Tình Đắng
Chương 166 : Mạc trọng huy phát điên, tập đoàn phi vũ phá sản (3)
Ngày đăng: 07:10 30/04/20
Trương Húc buồn bực bỏ đi, An Noãn ngồi trên chiếc giường rộng, giữa gian phòng vắng vẻ, khuôn mặt méo mó vì tức giận như vẫn ở trước mắt cô. Lần này hắn thực sự nổi giận rồi, biết đâu cũng là cơ hội duy nhất cô có thể rời khỏi hắn.
Có câu “ngày nghĩ điều gì, đêm mơ thấy điều đó”, đêm đó An Noãn mơ thấy một giấc mơ rất đẹp, cô thấy mình rời khỏi Mạc Trọng Huy, rời khỏi biệt thự, thấy mình đi tới nước Pháp, thấy mình làm cô dâu trong một đám cưới2giản dị mà độc đáo, chỉ có điều không thấy rõ mặt chú rể vì mắt cô không sao mở ra được, cuối cùng khi mở mắt ra lại nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của Mạc Trọng Huy. Cô giật mình tỉnh dậy, người toát mồ hôi đầm đìa.
Hai nữ giúp việc ở ngoài cửa nghe tiếng cô, vội vàng chạy vào, hỏi: “Cô An, cô làm sao vậy? Có phải cô muốn đi vệ sinh không?” An Noãn lắc đầu, tựa ở trên giường, có chút yếu ớt nói: “Có thể rót giúp tôi cốc nước không?” Người giúp8việc vội vàng mang nước nóng tới cho cô. An Noãn cầm cốc, nhưng lòng bàn tay lại lạnh lẽo. “Cô An, cô không sao chứ? Cô có muốn gọi Trợ lí Trương không? Cậu ấy đang ở dưới lầu.” An Noãn lắc đầu, thuận miệng hỏi: “Trợ lí Trương không về nhà sao?” “Dạ không, trợ lí Trương lo lắng cho ngài Mạc, đến bây giờ ngài Mạc vẫn chưa về, cũng không liên lạc được. Trợ lí Trương phái người tìm kiếm ở tất cả những nơi ngài Mạc có thể tới nhưng vẫn không tìm thấy, cậu ấy6sốt ruột sắp phát điên lên rồi.”
An Noãn hơi cau mày.
Người giúp việc không hiểu nguyên do vẫn nói: “Cô An, hay là cô gọi điện thoại cho ngài Mạc thử xem? Ngài Mạc nhất định sẽ nhận cuộc gọi của cô.” An Noãn cười nhạt, lúc này mà Mạc Trọng Huy nhận cuộc gọi của cô, chắc hẳn sẽ tức đến mức hộc máu mà chết mất.
“Mọi người ra ngoài trước đi, tôi ngủ thêm một lát nữa.” “Cô An, cô thật sự không sao chứ? Trán cô ra nhiều mồ hôi lắm, cô có muốn tôi hạ nhiệt độ3máy điều hòa xuống một chút không?” An Noãn xua tay: “Yên tâm đi, tôi không sao, chỉ là một cơn ác mộng thôi.”
Người giúp việc không nói gì nữa, hai người cùng ra ngoài. Có lẽ Trương Húc cũng nghe được tiếng kêu của An Noãn, chạy lên hỏi hai người giúp việc đã xảy ra chuyện gì.
“Cô An nói cô ấy gặp ác mộng nên tỉnh giấc. Cô ấy vừa uống một cốc nước nóng, hiện giờ đã ngủ lại.”
Cũng đúng lúc này, rất nhiều người giỏi có nhiều cống hiến cho Phi Vũ đều đưa đơn từ chức, bất chấp khoản tiền đền bù vi phạm hợp đồng cao ngất.
Ngay cả những người anh em từng kề vai sát cánh với anh và Hoa Vũ để đưa công ty đi lên cũng đưa đơn từ chức, muốn rời đi.
“Thẩm Bái, cậu có thể nói cho tôi biết lý do vì sao không? Chúng ta cùng du học ở nước ngoài, cùng về nước lập công ty, hiện giờ công ty gặp chút nguy cơ, Hoa Vũ phải ngồi tù, ngay cả cậu cũng muốn bỏ tôi mà đi sao?”
Thường Tử Phi xé lá đơn từ chức của Thẩm Bái thành nhiều mảnh nhỏ, ném lên không trung.
Thẩm Bái hơi nhíu mày, khẽ nói: “Tử Phi, xin lỗi cậu, nếu như cậu vẫn xem tôi là anh em thì hãy để tôi đi, tập đoàn Phi Vũ không xong rồi, cậu cũng nên sớm buông tay đi thôi.”
“Cậu có nhớ năm đó cậu du học ở nước ngoài, lúc gặp khó khăn, ai là người giúp đỡ cậu không? Cậu có nhớ lúc mẹ cậu bị bệnh, ai đã cho cậu mượn tiền lo thuốc thang không? Cậu có nhớ mấy năm nay, tập đoàn Phi Vũ đã mang đến bao nhiêu lợi ích cho cậu không? Cậu không còn nhớ chút gì sao?”
Thẩm Bái cúi đầu, có phần cảm tính, nói: “Tử Phi, tôi biết cậu là người tốt, cậu luôn đối tốt với tôi, giúp đỡ tôi rất nhiều trong cuộc sống. Thế nhưng tôi có nỗi khổ bất đắc dĩ, hai ngày nay đột nhiên công ty xuất hiện nhiều vấn đề như vậy, tôi tin là trong lòng cậu cũng thừa hiểu. Cậu làm mất lòng ngài Mạc, công ty của cậu sẽ không thể tiếp tục hoạt động. Tôi còn mẹ già phải chăm sóc, bà đang nằm viện, đủ loại chi phí rất cao, tôi có thể chịu khổ, nhưng tôi không thể bắt mẹ tôi chịu khổ theo được. Tử Phi, tôi thực sự không thể không có công việc, tôi không dám đắc tội với ngài Mạc.”