Tình Đắng
Chương 31 : Giao dịch bẩn thỉu
Ngày đăng: 07:09 30/04/20
Cô ta nhẹ nhàng ôm lấy eo hắn từ phía sau, “Anh Trọng Huy, em rất sợ, rất sợ anh sẽ chọn An Noãn, sợ anh không cần em nữa. Em thực sự không thể sống mà không có anh. Anh chính là người thân duy nhất của em, anh đừng vứt bỏ em có được không?”
Hắn nới lỏng tay cô ta ra, trầm giọng nói, “Để anh yên tĩnh một chút.”
“Anh Trọng Huy, em rất sợ bộ dạng này của anh. Em rất sợ anh vì An Noãn mà đánh mất chính mình”
Thấy Hà Tư Kỳ không chịu rời đi, Mạc Trọng Huy thở dài không phát ra tiếng, đẩy cô ta ra rồi rời khỏi căn phòng.
Trương Húc cùng Mạc Trọng Huy rời khỏi Thiên Đường. Dọc đường đi cậu ta cẩn thận báo cáo, “Ngài Mạc, tôi đã tìm hiểu rồi, vừa nãy người thuê phòng trong khách sạn 101 không phải là cô An mà là chị em tốt của cô ấy, tên là La Hiểu Yến, chính là nhân viên phục vụ tại Thiên Đường chúng ta.”
“La Hiểu Yến!”
Hắn nghiền ngẫm gọi ra cái tên khá quen thuộc này, ánh mắt trở nên sắc bén tinh tường.
Sau ngày hôm đó, An Noãn luôn muốn gọi điện cho La Hiểu Yến, nhưng mỗi lần cầm điện thoại lên cô lại do dự, rốt cuộc vẫn không gọi cho cô ấy.
Cho đến ngày hôm đó, nửa đêm cô nhận được điện thoại của La Hiểu Yến, nhưng điện thoại chỉ kêu lên hai tiếng, gọi đi lần nữa thì đầu bên kia lại tắt máy. Cả nửa đêm còn lại, cô vẫn liên tục gọi điện cho La Hiểu Yến, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không gọi được.
Ngày hôm sau, An Noãn thức dậy với đôi mắt thâm quầng. Thường Tử Phi nhìn thấy thì đau lòng muốn chết.
“Tối hôm qua ngủ không ngon sao? Làm sao mà nhìn em không có chút sức sống nào thế?” Anh nhẹ xoa tóc An Noãn, đút sữa cho cô uống.
“Vâng, hơi mất ngủ, nhưng mà không sao đâu, hôm nay đi ngủ sớm một chút là được rồi.”
An Noãn không nói với anh sự thật. Gần đây vì một hạng mục mà Thường Tử Phi rất bận rộn. Cô không đành lòng để chuyện của bản thân mình làm phiền đến anh, khiến anh bận lòng.
Thường Tử Phi nghĩ một chút rồi nói, “Hôm nay em đừng đi làm, xin nghỉ một ngày rồi ở nhà nghỉ ngơi cho tốt”
Bỗng nhiên có người vỗ nhẹ lên vai cổ, An Noãn quay người lại, thấy gương mặt tươi cười của Trương Húc, “Cố An, đúng là cổ. Sao cô lại đến Thiên Đường, là đến tìm ngài Mục sao?”
An Noãn nhớ đến lời của Phù Thu, thuận theo nói, “Đúng vậy, tôi có việc cần tìm Mạc Trọng Huy, trợ lý Trương có thể đưa tôi đi gặp anh ta không?”
“Tất nhiên rồi, cố An, xin mời”
An Noãn phát hiện Mạc Trọng Huy rất hay dành thời gian ở Thiên Đường, căn phòng đó là dành riêng cho anh.
“Ngài Mạc ở bên trong phòng làm việc, cô tự đi vào nhé!
An Noãn ý thức gõ cửa phòng làm việc. Nhưng cũng không đợi Mạc Trọng Huy trả lời, cô đã đẩy cửa bước thẳng vào phòng.
“Trợ lý Trương, lá gan của cậu càng ngày càng lớn rồi” “Không phải là trợ lý Trương, là tôi” An Noãn không đủ kiên nhẫn nói. Cây bút trong tay Mạc Trọng Huy hơi dừng lại, sau đó liền ngẩng lên nhìn cô, lạnh nhạt hỏi, “Em có chuyện gì sao?”
“Tôi muốn nhờ anh giúp một chuyện”
An Noãn bước đến trước mặt hắn.
Mạc Trọng Huy biếng nhác dựa vào sau ghế, cười nhạt hỏi, “Cũng có lúc em cần đến sự giúp đỡ của tôi sao, em nói ra thử xem.”
“Bạn của tôi La Hiểu Yến mất tích rồi, tôi muốn nhờ anh giúp tôi tìm chị ấy”
Mạc Trọng Huy khoanh hai tay lại, vẻ mặt ung dung nói, “Giang Thành lớn như vậy, muốn tìm một người lại không phải là chuyện dễ dàng, nếu giúp em thì tôi được lợi gì?”
“Không có lợi ích gì cả, đây là chuyện anh nên làm. La Hiểu Yến là nhân viên ở Thiên Đường các anh. Cô ấy cũng mất tích ở tại Thiên Đường này, các anh phải có trách nhiệm”