Tình Đắng
Chương 189 : Mạc trọng huy, anh đã thấy đau rồi chứ? (1)
Ngày đăng: 07:11 30/04/20
Từ sau hôm không vui đó, cô chiến tranh lạnh với Mạc Trọng Huy hai ngày, tuy nằm trên cùng một chiếc giường nhưng người này đều phớt lờ người kia.
Cho tới sáng sớm hôm nay, lúc ăn sáng, Mạc Trọng Huy đột nhiên nói với cô: “Anh phải đi công tác hai ngày, hai ngày này em phải tự chăm sóc bản thân cho tốt, có việc gì thì tìm Trương Húc.”
“Đến Bắc Kinh viếng Hà Tư Nghiên phải không?” Đôi mày2Mạc Trọng Huy cau lại, bực bội nói: “Em đừng có nhạy cảm như vậy, trở về Bắc Kinh một chuyến, mừng đại thọ của ông.” “Rồi nhân tiện đến viếng Hà Tư Nghiên chứ gì?”
An Noãn vẫn khăng khăng.
Mạc Trọng Huy hơi cáu kỉnh day day điểm giữa đôi mày: “An Noãn, anh đã nói rồi, em đừng lôi chuyện người đã mất ra đay nghiến mãi như thế nữa được không? Cô ấy vô tội mà! Anh đối tốt với em8như vậy, em vẫn cảm thấy chưa đủ sao?”
“Mạc Trọng Huy, đột nhiên anh cảm thấy tôi rất phiền phức đúng không? Có vẻ như cái con bé An Noãn luôn quấn quýt lấy anh trước kia đã trở lại rồi, đúng không? Nếu như anh đã không quên được Hà Tử Nghiên thì tiếp tục thực hiện lời hứa đối với cô ấy, chăm sóc thật tốt cho Hà Tư Kỳ đi! Để tôi đi đi, tôi không cần một đồng nào6của anh cả!”
Mạc Trọng Huy thở dài, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, khẽ nói: “An Noãn, bây giờ em nói anh nên phấn khởi hay là tức giận đây? Em đang ghen đúng không? Cô bé ngốc nghếch, trong lòng anh bây giờ chỉ có một mình em. Anh thật sự muốn móc trái tim anh ra để cho em xem có phải trên đó chỉ viết hai chữ "An Noãn không thôi.”
“Mạc Trọng Huy, tôi không hề càn quấy, mà chính3là tôi không thích Hà Tư Kỳ, không thích anh bao nuôi cô ta!”
Mạc Trọng Huy mỉm cười, trước mắt hiện ra dáng điệu giương nanh múa vuốt của An Noãn.
“Nhìn nụ cười của cậu đủ biết là không tệ rồi! Dạo này không biết ông nội tôi nổi máu khùng điện gì, cứ khăng khăng đòi đi Giang Thành một chuyến, e rằng ông cụ cũng sắp bị teo não đến nơi rồi. Nếu thật sự tới Giang Thành, tôi sẽ tới tìm cậu.”
“Được!”
“Vậy ngày hôm nay tôi làm chủ, tối nay đi hộp đêm đi, có nhớ nhung mấy cô em Bắc Kinh không?”
Mạc Trọng Huy lắc đầu từ chối: “Không được, ngày mai tôi phải đi rồi, đêm nay phải ở nhà với ông.”
“Chậc, sao lại vội vã như vậy? Huy này, cậu không đùa tôi chứ? Thật sự có người ở Giang Thành rồi sao?” Mạc Trọng Huy nói cứ như đùa. “Sắp có con luôn rồi!” Rõ ràng Thẩm Thần Phong không tin, trêu chọc: “Tôi tin được mới lạ! Nếu cậu có con thật, biết bao nhiêu cô em ở Bắc Kinh này sẽ đau lòng đến chết đấy, đừng có đùa!”
Mạc Trọng Huy không tiếp tục nói về chuyện này nữa. Hai người trò chuyện rất vui vẻ, cũng uống khá nhiều.