Tình Đắng
Chương 201 : Gặp mặt (3)
Ngày đăng: 07:11 30/04/20
“Lần này trở lại...”.
An Noãn biết anh muốn hỏi điều gì, cô ngắt lời anh, “Em được điều đến Bắc Kinh làm việc, có lẽ cũng không lâu nữa là sẽ bị điều về rồi.”
“Bắc Kinh?” Thường Tử Phi hơi nhăn mày, “Công ty nào vậy?” “Là JM anh biết không? Bây giờ em là trợ lý của nhà thiết kế hàng đầu của JM, thỉnh thoảng cũng sẽ tham gia vào một số thiết kế của họ.”
Thường Tử Phi lộ rõ vẻ kinh ngạc, “Em làm ở JM sao? Công ty thiết kế xây dựng2đỉnh cao thế giới đó á?”
An Noãn cười, đùa giỡn nói, “Em lợi hại không? Thật ra là em gặp được thời cơ tốt thôi, năm đó khi em rời khỏi Giang Thành, kỳ thật em đã đến Anh, tháng đầu tiên vẫn chưa thích nghi với khí hậu ở đó, lúc đó em vẫn luôn điều dưỡng thân thể, mấy tháng sau đó, em gần như đã chạy khắp cả nước Anh, thưởng thức kiến trúc của họ, còn đi thăm thú vài đất nước khác. Trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, em đã tình8cờ gặp một quản lý cấp cao của JM vài lần, sau đó anh ta thấy em thích kiến trúc như vậy liền có lòng tốt giới thiệu em đến JM học tập.”
“Thật sự rất đáng ngưỡng mộ, đến cả anh cũng thấy ngưỡng mộ em rồi, lúc anh còn du học ở nước ngoài cũng rất có hứng thú với công ty đó, nộp lý lịch mấy lần nhưng vẫn không có chút tin tức nào. An Noãn, em đúng là ở hiền gặp lành mà.”
“Em cũng cảm thấy như vậy.” An Noãn hì hì6cười nói.
“Lần tới công ty bọn anh khánh thành một trung tâm thương mại mới, có thể nhờ JM mở cửa sau được không? Đã mấy lần bên anh muốn mời JM thiết kế cho nhưng đều bị từ chối với lí do không có thời gian.”
An Noãn rất thoải mái đồng ý với anh.
Đó là một hạng mục khá lớn, Lâm Dịch Xuyên kiên quyết để có trình bày, tuy rằng An Noãn đã gặp không ít những tình huống có quy mô lớn như vậy, nhưng tự mình đứng lên thuyết trình lại là lần đầu tiên của cô, xét về mặt cá nhân, Lâm Dịch Xuyên đã giúp cô làm rất nhiều việc, anh thức suốt mấy đêm giúp cô chuẩn bị tài liệu. Đến hôm đó, Lâm Dịch Xuyên còn đích thân đi với cô đến San Francisco, anh vẫn luôn ở bên cạnh cố vũ cho cô.
Từ trước buổi thuyết trình anh tạo cho cô không ít áp lực, nhưng khi đã đến ngày đó rồi, Lâm Dịch Xuyên lại an ủi cô, “Không sao đâu, có xảy ra sai sót gì thì vẫn còn có anh mà. Yên tâm đi, có anh ở đây, em không phải sợ gì cả.”
Ngày hôm đó An Noãn đã vô cùng thành công, phần trình bày của cô nhận được những tràng vỗ tay vang dội. “Hứa Vĩ Thần, bây giờ anh đừng nói nhiều như vậy, thuốc đau dạ dày của anh đâu, mấy ngày nay bận rộn quên nhắc anh uống thuốc rồi.” An Noãn giúp anh ta tìm thuốc đau dạ dày, rồi rót một cốc nước ấm, cho anh ta uống thuốc. “Anh nghỉ trước đi, đợi lát nữa đói bụng, tôi nấu cháo cho anh ăn.” Hứa Vĩ Thần nằm trên giường cười nói, “Đây chắc hẳn là đãi ngộ của lão Lâm rồi, bị bệnh tốt thật, có thể thấy được dáng vẻ dịu dàng như thế này của cô.”
An Noãn phỉ nhổ, “Hứa Vĩ Thần, sao mà anh không có chút lương tâm nào thế? Mấy năm nay có lần nào anh bị bệnh, bị đau dạ dày mà tôi không chăm sóc anh đâu.”
“Đúng vậy đúng vậy, cô là trợ lý của tôi, may nhờ có cô chăm sóc tối tốt như vậy. Khi trở về giúp tôi nói vài tiếng với lão Lâm, tôi đã bệnh thành ra thế này rồi, anh ta là giám đốc điều hành mà cũng không đến hỏi thăm tôi một chút.” “Được rồi được rồi, anh nghỉ ngơi đi, anh nói nhảm nhiều thật đấy.”
An Noãn nhét chăn vào giúp anh ta.
Tên này chắc thật sự mệt lắm, mới một lát đã ngủ say rồi.
Ngày hôm sau, Hứa Vĩ Thần nói bụng anh ta đã đỡ nhiều rồi, kiên quyết đi đến Mạc Thị dự họp, An Noãn cản cũng không được, thật ra cô cũng đã chuẩn bị tốt việc tiếp nhận công việc của anh ta.