Tình Đắng

Chương 305 : Họ thẩm (2)

Ngày đăng: 07:12 30/04/20


Một đêm ngủ yên lành, ngày hôm sau An Noãn mở mắt ra cảm thấy đầu không còn đau nữa, cổ họng cũng không có cảm giác đau rát như tối qua, tinh thần cô rất tốt, cả người trông rất có sức sống.



Cô thay một bộ đồ thoải mái mặc ở nhà, đi đôi dép lê2xuống lầu. Cô nhìn thấy Mạc Trọng Huy và ông ngoại đang ngồi ở trong phòng khách, hai người hình như đang nói chuyện gì đó.



An Noãn vô thức nhíu mày, cô bước qua chào buổi sáng ông cụ. Mạc Trọng Huy thấy cô thì đứng dậy đi vào nhà bếp. “Nhóc con, đến ngồi cạnh ông8nào, để ông xem xem, sắc mặt rất tốt, cơ thể thoải mái hơn chút nào không?” An Noãn ngồi xuống bên cạnh ông cụ, bĩu môi hỏi, “Sao anh ta lại ở đây?”. “Con bé này có thái độ gì vậy?” Ông cụ mắng mỏ, “Tối qua Huy vẫn luôn ở trong phòng chăm sóc cháu,6hôm nay vừa sáng sớm đã đun thuốc cho cháu, cháu đi đầu mới tìm được người quan tâm đến cháu như vậy? Cháu gái à, làm người phải biết quý trọng hạnh phúc của mình.”



Lúc này Mạc Trọng Huy đã bê bát thuốc qua đặt ở trước mặt An Noãn, giọng nói trầm thấp mà rõ3ràng bảo cô, “Uống hết bát thuốc này đi, cho dù không bị bệnh thì loại thuốc bắc này cũng tốt cho sức khỏe của em.” “Cảm ơn.”



Hai tiếng “cảm ơn” đơn giản như vậy dường như đã đẩy khoảng cách giữa hai người thêm xa.



An Noãn tìm thời gian thích hợp để gọi điện cho Hứa5Vĩ Thần, thật ra cô cũng không chắc Hứa Vĩ Thần có nhận điện thoại của cô hay không.



Điện thoại đã reo rất lâu, anh ta quả nhiên không bắt máy.



Lại thêm một lúc lâu nữa Hứa Vĩ Thần mới gọi lại.



Không còn giọng điệu thân mật như trước kia, giọng nói của anh ta vô cùng lạnh lùng, “Có chuyện gì?” “Anh có còn ở Luân Đôn không? Lúc nào trở về Bắc Kinh, tôi có chuyện muốn tìm anh.”




“Chính xác mà nói thì không phải là tôi đưa Tảo Tảo đến mà lão Lâm cũng đến rồi.” An Noãn vốn dĩ còn có thể giả vờ bình tĩnh thì giờ phút này cô đã bắt đầu hoang mang luống cuống. “Đừng hiểu lầm, lão Lâm qua đây không phải vì cô, là đến để quan sát chỉ đạo công việc, trụ sở chính cũng có rất nhiều người đến.” An Noãn hơi nghi ngờ nhìn anh ta, công việc quan sát cần đích thân ông chủ lớn đến thực hiện sao? JM có chi nhánh trên rất nhiều quốc gia, chẳng lẽ ở mỗi nước anh ấy đều phải đi một chuyển sao?



“À, đúng rồi An Noãn, tôi quên nói cho cô biết chuyện này, đơn từ chức cô nộp tôi đã gửi cho trụ sở chính rồi, bên đó vẫn chưa phê duyệt, cho nên bây giờ cô vẫn là nhân viên của JM. Bây giờ coi như cô đang nghỉ phép, đợi cô sắp xếp tốt rồi thì tiếp tục trở lại công ty làm việc.”



“Cho dù có duyệt hay không, tôi cũng sẽ không trở lại công ty làm việc đâu.”



An Noãn đã quyết tâm rồi, Hứa Vĩ Thần hiểu rõ cô, anh ta biết cô gái này rất ương ngạnh, bình thường chẳng có ai có thể lung lay quyết tâm của cô. Thật ra cô có làm việc ở JM hay không cũng chẳng sao cả. Cái anh ta muốn chỉ là cô có thể làm lành với Lâm Dịch Xuyên. Nói thật ra thì ngành nghề này của bọn họ đối với phụ nữ mà nói thì cường độ công việc quá lớn, nhiều khi An Noãn bắt đầu làm việc rồi thì thường phải tăng ca đến tối mịt, anh ta và Lâm Dịch Xuyên đều rất xót cho cô.



“Noãn, cô nói có chuyện muốn gặp mặt tôi bàn bạc, chuyện gì vậy?”



An Noãn nhìn qua đứa trẻ đang ăn ngon lành rồi khẽ lắc đầu, nhỏ giọng nói, “Không có gì, chỉ là muốn hỏi anh xem đơn từ chức của tôi có được duyệt chưa thôi.”



Hứa Vĩ Thần nhíu mày, anh ta không nói gì nữa.



An Noãn nghiêm túc hẹn anh ta như vậy, Lâm Dịch Xuyên biết chắc chắn là có chuyện quan trọng. Anh không muốn đưa Tảo Tảo qua cùng, nhưng tên nhóc này vừa nghe anh ta nói phải đi gặp An Noãn thì liền ôm lấy chân anh ta sống chết cũng không chịu buông ra. Anh ta không còn cách nào khác nên đành đưa nó theo.