Tình Đắng
Chương 334 : Chúng tôi có thể muốn một đứa bé (1)
Ngày đăng: 07:13 30/04/20
“Sao lại đánh cả Noãn Noãn hả?” Ông cụ cau mày, “Rốt cuộc là có chuyện gì?”
Thẩm Diệc Minh hừ lạnh, “Ba tự hỏi nó đi! Hỏi xem tối qua nó đã làm gì? Ông cụ đi về phía An Noãn, nắm chặt lấy tay cô, hiền lành hỏi, “Cháu gái, xảy ra chuyện gì thế, nói cho ông ngoại biết, ông ngoại làm2chủ cho cháu.”
“Tối qua lén chuồn ra khỏi nhà, ba hỏi con bé xem là nó ở bên Mạc Trọng Huy hay ở bên Lâm Dịch Xuyên?” Ông cụ lại càng cau mày chặt hơn, dịu dàng hỏi An Noãn, “Có phải cháu ra ngoài thăm đứa bé kia không?” An Noãn khẽ lắc đầu. “Thế là ở cùng Huy à?” An Noãn cúi8đầu.
Tất cả mọi người hiểu ra, ông cụ khẽ vỗ tay cô, cười bảo, “Chuyện này thì dễ xử thôi, dù sao Huy nó cũng tới đây cầu hôn rồi, để ông gọi nhà họ Mạc tới một chuyển, hai nhà cùng bàn về chuyện kết hôn của hai đứa.”
An Noãn ngẩng đầu lên, nhìn ông cụ bằng vẻ không dám tim. Thẩm Diệc6Minh tức giận quát, “Con không đồng ý, con không đồng ý để con bé ở bên Mạc Trọng Huy!” Ông cụ liếc ông một cái, hầm hừ, “Ở bên ngoài địa vị của con có cao đến mấy thì về cái nhà này ba vẫn là người làm chủ. Noãn Noãn là cháu ngoại của ba, con bé muốn lấy ai ba đều3tôn trọng nó hết.”
Ông cụ có thể nói những lời này chẳng qua chỉ vì đối phương là Mạc Trọng Huy, là người ứng cử mà ông đắc ý nhất.
“Ba, có rất nhiều chuyện ba không rõ đâu, An Noãn không thể về nhà học Mạc được.”
Thấy An Noãn ngượng ngùng như vậy, Thẩm Thần Bằng cười gập người, cố tình xáp lại gần cô, hỏi: “Vóc dáng của anh so với Huy thì trông ai sexy hơn? Anh hay đi tập gym lắm, em xem, có cả tám múi này.”
“Thẩm Thần Bằng, anh mặc áo vào đi.” An Noãn không nhìn anh, cô quát lên. “Nhưng Tiết Ngọc Lan bảo bị thương thì không mặc áo được, nếu không sẽ bị nhiễm trùng.”
“Thế anh nằm xuống đi, để em bôi thuốc cho.”
“Thôi, không trêu em nữa.”
Thẩm Thần Bằng mặc luôn áo vào.
“Không phải anh bảo mặc áo vào sẽ bị nhiễm trùng à?” Thẩm Thần Bằng gõ vào trán cô, cười đáp, “Ngốc ạ, trêu em thôi. Chút vết thương này có tính là gì, trước đây ông ấy đánh anh cũng có ít đâu, có một lần anh còn bị ông ấy cầm súng chĩa vào đầu nữa cơ.”