Tình Đắng

Chương 314 : Tối nay anh sẽ không buông tay nữa (1)

Ngày đăng: 07:12 30/04/20


Vào giây phút đó, nghe thấy giọng nói của hắn, cô ta chỉ cảm thấy ấm áp, dường như cho dù trời có sụp xuống, chỉ cần có hắn ở đó, cô ta cũng có thể không chút sợ hãi.



Trợ lý Trương nhanh chóng đưa tiền đến. “Cô Lý, sao cô lại2tới đây?”



Lý Hân Như không trả lời, giọng điệu khẩn cầu hỏi cậu ta, “Tôi muốn gặp anh ấy, trợ lý Trương, có thể phiền anh đưa tôi lên không?”



Trợ lý Trương nhẹ cau mày, dường như hơi khó xử. “Trợ lý Trương, làm phiền anh, tôi chỉ muốn nói mấy câu8với anh ấy.” “Được rồi, cô Lý mời cô theo tôi, tôi đưa cô lên, nhưng mà ngài Mạc có gặp cô hay không, tôi không dám đảm bảo, dù gì thì ngài ấy cũng rất bận.” Trương Húc đưa Lý Hân Như đến phòng họp trên tầng cao nhất của Shine,6để cô ta đợi ở trong, cậu ta tuyệt đối không dám để trực tiếp đưa cô ta đến phòng của ngài Mạc.



Lý Hân Như đợi năm phút, cửa phòng họp mở ra, bóng dáng cao lớn của Mạc Trọng Huy bước qua, hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu lam3nhạt, trước đây cô ta thường thấy hắn mặc chiếc áo sơ mi này, ống tay áo đều đã bị sờn, là nhãn hiệu rất bình thường. Cô ta không nhận ra có chỗ nào đặc biệt trên chiếc áo này nhưng hắn lại thích nó đến vậy, có lẽ là do5một người nào đó rất quan trọng tặng cho hắn, ý nghĩa không gì sánh được. Nghĩ tới đây trong lòng cô ta chợt lắng lại, đầu cô ta thoáng hiện ra gương mặt bình thản của An Noãn.



Mạc Trọng Huy một tay bỏ trong túi quần, đi thẳng về phía cô ta, hắn luôn anh tuấn bức người như vậy, Lý Hân Như cảm thấy hơi thở của mình càng trở nên dồn dập, dường như có gặp hắn mấy lần đi nữa cô ta cũng đều hít thở không thông. Cô ta nhớ biết bao bờ vai rộng lớn của hắn, cái ôm ấm áp của hắn. Tuy rằng đa số đều là do cô ta tự mình nhào vào lòng hắn, nhưng đến hôm nay cái cơ hội để cô ta có thể chủ động như vậy cũng đã mất đi rồi. Trong lúc cô ta ngẩn ngơ, hắn đã bước đến trước mặt, hờ hững hỏi, “Tìm tôi có chuyện gì sao?” Cô ta có rất nhiều lời muốn nói với hắn, nhưng giây phút này cô ta lại im lặng. Cô ta chỉ muốn ôm lấy hắn, cảm nhận một chút sự tồn tại của hắn.



“Cô Lý?”
Cô gái nhận lấy chiếc nhẫn của người đàn ông kia, hai người ôm hôn nhau không màng tới mọi người xung quanh.



An Noãn cảm thấy rất ngưỡng mộ họ, không phải vì quá trình cầu hôn lãng mạn, mà chỉ đơn giản là hai người yêu nhau có thể được ở bên nhau.



Điện thoại để trong túi áo bỗng rung lên, An Noãn lấy ra xem, là điện thoại của Mạc Trọng Huy, giây phút đó, nước mắt cô bất giác lăn dài.



Cô ấn phím nghe, giọng nói quen thuộc vang lên, có chút buồn bực, “Đang ở đâu?”



“Tôi đang xem người ta cầu hôn nhau, một màn cầu hôn lãng mạn, cô gái đã chấp nhận người đàn ông kia rồi, họ nhận được lời chúc phúc của rất nhiều người.” “Rốt cuộc em đang ở đâu?” Giọng nói đầu bên kia càng trầm hơn. “Mạc Trọng Huy, rất nhiều năm về trước lúc chúng ta đính hôn, tối đùa nói muốn anh cầu hôn tôi, anh lại nói chuyện đó quá phiền phức. Giờ tôi đang nghĩ, nếu năm đó anh cũng cầu hôn tối lãng mạn thế này, để người của Giang Thành đều chúc phúc chúng ta, tình yêu nhận được nhiều lời chúc phúc như thể liệu có phải sẽ không dễ bị chia xa không nhỉ? Mạc Trọng Huy, tôi thật sự rất ngưỡng mộ cô gái kia, cô ấy có thể không màng tới bất cứ điều gì mà có thể lớn tiếng nói em đồng ý.”



Mạc Trong Huy dựa vào lời mô tả của cô, tìm thấy nơi tổ chức cầu hôn. Có rất nhiều người đang xem náo nhiệt, gần như không có một chỗ trống nào. Nhưng Mạc Trọng Huy chỉ cần nhìn một cái là có thể tìm được cô ngay, bóng dáng nhỏ bé ấy vẫn đang co ro trên ghế, Mạc Trọng Huy nhìn màn hình lớn phía trên cao.