Tình Đắng

Chương 140 : Ngoài hà tư kỳ ra, anh vẫn còn người phụ nữ khác (1)

Ngày đăng: 07:10 30/04/20


Nghê Tuệ hơi cau mày, bà ta biết Giang Thiến Nhu nói có lý, nhưng bà vẫn cảm kích An Noãn, trong hoạn nạn mới thấy chân tình câu nói này không hề sai.



“Được rồi, lần này không mời con bé, để bữa khác tôi tự mình mới nó bữa2cơm.”



Chuyện trong nhà vẫn luôn do Nghề Tuệ làm chủ nên Thường Bách chỉ có thể giấu bực tức trong lòng.



***



Thường Tử Phi trong lúc bận trăm công nghìn việc vẫn dành ra chút thời gian về nhà ăn cơm, tuy rằng mấy ngày nay rất bận nhưng sắc mặt8anh có vẻ rất tốt. Giang Thiến Nhu nghe thấy tiếng xe liền chạy ra đón anh, hai người nắm tay cùng nhau bước vào biệt thự, giữa hai người có cảm giác thân mật không nói nên lời. Ngay cả Thường Tử Hinh cũng nhịn không được trêu ghẹo,6“Chà chà, trước mặt chúng ta người già trẻ nhỏ thế này mà bày vẻ ân ái như vậy là quá đáng lắm đó nha.”



Giang Thiên Nhu xấu hổ dán sát vào ngực Thường Tử Phi. “Tử Hinh, em đừng có trêu chọc anh chị nữa, da mặt cô ấy3mỏng lắm.” Trong giọng nói của anh đều tràn đầy vẻ cưng chiều.



Nghệ Tuệ từ phòng ăn bước ra, nhìn thấy cảnh này, trong lòng không hiểu sao lại chua xót. Trải qua chuyện lần này, không biết vì sao bà ta luôn nghĩ đến An Noãn, nghĩ tới dáng5vẻ cô đơn một mình của cô, nghĩ đến dáng vẻ cô bị Mạc Trọng Huy ức hiếp.



Bà ta khẽ thở dài, gọi mọi người đến, “Tất cả đến ăn cơm thôi, đồ ăn đã dọn lên bàn cả rồi.” Mọi người trong nhà đều ngồi quanh bàn, Nghệ Tuệ làm rất nhiều món ăn, toàn bộ đều là món Thường Tử Phi thích ăn nhất.



Giang Thiên Nhu liên tục gắp thức ăn vào bát cho Thường Tử Phi, dịu dàng nói, “Anh ăn nhiều một chút, thời gian này anh cực khổ rồi.” “Ôi ôi, ba mẹ xem, anh cả chị dâu thắm thiết biết bao, con thấy ngày chúng ta được bế cháu chắc chắn không còn xa nữa rồi.”



Thường Tử Phi ôm lấy vai Giang Thiên Nhu, nghiêm túc nói, “Chúng con sẽ cố gắng.”




“Chị Hiểu Yến, chị bỏ dao xuống trước đi, chúng ta cùng nhau gọi điện cho giám đốc Phan có được không?”



“Không có ích gì đâu, bây giờ anh ta không bắt điện thoại của chị, không trả lời tin nhắn của chị!”



Chính vào lúc này, trong đám người có tiếng kêu lên “Giám đốc Phan đến rồi”, mọi người đứng xung quanh xem đều nhường đường cho ông ta qua, sắc mặt Phan Bình không được tốt cho lắm, ông ta bước lên phía trên cùng, theo sau còn có mười mấy tên bảo vệ, dàn trận như vậy làm cho người ta thật sự sợ hãi.



Phan Bình không nhìn thấy An Noãn, ông ta khó chịu nhìn người phụ nữ đang điên cuồng đứng trên sân khấu, giọng điệu lạnh bằng, “La Hiểu Yến, để dao xuống, vào phòng làm việc nói chuyện với tôi.” “Không, tôi muốn nói chuyện ở đây. Anh nói cho tôi biết, tại sao lại sa thải tôi, tôi đang làm việc rất tốt ở Thiên Đường cơ mà!”



Phan Bình nhất thời không trả lời được. La Hiểu Yến từng bước bức ép, “Tại sao lại đá tôi, tôi đối xử với anh tốt như vậy, tại sao anh lại tàn nhẫn đá tôi như thế?”



Trong đám người ồ lên một tràng cười chế giễu. An Noãn nghe thấy đằng sau có người nói, “Phụ nữ giám đốc Phan chơi qua còn không ít sao, cô còn ở đó mà tự cho là mình quan trọng.” “Phan Bình, anh nói cho tôi biết, rốt cuộc tôi có chỗ nào không tốt, tôi sẽ sửa đổi.” “Cô rất tốt, tôi rất thích cô, bỏ dao xuống trước đi, chúng ta từ từ nói chuyện.” La Hiểu Yến không hề động đậy thét lên, “Anh nói dối, anh lừa tôi, anh đã nói anh rất ghét tôi, giờ anh chỉ đang dỗ tôi mà thôi!”



Trong lúc kích động, con dao La Hiểu Yên cầm đã cứa xẹt qua cổ cô ta, máu tươi chảy ròng.



An Noãn hoảng hốt xông lên sân khấu, lúc này Phan Bình mới thấy cô, một tay giữ cánh tay cô lại, “Cô An, bình tĩnh!” “Chị ấy đã làm mình bị thương như thế này rồi, ông bảo tôi làm sao mà bình tĩnh được hả?”



La Hiểu Yến đột nhiên ngước mặt lên trời thét lớn, “Noãn Noãn, rốt cuộc chị cũng hiểu rồi, bây giờ đàn ông đều như nhau cả, đều là một lũ không tin không phổi! Vào lúc này chỉ có em mới lo sợ vì chị lo lắng cho chị. Xin lỗi em, trước đây chị không nghe lời khuyên của em, một lần nữa lại đi yêu một kẻ không nên yêu. Chị rất đau khổ, có lẽ chết đi sẽ không phải cảm thấy đau đớn gì nữa!”