Tình Đắng
Chương 356 : Chỉ có tôi mới được (2)
Ngày đăng: 07:13 30/04/20
“Được rồi, chuyện trước kia đừng nhắc lại nữa, tôi mệt lắm rồi.”
Thẩm Diệc Minh nhắm mắt lại rồi nằm xuống, trong đầu ông toàn là hình ảnh đáng thương của An Noãn khi nằm trên giường bệnh, ông chỉ hận không thể lập tức bay đến bên cạnh cô, nắm lấy tay cô, nhìn cô từ từ hồi phục. Thẩm Thần Bằng thấy An Noãn vẫn không khá lên liền chạy đi tìm Mạc Trọng Huy ầm ĩ một trận.2“Huy! Tôi nói cho cậu biết, cậu xong đời thật rồi, em gái tôi nằm ở bệnh viện đến bây giờ còn chưa hạ sốt, ông già nhà tôi đã hủy hết các hoạt động, đang trên đường về gấp kia kìa! Nếu ông già nhà tôi mà có ý muốn điều tra thì dù tôi có cố hết sức để giấu cho cậu cũng không giấu được đâu!” Thực ra Mạc Trọng Huy đã hối hận đến phát điên rồi,8hai ngày nay, từng giây từng phút hắn đều đợi tin nhắn của Thẩm Thần Bằng, hầu như cách một giờ sẽ gọi cho Thẩm Thần Bằng một cú điện thoại để hỏi về tình hình của An Noãn. Hắn cũng muốn nhân lúc Thẩm Diệc Minh không có trong nước thì chạy đến bệnh viện thăm An Noãn, hắn gọi điện cho ông cụ thì ông cụ để nghị hắn đừng tới, có lẽ ông cũng biết gì đó cho6nên có chút không vui với hắn. “Huy! Tôi thật sự không ngờ bụng dạ cậu lại độc ác đến như vậy, hóa ra cậu có thể đối xử với một cô gái gầy yếu như thế! Noãn Noãn sốt cao không giảm, lí do đến tám phần mười là vì bị dọa sợ, cậu cứ chờ ông già nhà tôi về lột da, rút máu cậu đi!”
Mạc Trọng Huy nhíu mày: “Sắp xếp cho tôi gặp An Noãn.” Thẩm Thần3Bằng giật giật khóe miệng, nói: “Cậu coi tôi là cái gì, tôi có trách nhiệm phải sắp xếp cho hai người gặp nhau à? Bác cả và chú phần lượt trông coi em ấy ở bệnh viện, đừng ai hòng bước chân vào được.”
“Anh giúp tôi nghĩ cách đây họ đi, những chuyện khác tôi sẽ nghĩ cách.”
“Cậu nói thì nghe đơn giản đấy, đẩy được bọn họ đi mới là khó.” Nghĩ đến chuyện tối nay đến lượt Thẩm5Diệc Bác chăm sóc An Noãn, Thẩm Thần Bằng lập tức nảy ra ý tưởng. Thẩm Diệc Bác ngồi trên giường, tay cầm khăn tay cẩn thận lau trán cho An Noãn. Ngày hôm qua đã uống thuốc hạ sốt và tiến hành biện pháp hạ sốt vật lý nên nhiệt độ hơi hạ một chút, đến hôm nay lại cao trở lại. Thẩm Diệc Minh đang ở trên máy bay, sáng mai là có thể về đến nơi.
Chuông di động đột nhiên vang lên, ba chữ “Thẩm Thần Phong” khiến ông bất giác nhíu mày. Bấm nhận cuộc gọi, tiếng nói quen thuộc vang lên ở đầu bên kia: “Con gây chuyện rồi.”
Hẳn nhẹ nhàng hôn lên gò má của cô.
“Mạc Trọng Huy, anh đừng có đụng vào tối, buông tay ra, đồ độc ác.” An Noãn mệt mỏi nói, cô thực sự không có sức đẩy người ra.
Thanh âm kiên định vẫn vang lên bên tai cô: “Anh không buông, sẽ không bao giờ buông tay em cả! An Noãn, em là của anh, chỉ một mình anh có thể đụng vào em!”
An Noãn thực sự quá mệt mỏi nên thiếp đi trong lòng Mạc Trọng Huy. Cô nằm mơ một giấc mơ vô cùng bình yên, cô mơ thấy mình đang mặc áo cưới, mơ thấy ba vẫn còn sống đang nắm tay cô bước trên thảm đỏ, ông mỉm cười trao tay cô vào tay chú rể. An Noãn cố gắng mở to hai mắt để nhìn xem chú rể trông như thế nào, nhưng dường như mắt cô trở nên kém đi, dù cô có cố gắng thể nào vẫn không thể nhìn rõ dáng vẻ của người kia. Cô chỉ mơ hồ cảm nhận được rằng cảm giác khi tay người đó nắm lấy tay cô vô cùng quen thuộc, ấm áp, thỏa mãn.
Hôm sau, An Noãn tỉnh lại, thấy Thẩm Diệc Minh đang ngồi ở đầu giường thì sực nhận ra chuyện Mạc Trọng Huy xuất hiện chỉ là một trong những giấc mộng của cô mà thôi.