặn miệng cô lại. Mạc Trọng Huy không hề bế cô về giường mà chiếm hữu cô ngay tại đó. Hành động này của hắn khiến An Noãn cảm2thấy đau đớn và nhục nhã chưa từng thấy.
Khi mọi thứ trở về với quỹ đạo bình thường, cơn giận của Mạc Trọng Huy cũng biến mất, hắn tắm rửa cho cô xong rồi mới bế cô lên giường. “An Noãn, sau này đừng cố tình chọc giận anh nữa, cuối cùng cũng chỉ có em phải chịu tội thôi. Thường Tử Phi đã là chuyện quá khứ rồi, chỉ cần sau này em không nhắc đến cậu ta nữa, anh có thể xem như quá khứ hai người không có gì cả.” “Mạc Trọng Huy, anh đừng tự lừa8mình dối người nữa, cơ thể của tôi, trái tim của tôi đã thuộc về Thường Tử Phi từ lâu rồi.”
Đôi mắt Mạc Trọng Huy híp lại, nguy hiểm tiếp cận cô.
“Tại sao cứ phải chọc giận anh, có lợi gì cho em đâu chứ?” Mạc Trọng Huy có chút bất lực sờ vào mặt cô, “Hay em cứ phải để anh đưa em đến tham dự lễ thành hôn của cậu ta, tận mắt chứng kiến cậu ta hạnh phúc rồi em mới hài lòng hả?”.
An Noãn nhìn vào mắt hắn, nghiêm túc từng lời từng chữ, “Cho dù6anh ấy kết hôn rồi, trái tim tôi vẫn thuộc về anh ấy, mãi mãi không bao giờ thay đổi.” Mạc Trọng Huy cầm điện thoại lên bấm số, dặn dò bên kia một cách nhanh chóng, “Chuẩn bị một món quà lớn, tôi phải đi tham gia hôn lễ của Thường Tử Phi.”
***
Ngày Thường Tử Phi tổ chức hôn lễ, ông trời rất nể mặt, thời tiết hôm ấy rất tốt.
Nghệ Tuệ đã bận rộn cả nửa tháng trời, cuối cùng cũng đến ngày khiến người khác kích động, bà ta không kìm nổi sự hưng phấn của mình,3cũng có chút căng thẳng.
“Tử Hinh, bên khách sạn sắp xếp ra sao rồi? Rượu thuốc đã chuẩn bị đủ hết chưa? Bí thư Lương muốn đích thân chứng hôn, không được để mất mặt đâu đấy.” Thường Tử Hinh bất lực nói, “Mẹ, mẹ đã hỏi con nhiều lần lắm rồi, sắp xếp xong cả rồi, con mẹ làm việc, mẹ còn không yên tâm sao?”
Nhưng Mạc Trọng Huy, hắn muốn khiến cô đau khổ, cô càng đau đớn hắn sẽ càng cảm thấy vui sướng.
Hôm nay nhà hàng Giang Thành được nhà họ Thường và họ Giang bao thầu, bên ngoài đều là những chiếc xe sang trọng, cảnh tượng này thật sự khiến người khác phải trầm trồ kinh ngạc.
An Noãn đi đến cửa, dừng chân lại, nhìn thấy ảnh cưới lung linh ở bên ngoài, mắt cô lại đau.
“Sao vậy, không dám vào à?” Mạc Trọng Huy châm chọc nói bên tai cô, “Hôm nay là ngày trọng đại của Thường Tử Phi, cả đời cũng chỉ có một lần, em muốn bỏ lỡ sao?” Mạc Trọng Huy ôm lấy cô, đi thẳng vào trong đại sảnh. Lương Trạch Minh nhận được tin liền đích thân ra ngoài đón tiếp. Giang lão cũng đi cùng. Lương Trạch Minh bắt tay với Mạc Trọng Huy, nhưng Mạc Trọng Huy khinh nên cũng không hề bắt lại. Ông ta buồn bã rút tay lại, nịnh bợ nói, “Ngài Mạc, hôm nay là cơn gió nào thổi anh tới đây thế?” “Phải đấy phải đấy, ngài Mạc đến là sự vinh hạnh cho hai vợ chồng, cũng là vinh hạnh của nhà họ Giang chúng tôi, mời ngồi ạ.”
Mạc Trọng Huy ôm An Noãn tới bàn chính, hắn kéo ghế cho An Noãn, tự mình kéo ghế ngồi gần cô, cánh tay gác lên ghế của cô, hành động đó khiến người khác nhìn vào cảm thấy rất thân mật tự nhiên.
“Noãn Noãn.”
Giọng nói thân thuộc vang lên gọi tên cô. An Noãn ngước đầu lên, nhìn thấy Phù Thu, lúc này cô ta đang ngồi ở kế bên Lương Trạch Minh, khoác lấy tay của Lương Trạch Minh, cô hiểu rồi, thì ra Giang Thành lại nhỏ như vậy.
Người đàn ông đó giẫm đạp và hãm hại ba cô sau khi ba cô xảy ra chuyện, hủy hoại cả đời trong sạch của ba, và thay thế vị trí ông ấy. Khi cô ngồi tù, cô nhiều lần muốn dùng dao đâm chết hắn. Vào lúc này, kẻ thù ở trước mặt, vậy mà cô chỉ có thể dùng ánh mắt hung tàn để nhìn hắn.
Từ lúc An Noãn ngồi xuống, Giang lão luôn chú ý cô, cuối cùng cũng hỏi, “Cô An nhìn có vẻ quen mặt lắm, cô và Bí thư An Hồng Minh có quan hệ gì với nhau không?”